Xấu Ca Nhi Làm Ruộng Ký

Chương 68




Edit: TieuMun1911 (Tiểu Mun)

"Đang nói cái gì vậy!" Tạ thúc hiếm khi trừng mắt, "Hiện tại ca nhi nhà chúng ta đã gả vào Lâm gia, bọn họ đối xử vơi ca nhi chúng ta cũng không tệ, nhắc lại những chuyện cũ ngày trước làm gì."

Tạ thẩm cũng biết cái lý này, "Nhưng đây không phải là vì lo lắng cho hắn sao! Nếu không phải năm đó! Aizz" Tạ thẩm càng nghĩ đến chuyện này, trong lòng càng cảm thấy áy náy, lúc trước hắn không nên đồng ý hôn sự kia.

"Bất quá cũng không thể nói như vậy, nếu không có loại người lòng lang dạ sói kia, ca nhi chúng ta cũng sẽ không gặp được đoạn nhân duyên này." Tạ thúc lại không biết, từ rất sớm trước kia, khi chân hắn bị thương, Lâm Phương Lương đã nhớ thương Tạ ca nhi, nếu không phải lúc ấy Mã Phú Quý nhảy vào một chân, Tạ ca nhi nói không chừng đã sớm vào cổng lớn Lâm gia.

"Cộc cộc cộc, Tạ thúc, ta là Lý Trường Phong!" Lý Trường Phong cầm rổ trên tay gõ cổng.

Vừa nghe thấy âm thanh truyền đến từ ngoài cổng, Tạ thúc liền đứng dậy đi mở cổng, "Trường Phong a, đây là lại mang món gì ăn ngon cho chúng ta?"

Tạ thúc vừa mở cổng ra đã ngửi thấy một mùi thơm đặc biệt, lại thấy Lý Trường Phong đem theo rổ, không cần nghĩ cũng biết là đưa đồ ăn tới cho bọn họ.

Tạ thẩm ở bên trong nghe Tạ thúc nói lớn tiếng, nhịn không được thở dài, người này sống nhiều năm như vậy, tại sao vẫn thiếu một cái xương sườn a!

"Là A Thanh làm món ăn mới, đem cho thúc và Tạ thẩm nếm thử, ta quay về luôn đây."

Lý Trường Phong đem rổ đưa cho Tạ thúc liền sốt ruột cáo biệt, Hứa Thanh còn ở nhà chờ hắn về ăn cơm đấy.

"Đi đi, tiểu tử này."

Tạ thúc say mê ngửi ngửi món ăn trong rổ, vui tươi hớn hở đóng lại cổng nhà, đã lâu rồi chưa được nếm lại tay nghề của Thanh ca nhi.

Buổi tối ăn món đậu hũ cay khiến cho Hứa Thanh cùng Lý Trường Phong đều ăn đến cái bụng căng tròn, trước khi chuẩn bị đi ngủ Lý Trường Phong còn không quên đi múc mấy chén đậu nành đem ngâm, chính là ăn qua một lần đã thấy nghiện nên muốn tự mình động thủ làm.

Thời tiết càng ngày càng lạnh, đêm cũng đến rất nhanh, nửa tháng sau, Hứa Thanh thấy trận tuyết đầu tiên từ khi đến thế giới này.

"Hôm nay đốt lửa cho giường sưởi và tường ấm đi."

Đồ vật kia có thể giữ ấm một ngày, Hứa Thanh mặc áo bông mới thật dày, đem chính mình bọc thành một quả bóng tròn, vẫn là một quả bóng bụng to.

Lý Trường Phong sờ sờ tay Hứa Thanh có chút lạnh, kéo cậu cách xa cửa sổ, tự mình đi nấu cơm trưa, thuận tiện đem vách ngăn giường sưởi và tường ấm mở ra, như vậy liền có thể ấm lên.

Ăn chán đậu hũ, Hứa Thanh liền nghĩ tới đậu hũ khô, ăn chán đậu hũ khô, liền nấu canh đậu hũ, hiện tại đến món canh đậu hũ cũng không muốn uống nữa, trong khoảng thời gian này Hứa Thanh luôn cảm thấy ăn món gì cũng không có mùi vị, ăn đồ chua cũng không còn cảm thấy mới mẻ nữa.

