Vương Gia! Tướng Quân Hôm Nay Lại Đuổi Đến Rồi!

Chương 33: Quá khứ "dữ dội" muốn chôn vùi




Bỗng chốc cả căn nhà liền rơi vào khoảng không yên lặng, mặc dù Tuyết Nhi không nói gì nhưng cổ họng cô vẫn cứ nấc liên tục không ngừng.

Nhờ những cú nấc ấy đã làm cho cô không thể nào bình tĩnh nổi, trên gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu ấy liền lộ ra vẻ vô cùng ngại ngùng và bối rối.

Đôi má hồng nhạt, mang tai đỏ ửng, cho dù có ở dưới thời tiết 0 độ C cũng không thể làm cho cô cảm thấy hết nóng được.

Ở đây chỉ có mỗi hai người, mà anh thì vẫn cứ nhìn cô chằm chằm như vậy, nhất thời cô không biết phải nói gì nhằm phá tan đi sự yên lặng này.

“Kh-không hiểu sao em uống nước rồi mà… nó vẫn bị nấc nhỉ? Hahaha…” Tuyết Nhi thoáng đưa tay lên gãi đầu trong sự bối rối của bản thân.

Trương Minh Quân thấy cô vậy thì thở dài: “Đừng đánh trống lảng nữa, có thể cho anh biết tại sao em lại khóc không?”

Tuyết Nhi lập tức mím môi lại, bây giờ mà nói ra sự thật thì…

Thấy di động được đặt ngay sau lưng cô, không nhịn được sự tò mò của mình anh bèn đưa tay ra nhanh chóng bắt lấy nó.

“A!” Tuyết Nhi thấy điện thoại của mình bị anh cầm lấy: “Đ-đừng! Trả lại cho em đi! Trả lại cho em!”

Trương Minh Quân chỉ cần giơ cánh tay lên thật cao thôi thì cho dù Tuyết Nhi có cố nhảy với tay lên thật cao đến mấy cũng không thể nào bắt lấy chiếc điện thoại đang được cầm ở trên tay anh được.

Thấy cô chuẩn bị đứng lên sofa thì anh nhanh chóng đi ra chỗ khác.

Điện thoại vẫn đang sáng màn hình, anh lướt qua một phát, liền thấy tin tức về quá khứ của bản thân mà cô đang đọc.

"Nữ diễn viên Tuyết Nhi có một quá khứ vô cùng “dữ dội.”

Trên tài khoản cá nhân của mình cô ấy đã từng chia sẻ khá nhiều bài viết vô cùng “chấn động”, khiến cho các fan của cô dường như muốn “ngã ngửa”

Hóa ra nữ diễn viên cũng từng đu idol giống như bao người khác, năm mười sáu tuổi cô đã từng chia sẻ lại bài viết về nam ca sĩ Y với nội dung: “Aaaaa idol của em đẹp trai quá! Anh ơi em yêu anh aaaaa!”

Sau khi bài đăng bị phát hiện, các fan của cô ấy đã truyền tay nhau và không ngừng cười ha hả vì chuyện này. Ngược lại cũng không có ít người đã ném đá bởi vì cô viết dòng chữ như vậy sẽ gây ảnh hưởng tới nam ca sĩ Y, số khác thì khuyên rằng cô nên xóa bài đăng vì sẽ gây ảnh hưởng không nhỏ tới sự nghiệp của mình.

Có người bình luận: “Hóa ra người nổi tiếng cũng giống như người bình thường như chúng ta, ai rồi cũng phải đu idol thôi 😄”

Hiện bài đăng vẫn còn xuất hiện trên tài khoản mạng xã hội của nữ diễn viên."

Tuyết Nhi thấy anh đọc hết tin tức này liền cảm thấy vô cùng chột dạ và rối rắm, cả người như muốn toát mồ hôi lạnh.

Nội tâm cô đang kêu gào: “Người đàn ông vừa xem điện thoại là chồng mày! Là chồng của mày đó!”

Trương Minh Quân chậm rãi quay người lại nhìn cô, trên gương mặt kia dường như không lưu lại nổi chút biểu cảm nào, cả người tỏa ra sát khí tới nỗi cô không dám lại gần nổi một bước.

Trong khi cô đang đấu tranh không biết có nên xin lỗi và bào chữa cho “lỗi lầm” của mình hay không thì đột nhiên Trương Minh Quân nhấc chân lên bước tới chỗ của cô.

Theo phản ứng tự nhiên Tuyết Nhi liền lui người lại ra phía sau, cô cứ đi lùi theo bản năng cho tới khi cả người dựa sát vào tường, không thể lùi thêm được một bước nào nữa.

