Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 911




Vừa dứt lời, đám người Tư Đồ Vân Tiêu đều biến sắc, đồng loạt khuyên nhủ: “Không thể đâu, Long Soái!”

“Không cần phải khuyên!” Long Soái cắt ngang lời bọn họ, còn nói thêm: “Tính cách Lâm Phong quá máu lạnh vô tình, quả thực không hợp làm Quốc sĩ của nước ta! Tối nay lỗi là do tôi… tôi không nên tổ chức buổi bữa tiệc này!”

“Rắc rắc!”

Lâm Phong bỗng nhiên bóp nát cổ Chu Bỉnh Quyền!

Thấy vậy, vẻ mặt Long Soái đột ngột thay đổi, lạnh lùng nói: “Lâm Phong, rốt cuộc ý cậu là sao?”

“Không có gì! Cha con nhà họ Chu không chỉ gây thù với bạn tôi mà còn gây sự với tôi! Cần chết thì cứ giết thôi, đơn giản! Nếu ông thấy tôi nên tha cho người sinh sự với tôi thì tôi nghĩ ông có thể suy tính về việc đến Nhạc Sơn làm Đại Phật, giao cho ông nhiệm vụ phổ độ chúng sanh nhé!”

Adv

Nói xong, Lâm Phong chào hỏi lục sư huynh rồi quay gót đi luôn!

Anh vốn không hợp với môi trường này, giờ có cơ hội rời đi, ắt sẽ không do dự!


Về phần gây thù với Long Soái và người các thế lực lớn ở Kinh Thành? Trong mắt anh, ấy chỉ là chuyện râu ria.

Long Soái, Lận Vô Song và chủ các thế lực lớn nhìn theo bóng dáng Lâm Phong rời khỏi, tức đến mặt đỏ tai hồng. Song không một ai dám ra tay. Năng lực của Lâm Phong rõ như ban ngày, bọn họ bắt tay với nhau cũng chưa chắc đã là đối thủ của người này.

Adv

Trừ khi mời được Võ Thần! Thế nhưng sự tồn tại kiểu Võ Thần đã ở ngưỡng siêu phàm thoát tục, không hỏi sự đời, sao có thể cất công chạy tới xử lý Lâm Phong!

Mà đúng lúc này…

“Cộp, cộp, cộp…”

Một chuỗi tiếng bước chân nặng nề chợt vang ngoài sảnh bữa tiệc.

Ngay sau đó, một người đàn ông tóc tai bù xù, toàn thân chi chít lỗ kim từ từ đi đến. Khuôn mặt người này hung tàn, mắt lập lòe ánh sáng đỏ. Tay phải người này cầm một chiếc đùi người máu me đầm đìa, vừa gặm ăn vừa quét đôi mắt đỏ tươi nhìn người trong sân, miệng thở ồ ồ, khiến người ta sởn tóc gáy.

Chứng kiến cảnh này, mọi người đồng loạt rúng động.

Lâm Phong cũng dừng bước, rất chi là thích thú quan sát quái nhân trước mắt…

Thần thức lướt qua.

Anh phát hiện cơ thể quái nhân cứng tựa sắt thép, phần ngực còn có một năng lượng khổng lồ đang tích tụ. Luồng năng lượng này rất bấp bênh, cứ như có thể nổ tung bất cứ lúc nào!

“Các hạ là ai?”

Lúc này, một võ giả Tông Sư Cảnh trong sân tiến lên, trầm giọng hỏi.

“Gràooo…”


Quái nhân quăng chiếc đùi người trong tay xuống, tới trước mặt võ giả nhanh như chớp, ngoạm thẳng vào cổ y.

“Áaaaaaaaa!!”

Võ giả Tông Sư Cảnh rú lên một tiếng thảm thiết, sau đó rơi vào lặng thinh!

Quái nhân thì lại tham lam hút máu tươi ở cổ võ giả, nuốt từng ngụm, tiếng ‘ừng ực’ vang lên.

“Mọi người cẩn thận, người này không bình thường!” Thấy vậy, Long Soái lập tức trầm giọng nói.

Trên thực tế, không cần Long Soái nói, võ giả thuộc các thế lực lớn trong sân cũng đã nhận ra sự lạ. Người bình thường ai lại đi gặm thịt, hút máu người?

Đây rõ ràng là một quái vật!

“Xoạt xoạt xoạt…”

Một đoàn võ giả lập tức bao vây quái nhân, sau đó tấn công chẳng chút do dự.

Trước sự tấn công của mọi người, quái nhân thế mà chẳng mảy may định né tránh, vẫn lo uống máu người…


Những đòn tấn công ấy đáp xuống người quái nhân, chỉ làm vang tiếng ‘rầm rầm rầm’ chứ không hề tổn thương được đến đối phương!

“Đây là thứ quái quỷ gì vậy? Chẳng lẽ là xác chết biết bay”

“Quái lạ, sao tự dưng trồi ra thứ này…”

Các võ giả ngờ vực ra mặt!

“Mọi người tránh ra, để tôi lên!”

Lúc này, một cường giả đỉnh phong Võ Hồn lạnh lùng quát một tiếng, tung một đấm oanh tạc tới!

“Cuồng Phong Quyền!”

“Ruỳnh!”

Nắm đấm hùng mạnh cuốn theo gió lốc mắt thường thấy được, càn quét về phía quái nhân!