Đúng rồi! Hứa Thanh đột nhiên nhớ tới một món gì đó được làm từ đậu hũ. Đậu hũ lên men - chao!

Chao chính là món khai vị dùng ăn với cơm, vì thế hôm nay sau khi ăn xong cơm trưa, Lý Trường Phong lại có việc làm, đem đậu hũ hôm qua chưa ăn hết cắt thành miếng nhỏ, phơi nắng một lúc, rồi tìm một cái hũ nhỏ, bỏ muối và đậu hũ vào đậy kín, chờ đến khi đậu hũ chuyển qua màu xanh xám, khi đó lại sơ chế thêm một chút, món chao liền hoàn thành.

Nhìn mười cái hũ nhỏ đặt ở dưới tủ bếp, vẻ mặt Hứa Thanh thỏa mãn, tất cả chỗ này đều là đồ ăn của cậu!

"Đúng rồi tức phụ nhi, ta chọn một ngày để mổ heo đi, trời hôm nay lạnh lại có tuyết rơi, cỏ heo sẽ ít đi, heo cũng dễ bị giảm cân." Lý Trường Phong cảm thấy rất nhanh đã đến thời gian ăn tết, cũng nên đem heo lớn khoảng hai trăm cân trong chuồng kia làm thịt.

"Được a, ngươi chọn một ngày đi, rồi mời mấy người thân thiết tới hỗ trợ." Hứa Thanh di chuyển bước chân đi vào nhà chính ấm áp ngồi, hiện tại cậu chỉ mới di chuyển một chút đã cảm thấy mệt mỏi, hơn nữa tay chân cũng đã bắt đầu sưng phù lên.



Lý Trường Phong nhẹ nhàng nắm lấy chân Hứa Thanh, chậm rãi xoa bóp, buổi tối hôm qua Hứa Thanh bị chuột rút mấy lần.

"Được rồi, ta liền tìm Tạ thúc, Ngụy lão nhị, Ngô thúc cùng Khâu Đại tới hỗ trợ, còn có Tạ thẩm."

Hứa Thanh gật đầu đồng ý, "Đúng rồi, sau khi giết heo xong đưa đến cho đệ ca nhi cùng nhà cũ Lý gia một ít đi, còn có Tiểu Vũ ca nữa." Con heo này khi còn nhỏ có uống linh tuyền, ăn vào cũng rất tốt cho thân thể, Lý gia là nhất định phải đưa, nếu không cũng đừng mong được bình yên, Lý tiểu ca nhi hiện tại còn ở trấn trên, khoảng thời gian trước còn đến nhà thăm Hứa Thanh.

"Được, ngươi cứ yên tâm đi."

Ba ngày sau, nhà Hứa Thanh bọn họ giết heo, heo hai trăm cân này ở trong thôn chính là đầu heo to, "Nhà ngươi nuôi như thế nào! To mập như vậy!" Ngụy lão nhị chưa từng thấy qua ở năm mất mùa còn có thể nuôi con heo mập mạp to lớn như vậy đâu!

Lý Trường Phong vẻ mặt vô tội, "Cũng không có gì khác, những ngày qua chúng ta ăn cái gì nó liền ăn cái đó, sao có thể để nó đói gầy a! Đây chính là lương thực mùa đông của chúng ta!"

"Chậc chậc, xem ra tiểu tử ngươi không chỉ là một người giỏi làm ruộng mà còn giỏi trong việc nuôi gia súc, cũng có khả năng đi, ngươi xem chó, gà, lừa nhà ngươi, chậc chậc, tất cả đều không nhỏ!" Khâu Đại là một đồ tể dáng người gầy ốm, hắn không buôn bán giống Lưu đồ tể, mà là có tay nghề giết heo, cứ đến mùa này nhà ai giết heo liền mời hắn đến giúp đỡ, thuận lợi lại tặng một cái hồng bao nhỏ thể hiện mọi chuyện tốt lành.