Trương Minh Quân tiến sát lại gần cô, ánh mắt ấy tỏa ra sát khí ngút trời, khiến cho cô cảm thấy lo lắng tới nỗi không dám nuốt nước bọt.

“Anh… anh, em có thể giải thích…” Tuyết Nhi lắp bắp mở miệng.

“Được.” Anh trầm giọng: “Cho em cơ hội giải thích.”

Cuối cùng cô cũng dám nuốt nước bọt xuống cổ họng, cả khoang miệng đang khô khốc đi, lúc này anh đã cho cô cơ hội để giải thích rồi, giờ mà không nói nữa thì nhỡ anh sẽ “đánh đòn” cô thì sao?

Tuyết Nhi né tránh ánh mắt của anh, giọng nói run bần bật vội vã cất lên: “Chuyện là… năm đó… em là fan của anh ấy, vì còn nhỏ tuổi và rất thích cái đẹp nên là em… khi em thấy những bức ảnh đó thì em cũng giống như những người khác thôi, em… em cũng rất phấn khích và…”

Cô hơi liếc mắt nhìn anh một lần nữa, thấy người đàn ông không có phản ứng gì, cô đoán chắc là không tức giận đến vậy đâu…

Nhỉ?

“Em phấn khích nên là… em chia sẻ lại bài viết và ghi ra những dòng chữ như vậy.” Tuyết Nhi phản ứng mạnh mẽ, cô nói: “Em xin thề với anh đó là loại tình cảm giữa fan và idol không hơn không kém! Chứ không phải loại tình cảm nam nữ đâu!”

Tuyết Nhi giơ tay phải của mình lên, bàn tay năm ngón giơ lên thẳng tắp, đôi mắt sáng rực nhìn anh một cách nghiêm túc: “Em thề nếu như em nói điêu thì bầu trời sẽ có sét đánh!”

Vừa mới dứt lời với giọng nói đầy hùng hồn ấy xong thì đột nhiên trên bầu trời nổ ra những năm tiếng sét vang lên liên tục cùng một lúc, ánh sáng màu tím chói lòa lên trên bầu trời bất giác làm trái tim của Tuyết Nhi trở nên yếu đuối đi những năm phần.

Mặt cắt không còn giọt máu, cô nghĩ: “Thôi xong mình rồi, ông trời ơi sao ông lại cho sét đánh xuống ngay lúc con đang thề thốt cơ chứ?”

Trương Minh Quân đen mặt lại, không nhịn được nữa liền nhấc bổng cô lên vai mình rồi đưa về phòng ngủ, anh lớn giọng nói: “Không tha cho em được, về phòng!”

Mặc cho Tuyết Nhi giãy giụa trên vai cầu xin tha thứ, thế nhưng anh vẫn kiên định mà đưa cô về phòng, chuẩn bị trừng phạt.

***

Ngày hôm sau, Tuyết Nhi ngủ đến hơn mười giờ mới tỉnh dậy.

Mấy ngày trước cô chỉ ngủ đến bảy giờ là dậy rồi, nhưng hôm nay tận mười giờ sáng cô mới dậy.

Cả người ê ẩm, cô ngồi dậy có hơi khó khăn.

Tuyết Nhi vỗ vỗ cái chân đang nhức mỏi của mình: “Thật là… sao anh ấy có thể ác với mình như thế chứ?”

Chuyện là tối qua Trương Minh Quân đã đưa ra một hình phạt vô cùng… khắc nghiệt: đó là cô phải đứng lên ngồi xuống ba mươi cái, chống đẩy mười cái.

“Cả tuần nay bồi bổ cho em không ít, giờ hơi có da có thịt rồi, mà em là diễn viên thì cần phải giữ dáng cho tốt.” Trương Minh Quân nghiêm nghị, gương mặt lạnh băng, đôi tay khoanh lại nói: “Tập cái này vô cùng nhẹ nhàng, em tập cho cẩn thận.”

Tuyết Nhi hả một tiếng: “Nhẹ nhàng? Sao anh ác với em quá vậy?”

Hình như Trương Minh quân rất hiểu cô, tới mức anh tương ngay cho cô bài tập mà cô ghét nhất để tập, mà tập xong thì cả người liền trở nên mệt mỏi, chân tay rã rời không còn sức lực nữa.

Sau khi tập xong, cô nằm bệt xuống sàn nhà thở hổn hển, mồ hôi tiết ra không ngừng: “Anh ơi… anh tha cho em đi, em… em không tập nổi nữa đâu… mệt lắm rồi!”

Trương Minh Quân vẫn khoanh tay nhìn cô như vậy, trong đầu thoáng suy nghĩ cái gì đó.

