Vương Tôn Chiến Thần

Chương 338: Ấn thế gia tộc cũng chỉ là cỏ rác




Lúc này trên trời cao hàng ngàn tên Ma Tướng lại hướng đến bên dưới bí cảnh người phun ra ma khí: "Khặc khặc...

những kẻ có tà tâm, mau mau lộ nguyên hình đi!"

Lại nói ma khí nhập thể người, từng cái ánh mắt trở nên đỏ ngầu, thường ngày chuyện xấu bắt đầu lộ ra: "Đáng chết, ta còn chưa cưới vợ, thân thể dì nhỏ ta xem chưa xong, tại sao ta phải chết"

"Khốn nạn, ca lại xem lén mẫu thân ta, ta muốn giết chết ca"

"Hữu Dung, thật ra trước đây ta chỉ lợi dụng cô mà thôi, thứ ta muốn chính là gia sản Hữu gia của các người, còn nữa, muội muội cùng cha khác mẹ của ngươi mới chính là ta người yêu thích thật sự, đợi ta nắm lấy gia sản Hữu gia, thì đó là ngày chết của cô"

"Long Tế Thành, ngươi... ngươi hèn hạ, ta vậy mà bao năm nay tin tưởng ngươi, lén lấy gia tộc tài nguyên cho ngươi tu hành, nâng đỡ ngươi có thể đến nhất lưu thế lực, không ngờ ngươi lại có thể phía sau phản bội ta... ta muốn giết ngươi"

"Không, ta không muốn chết, ở nhà ta còn chị dâu xinh đẹp chờ ta"

"Hay lắm đệ đệ của ta, ngươi lại phía sau vụng trộm cắm sừng ta, hôn thê của ta, ta chưa dám đụng vào nàng mà ngươi đã đoạt, ta giết ngươi"

"Ha ha... tỷ tỷ, mẫu thân chính là ta giết chết, chính là vì bà ta muốn ngươi thừa kế gia tộc, tại sao, ta con nuôi thì tại sao ta không thể"

"Cái gì, ngươi... ngươi tại sao phải làm như thế, ngươi có biết năm đó mẫu thân thấy ngươi bị người khác vứt bỏ, không ngại đàm tiếu mà nhặt ngươi về nuôi ngươi trưởng thành, bao năm nay không có ân sinh thành, cũng là ân nuôi dưỡng, nếu không ngươi đã từ sớm chết bên lề đường... ngươi đáng chết"

Thấy bên dưới đám người lúc này hỗn loạn tự chém giết lẫn nhau, lần này chúng ma tộc trên cao điên cuồng cười lớn: "Haha... còn nói chúng ta Ma Tộc làm đủ chuyện ác, bây giờ nhìn xem, chỉ bị ma khí chúng ta xâm nhiễm liền bộc lộ con người thật, các ngươi còn dám tự xưng chánh đạo thánh địa tu hành, ta nhổ vào"

"Khặc khặc, nếu không phải chúng ta Ma Tộc bị lời nguyền rủa từ lúc sơ khai tạo hóa, khiến chúng ta sống với bộ mặt thật, nên không biết che dấu hành vi, ta xem, so với ta ma tộc, các ngươi nhân tộc chỉ là đám người giả tạo"

"Xin ma tướng đại nhân hạ lệnh, chúng ta muốn tàn sát tất cả bọn chúng"



"Xin ma tướng đại nhân hạ lệnh"

"Xin ma tướng..." đám ma binh đôi mắt tỏa ra huyết sắc, lúc này chúng hưng phấn muốn giết đám người bên dưới nhân tộc để giảm đi cơn khát máu

"Tốt, giết hết tất cả bọn chúng cho ta, đúng rồi, nữ nhân để lại, ta phải nộp lên trên làm chiến lợi phẩm"

"Rõ"

"Giết..." đám ma tộc gào thét chấn đến cả bí cảnh rung động, người bên dưới rất nhanh liền bị tàn sát vô số

Lúc này hư không lại chưa hề khép lại, trong đó chính là bước ra ba người hắc bào thanh niên, hàng ngàn ma tướng đang khí thế hừng hực cũng phải hoảng sợ thu liễm khí thế, nhanh chống quỳ xuống trước ba người họ mà quỳ bái: "Chúng tướng tham kiến tam vị thế tử"

Lại nói những người từ thánh địa, tông môn các phái được tin tức từ sớm, biết được lần này Ma Tộc xuất trận thì có vẻ mặt trấn tỉnh hơn, chỉ là không thể ngờ Ma Tộc lại có thể xuất ra nhiều ma binh như thế mà thôi

Lại nói một nơi tại bờ biển có hàng ngàn vạn người đang đánh thủy quái ven bờ thì có chút kinh dị nhìn đến

Thanh niên dẫn đội là người Hoắc Thiên Thế Gia - Hoắc Khang, lúc này hắn lại cười tà nhìn đến không trung điên cuống tràn xuống ma nhân: "Ma Tộc đã đến rồi sao, Hoắc Thiên Thế Gia ta lần này sẽ cho Huyền Linh Giới biết sức mạnh tuyệt đối của gia tộc ẩn thế là ra sao!"

Hoắc Khang lúc này nhìn toàn quân mà hét lớn: "Toàn bộ Hoắc Thiên Thế Gia người nghe lệnh, theo ta giết đích!"

Đồng thời không trung cũng tràn xuống bờ biển này ma binh, số lượng tương đồng một ngàn vạn nhân mã, hai phe bắt đầu đối diện lẫn nhau, xong là một cuộc chiến không khoan nhượng diễn ra

Ma Tộc tại một cái thanh niên mắt tam giác, nhìn Hoắc Khang đối diện mà không hề xem vào mắt, vẻ mặt khinh thường lộ rõ, hắn chỉ khoát tay, ma binh liền gầm thét xung trận, mặc kệ Hoắc Thiên Thế Gia có như thế nào trận thế: "Giết..."

Chỉ là Hoắc Thiên Thế Gia được cái mồm lớn, hỗn chiến xảy ra thì ẩn thế gia tộc nào phải như ma binh chinh chiến hàng ngày trên trận mạc, tại ma bình người người điều là dũng mãnh chiến sĩ, nơi đi qua Hoắc Thiên Thế Gia điều như cỏ rác mà bị dẫm đạp