Lý Trường Phong cười hắc hắc, cũng không nói nhiều, vùi đầu cạo lông con heo đã tắt thở, con heo này đủ mập, tức phụ nhi có thịt ăn!

Tuy rằng người không nhiều lắm, nhưng nhìn con heo mập mạp tâm tình mọi người cũng tốt hơn, một buổi chiều vô cùng náo nhiệt liền đem heo thu thập xong, buổi tối mọi người lại cùng nhau uống mấy chén, ăn một bữa thịt heo xong mới vô cùng cao hứng rời đi.

Sau khi mọi người đi hết rồi, Lý Trường Phong và Hứa Thanh cũng thu dọn một phen, nằm ở trên giường ấm áp nghỉ ngơi, "Hôm nay mọi người đều nói tường ấm và giường sưởi nhà ta tốt, ngươi nói xem chuyện này chúng ta có nên nói với lí chính không?"

Lý Trường Phong xoa xoa đầu tóc Hứa Thanh, nghe vậy liền suy nghĩ, "Nói đi, buổi sáng ngày mai ta liền đi nói." Dù sao mọi người cũng biết rồi, nếu không nói ra không biết lí chính cùng các hương thân sẽ nghĩ như thế nào đâu, còn không bằng trực tiếp nói thẳng ra, để cho bọn họ không còn gì để nói.

Buổi sáng ngày hôm sau Lý Trường Phong liền tìm lí chính nói chuyện giường đất này, trở về ăn cơm xong lại mang theo ba miếng thịt đi đến nhà Lâm Phương Lương và Lý tiểu ca nhi trấn trên, sau đó đi tới Lý gia, Lý gia trong khoảng thời gian này còn khá yên bình, nhìn thấy Lý Trường Phong đưa thịt trở về mọi người cũng cao hứng, heo nhà bọn họ quá gầy, nếu đem giết cũng cảm thấy luyến tiếc.

Về đến nhà, Hứa Thanh cùng Lý Trường Phong đem mỡ heo rán lấy dầu rồi cất đi, chỉ để lại mấy miếng thịt nhỏ hong gió ăn dần, dư lại đều dùng để làm thịt khô, người nhà nông làm thịt khô cũng tiện lợi hơn nhiều, chỉ cần đốt lửa mấy ngày, thịt treo ở phía trên ngọn lửa, chờ đến lúc thịt đủ khô thì gỡ xuống gói kỹ lại rồi cất vào nhà kho, đến mùa xuân vẫn có thịt để ăn.

Người trong thôn đều hâm mộ nhà Hứa Thanh có heo to mập để ăn, còn có một phòng ở được sưởi ấm, tuy nhiên, sau khi lí chính triệu tập cuộc họp, giải thích làm sao để xây dựng phòng ở sưởi ấm, cũng nói đây là Hứa Thanh bọn họ nghe được từ địa phương khác, thái độ người trong thôn đối với hai người Hứa Thanh liền phi thường hòa ái, mùa đông năm nay có thể ấm áp, đó chính là cứu mạng người già cùng hài tử trong nhà, những năm trước đã có hài tử và người già bởi vì không chịu nổi thời tiết khắc nghiệt của mùa đông mà rời đi.

Hứa Thanh cũng không có công phu để ý tới âm thanh bên ngoài, chỉ còn một tháng rưỡi nữa hài tử sẽ ra đời, mà ở một tháng rưỡi này Hứa Thanh rất bực bội khó chịu, nửa đêm thường xuyên gặp ác mộng, sợ mình không sinh được, hoặc là khó sinh, hoặc là sinh ra quái thai gì đó, sau mười mấy ngày, tinh thần Hứa Thanh tiều tụy, Lý Trường Phong càng tiều tụy hơn.

Tạ thẩm sau khi biết chuyện đã lặng lẽ dạy cho Hứa Thanh một khóa, Lý Trường Phong cũng không biết Tạ thẩm đã nói gì với Hứa Thanh, dù sao kể từ ngày đó trở đi, Hứa Thanh đã ăn ngon uống tốt, chuyện gì cũng không xảy ra, ban đêm ngủ cũng không còn gặp ác mộng.