Anh thở một hơi dài: “Em nghỉ ngơi một chút cho hết mồ hôi rồi đi tắm đi, sau đó thì đi ngủ.”

Lúc đó cô thở phào nhẹ nhõm: “May quá, cuối cùng anh ấy cũng tha cho mình.”

Theo trí nhớ của cô bản thân chưa từng tập thể dục như thế này bao giờ, cùng lắm cô học thể dục trên trường lớp thì mới tập thôi. Thế nhưng trước khi mất đi trí nhớ cô đã từng tập nó không ít lần, cho nên vừa rồi tuy tập có hơi mệt một chút nhưng cô vẫn dễ dàng thực hiện được các bài tập đó mà không gặp bất cứ trở ngại nào, giống như người mới lần đầu tập vậy.

Tuyết Nhi vẫn còn nhớ tối hôm qua mình tắm xong sau đó liền đi ngủ luôn, có lẽ cô đã ngủ rất sâu, bởi vì sau khi bản thân vừa nằm lên giường một lát thì đã không còn nhớ gì nữa rồi.

“Ai chà, tập thể dục đúng thật là tốt cho giấc ngủ., mặc dù mình ghét nó.” Cô sảng khoái vươn vai lên một cái, song khi nhớ lại chuyện tối qua thì cô bỗng dưng thở dài: “Lúc tức giận chồng mình thật đáng sợ!”

Cô tự nhủ rằng, lần sau không được thề thốt cái gì nữa, hậu quả là tối qua bị bắt tập thể dục cường độ cao đó! Khổ chết đi được!

Nhưng có một điều mà Tuyết Nhi cô chưa biết.

***

Tối hôm qua, sau khi cô đi ngủ thì Trương Minh Quân mới từ phòng tắm trở về phòng ngủ.

Thấy cô đang ngủ rất say, tiếng ngáy vang vọng khắp cả căn phòng, bỗng chốc anh không khỏi cảm thấy buồn cười.

Nghĩ lại mới thấy, có lẽ anh phạt cô hơi nặng rồi, lần sau không nên làm như vậy nữa.

Lúc đó Trương Minh Quân không suy nghĩ gì cả mà lập tức phạt cô tập thể dục, giờ đây khi tâm trạng bình tĩnh hơn một chút rồi, anh nhận ra lúc nãy bản thân phản ứng hơi quá gay gắt.

Cảm giác đó là… ghen ư?

Trương Minh Quân đi tới nằm lên giường, anh khẽ nhìn người con gái đang ngủ say trên giường, tự nhiên không khỏi cảm thấy bản thân thật nực cười.

Vừa rồi anh đã ghen tới mức hết lý trí rồi? Trước đây khi hẹn hò với Phương Hoa anh còn chưa từng ghen khi thấy cô ta thân mật lúc đóng phim cùng với bạn diễn khác nữa mà.

Rõ ràng khi so sánh lại với nhau, Phương Hoa sẽ khiến anh mang lại cảm giác ghen tức rồi, nhưng lúc đó anh lại chẳng cảm thấy gì cả.

Thế nhưng đối với cô, khi đó năm cô mười sáu tuổi, chỉ là sự yêu thích với tư cách là người hâm mộ đối với người mà mình thần tượng mà thôi, ấy vậy mà anh đã phản ứng gay gắt tới mức này rồi…

Trương Minh Quân khẽ đưa tay vuốt nhẹ vào mái tóc đang vương đầy trên gương mặt nhỏ kia, thấy cô đang ngủ say một cách vô tư như vậy, trong lòng không khỏi cảm thấy an tâm.

Trước đây khi Tuyết Nhi còn chưa mất trí nhớ, anh thường xuyên thấy cô gặp ác mộng, thậm chí còn khóc… vì vô tình nhớ lại quá khứ đầy đau thương kia ư?

Nhưng giờ vào lúc này đây, khi ký ức chỉ dừng lại ở năm mười chín tuổi, cả tuần vừa rồi cô đã ngủ một cách vô tư và rất thoải mái.

Có lẽ vì thời gian này cô đã được anh chăm sóc rất tốt nên không phải lo nghĩ gì nữa sao?

Nghĩ theo hướng này đột nhiên anh cảm thấy có chút vui vui.

Trương Minh Quân nhìn cô một lát, sau đó chậm rãi, khẽ đặt một nụ hôn lên trán, giọng nói trầm lặng cất lên bên tai cô: “Em ngủ ngon nhé.”

Mặc cho bên ngoài tuyết rơi rất nhiều, thế nhưng trong căn phòng của hai vợ chồng vô cùng ấm áp, đôi môi cô khẽ mỉm cười.

Đó là giấc ngủ ngon nhất từ trước tới nay.