Vương Phi Thất Sủng: Vương Gia Lãnh Mị Muốn Hưu Thê

Chương 1: Đại Hôn, Động Phòng Hoa Chúc




Đêm, Tĩnh vương phủ giăng đèn kết hoa, lụa đỏ treo cao, pháo hoa nổ đầy trời, chiếu sáng cả tòa hoàng thành đang đắm chìm trong màn đêm.

Nghe nói, đêm nay là ngày đại hỉ Tĩnh vương Hoàng Phủ Diệp – nhi tử được Gia Khang đế sủng ái nhất – cưới chính phi và trắc phi, mà thân phận của chính phi tạm thời vẫn là một bí ẩn.



Có người nói nàng là nữ tử Hoàng Phủ Diệp yêu nhất,đến từ dân gian, nhận muôn vàn sủng ái, Hoàng Phủ Diệp vì nàng liều chết cự tuyệt kết hôn, vì nàng giành lấy vị trí chính phi.

Cũng có người nói nàng do Gia Khang đế cứng rắn ban hôn cho Tĩnh vương để tước đi chức vị chính phi của nữ nhi Liễu tướng quân – Liễu Mộng Phù, nhằm cắt giảm thế lực của Tĩnh vương, miễn cho hắn đồ huynh sát đệ.

Nhưng, chân tướng rốt cuộc là cái nào chứ?

Trong tân phòng, nến đỏ lay động chiếu khắp cả căn phòng, đều là không khí tươi vui dào dạt.

Bên giường thoáng hiện một bóng hình xinh đẹp đỏ tươi mảnh khảnh, khẽ cúi thấp đầu, đôi má ửng hồng, đôi mắt nước dưới hàng mi dài rậm khẽ lóe lên chút bối rối, tay đặt ở trước ngực không ngừng ngọ nguậy, có thể thấy nàng đang lo lắng.

Mà nàng, chính là nữ tử trong lời đồn kia, chính phi Tĩnh vương Hoàng Phủ Diệp nghênh cưới hôm nay – Hách Thanh Oản.

Nghe ‘két’ một tiếng, cửa gỗ bị đóng lại, nhóm hỉ nương thối lui ra ngoài, trong hỉ phòng chỉ còn lại mình nàng cùng Hoàng Phủ Diệp vừa mới xốc khăn voan của nàng lên, cùng nàng uống rượu hợp cẩn.



Hắn trực tiếp đứng ở trước giường, mắt chim ưng sắc bén lạnh lùng nhìn nữ tử phục sức đỏ tươi đang thẹn thùng đợi, trên khóe môi vừa nãy còn treo ý cười nhẹ giờ phút này đã thay bằng nụ cười lạnh khinh thường.

Ánh mắt vô tình của hắn chỉ dừng trên người nàng trong một cái chớp mắt rồi đột nhiên giơ tay, điểm huyệt đạo của nàng.

Tim nàng giật nảy, vẫn chưa kịp phản ứng gì đã không thể động đậy, không thể nói chuyện.

Hắn lập tức khom người xuống bồng nàng lên, hướng về chỗ dùng để tắm rửa ở phía sau bình phong.

Hách Thanh Oản hoảng sợ nhìn dung nhan lạnh lùng cao ngạo của hắn, trong lòng không ngừng suy đoán nguyên nhân hành động này của hắn, trái tim vốn đã đập mạnh lúc này lại càng hoảng sợ muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Nàng còn chưa nghĩ ra kết quả, hắn đã chuyển mình, ôm nàng chuyển vào sau bình phong.

Mà tình cảnh đập vào trong mắt đúng là khiến nàng trong nháy mắt kinh hoảng thất thần quên cả suy nghĩ, đầu óc trống rỗng.

Chỉ thấy, trong chiếc thùng gỗ lớn không nước, một nữ tử mũ phượng khăn choàng giống như nàng, lúc này giương đôi mắt mang lệ nhìn bọn họ.



Hay là, nói cho chính xác, là điềm đạm đáng yêu ngóng nhìn Hoàng Phủ Diệp.

Mà nữ tử này không phải ai khác, chính là trắc phi Liễu Mộng Phù cùng nàng gả vào Tĩnh vương phủ hôm nay.

Hoàng Phủ Diệp ôm nàng, bước nhanh vài bước, động tác nhẹ nàng đặt nàng vào trong thùng gỗ. Sau đó liền nâng Liễu Mộng Phù ngồi đối diện nàng dậy, ôm ra khỏi thùng gỗ.