Một tháng rưỡi sau, vào ban đêm, Hứa Thanh cảm thấy bụng trướng đau không thoải mái, ngồi khó chịu, nằm cũng khó chịu, trên trán chậm rãi đổ mồ hôi, Lý Trường Phong cảm thấy không đúng, cũng không dám lập tức rời đi, chỉ có thể trấn an Hứa Thanh, nào biết bụng Hứa Thanh càng ngày càng đau lợi hại, lại còn loáng thoáng có cảm giác bụng hạ thấp xuống, nhớ tới lời nói của Tạ thẩm, Hứa Thanh vội vàng nói Lý Trường Phong đi tìm Tạ thẩm.

"Ta, ta giống như sắp sinh, mau đi tìm Tạ thẩm." Hứa Thanh lúc này đau đến mức nói cũng không còn liền mạch, đậu má, quả nhiên sinh hài tử là chuyện vô cùng vô cùng đau đớn!

Lý Trường Phong gấp đến mức áo ngoài cũng không kịp mặc, chân trần chạy ra khỏi phòng.

"Ngươi sao lại! Sao lại không mặc quần áo và giày! Đau quá!"

Hứa Thanh mắt thấy tên ngốc kia chớp mắt liền nhảy vọt đi ra ngoài, bên ngoài tuyết lớn như vậy, cũng không biết Lý Trường Phong có bị cảm lạnh không!

Tạ thẩm và Tạ thúc đang ngủ rất ngon lành, có giường sưởi thật là tốt, buổi tối nằm trên giường đắp chăn cũng không còn cảm thấy lạnh.

"Bộp bộp bộp! Bộp bộp bộp! Bộp bộp bộp!"



Tiếng đập cửa thật lớn từ ngoài cổng truyền vào, chọc đến Tạ thẩm cùng Tạ thúc một cơ linh lập tức liền tỉnh.

Lại nghe thấy truyền đến tiếng gào gấp gáp, "Tạ thẩm! Tức phụ nhi ta sắp sinh! Ta! Tức phụ nhi ta sắp sinh! Tạ thẩm!"

Tạ thẩm nhanh chóng xoay người rời giường, "Nhanh lên! Khẳng định là Thanh ca nhi phát tác!" Tạ thúc cũng không nán lại, hai ba động tác đã mặc xong quần áo, đi theo sau Tạ thẩm đang cầm đồ vật gì đó ra cửa.

"Tiểu tử ngươi cũng thật giỏi!"

Tạ thúc vừa mở cổng ra liền nhìn thấy Lý Trường Phong mặc áo trong không nói, chân cũng không mang giày, liền chân không như vậy đạp lên mặt đất đầy tuyết.

"Trường Phong! Ngươi sao lại không mặc quần áo, không mang giày a! Cẩn thận bị cảm lạnh!"

Tạ thẩm lo lắng nói, Lý Trường Phong lại không biết ấm lạnh, trong lòng hắn vừa vui mừng lại vừa hoảng loạn, "Tạ thẩm, tức phụ nhi ta sắp sinh!"

"Biết biết! Chúng ta đi nhanh đi! Nhìn ngươi vội vàng này, sao lại không mặc quần áo mang giày cẩn thận đã chạy ra ngoài!"

Nghĩ tới Hứa Thanh sản phu kia hiện tại chính là ở nhà một mình, mọi người cũng không quan tâm đến chuyện bung dù, bất chấp tuyết đang rơi dày đặc trong đêm, vội vội vàng vàng chạy đến nhà Hứa Thanh.

"Các ngươi đi nấu nước ấm đi, ta đi nhìn Thanh ca nhi, Trường Phong, không kêu ngươi ngươi cũng đừng tiến vào!" Tạ thẩm dặn dò Tạ thúc cùng Lý Trường Phong xong mới cầm đồ vật mang theo vào phòng.

Hứa Thanh lúc này đau đến mức kêu cũng kêu không nổi, nữ nhân sinh hài tử là đau bụng, tử cung phía dưới mở rộng để sinh, nhưng ca nhi nơi này sinh hài tử đều là một đường đỏ ở bụng dưới, đau càng lợi hại hơn, đường đỏ này càng đỏ, càng đỏ, nghĩa là đứa nhỏ này cũng sắp ra đời.

"Kiên nhẫn một chút, đường đỏ dưới bụng còn chưa đến thời điểm, ta đi kêu Trường Phong nấu chút gì đó cho ngươi ăn trước." Tạ thẩm cẩn thận xem xét đường bụng mấy lần, ước lượng thời gian, cảm thấy còn sớm nên muốn cho Hứa Thanh ăn một chút gì đó, nếu không lát nữa sinh lại không có sức lực.

Hứa Thanh nào biết đến chuyện này, cậu chỉ biết mình đau đến mức nước cũng không muốn uống, làm sao có thể nuốt trôi đồ ăn a!

"Ta không muốn ăn.."

Hai tay Hứa Thanh ôm bụng, hữu khí vô lực hừ hừ, Tạ thẩm buồn cười nói: "Không ăn sao được, cẩn thận chút nữa lại không có sức lực." Nói xong liền đi ra cửa phòng, gọi Lý Trường Phong tới, "Đi nấu chút đồ ăn cho tức phụ nhi ngươi rồi đem lại đây cho hắn ăn trước, tốt nhất là trứng nước đường."

Tạ thẩm biết tình huống nhà Hứa Thanh còn tương đối dư dả, trứng gà khẳng định là có, nên cũng không khách khí, kêu Lý Trường Phong nhanh đi nấu.

Không lâu sau, Tạ thúc lại bưng nước ấm tới cửa phòng, Tạ thẩm ra lấy đem vào, làm ướt khăn, thừa dịp khăn còn đang tỏa ra hơi nóng liền đắp lên trên bụng Hứa Thanh, Hứa Thanh cũng không cảm thấy nóng, ngược lại còn cảm thấy cơn đau bụng lúc trước đã giảm đi rất nhiều.

"Đừng nhúc nhích, cứ đắp như vậy đi." Tạ thẩm ngăn cản động tác muốn vặn vẹo thân mình của Hứa Thanh, "Tạ thẩm! Trứng đã làm xong!" Ngoài cửa truyền đến tiếng gọi của Lý Trường Phong, Tạ thẩm vội vàng lên tiếng, mở cửa phòng cầm lấy chén, "Tức phụ nhi ta thế nào?" Lý Trường Phong nghiêng đầu nhìn vào trong phòng cũng không thấy động tĩnh gì lớn, vì thế liền hỏi Tạ thẩm.

"Rất tốt, nhưng ngươi vẫn nên đi thu dọn một gian phòng đi, chờ lát nữa sinh xong hài tử liền ôm Thanh ca nhi qua đó." Tạ thẩm nhớ tới chuyện này liền nói với Lý Trường Phong.

Lý Trường Phong vội vàng gật đầu, xoay người liền đi làm việc, Tạ thẩm đóng cửa phòng lại, ngồi ở bên cạnh đút cho Hứa Thanh ăn, Hứa Thanh vốn dĩ không có cảm giác muốn ăn uống, nhưng khi thứ này được đưa đến bên miệng, thật đúng là không thể nói trước, Hứa Thanh thật sự có chút đói bụng.

Trong chén có sáu quả trứng, Hứa Thanh ăn hết bốn quả đã no rồi, "Từ bỏ, không ăn được nhiều như vậy." Hứa Thanh từ chối Tạ thẩm đút tiếp, cậu thật sự ăn không nổi nữa.

"Được rồi, cũng không ép ngươi, ngươi nghỉ ngơi trước đi, ta đoán chừng phải một canh giờ nữa hài tử mới ra đời." Tạ thẩm dùng khăn tay xoa xoa mồ hôi trên trán Hứa Thanh, đem chén đặt ở một bên, ngồi ở mép giường chờ Hứa Thanh phát tác.

Hứa Thanh nguyên bản trước đây còn cảm thấy khẩn trương, nhưng khi ngày này thật sự tới rồi, Hứa Thanh cũng không biết vì sao, trong lòng lại rất bình tĩnh, ngày này sớm muộn gì cũng đến.