Xúc Thủ Sinh Xuân

Chương 36




“Hừ!” Ngu Dung tỏ ra ngạo kiều hừ một tiếng, không thèm để ý đến Kraken.

Kỳ thật cậu đã tha thứ cho đối phương rồi, chỉ là không muốn nói ra mà thôi. Đánh chết cậu cũng sẽ không thừa nhận lúc trước khi phát hiện ra mình yêu một động vật nhuyễn thể thì cảm thấy rối rắm bao nhiêu, cho nên hiện tại cậu muốn cho Kraken rối rắm thêm một chút nữa.

“Thân ái, em để ý đến anh một chút thôi cũng được ~” Âm thanh cuối cùng kia làm cho lòng người nhộn nhạo tiêu hồn biết bao, Kraken dùng hình dáng này làm nũng, ngoài ý muốn lại chọc trúng điểm manh của Ngu Dung.

“. . .” Ngu Dung buồn bực không lên tiếng, biểu tình trên mặt cũng không thể lạnh lùng như lúc nãy, khóe miệng khẽ cong mang theo ý cười không thể ngăn được. Cậu cố ý cúi đầu xuống, để cho Kraken không thể nhìn thấy nét tươi cười trên mặt mình.

Bởi vì Ngu Dung tuy nói vẫn chưa tha thứ cho hắn, nhưng lại dựa vào lòng Kraken mà không hề giãy giụa, cho nên cho dù Kraken không thể nhìn thấy biểu tình trên mặt Ngu Dung, hắn vẫn hiểu được ám chỉ của vợ cho mình.

“Đừng giận nữa. . . Nhé?” Bàn tay không đứng đắn của Kraken cách lớp áo mà vuốt ve thân thể Ngu Dung, khi sờ đến điểm nhỏ trước ngực Ngu Dung, ngón tay nhịn không được mà dùng lực ấn xuống một cái.

“A. . .” Ngu Dung bất ngờ bị Kraken chạm đến vị trí mẫn cảm, liền rên nhẹ một tiếng, thân thể cũng hơi vặn vẹo. Kraken như nhận được khích lệ, toàn mặt đều chôn ở cổ Ngu Dung mà không ngừng hôn hít, đầu lưỡi ẩm ướt ngượng ngùng di chuyển ở phía trên, dùng lực liếm láp.

“A~” Ngu Dung nhịn không được lại rên lên một tiếng, toàn thân đều run rẩy, cậu yêu chết đi được cái cảm giác dính dính khiến người khác phải ghét bỏ này, liếm lên người sẽ làm cho toàn thân nổi da gà, nhưng lại thoải mái đến nổi làm cho người ta phải hô lên một tiếng đầy thỏa mãn.

“Thân ái của anh. . .” Kraken nỉ non ở bên tai Ngu Dung, ngôn ngữ kỳ lạ của Kraken nghe qua có chút khàn đặc, mặc dù nghe có chút không hiểu lắm ý hắn muốn nói, nhưng điều này không hề gì, Ngu Dung chỉ cảm thấy âm điệu đó nghe qua thật sự là từ tính muốn chết. . .

Ngu Dung có chút không chịu nổi nữa rồi, cậu chỉnh tư thế để cho toàn bộ cơ thể đều dán lên người Kraken, nghiêng nửa mặt ra phía sau cùng Kraken hôn môi, một tay thì di chuyển lên phía trên nắm lấy tóc của Kraken. Bọn họ dường như đã lâu rồi không có làm tình rồi, Ngu Dung không thể không thừa nhận mình cũng có chút nhớ tư vị khi bị hắn đâm xuyên vào trong cơ thể rồi.

Hai người hôn nhau nồng nhiệt, môi lưỡi quấn lấy nhau, thỉnh thoảng còn cắn nhẹ lên môi của nhau, Kraken gần như hút lấy tất cả chất dịch ở trong khoang miệng của Ngu Dung, lúc cả hai tách ra, còn kéo theo một sợi chỉ bạc. Kraken vội vã xuyên qua mớ quần áo vốn rộng thùng thình sắp tuột đến nơi trên người Ngu Dung, luồn hai tay vào bên trong để cảm thụ làn da mịn màn của cậu, Ngu Dung khẽ rên rỉ vài tiếng khi bị hắn để lại một cái dấu đỏ trên đó.

Ham muốn của Ngu Dung tăng lên, cậu không quan tâm đến việc tiếp tục hờn dỗi Kraken nữa, hai tay đưa lên nắm lấy vai Kraken, hai chân cũng giang rộng ra quấn lấy eo của Kraken, Kraken vùi đầu vào cổ Ngu Dung cắn mút không ngừng, trêu chọc Ngu Dung đến thở hổn hển nói: “A. . . Đi nào. . . Đi lại giường. . .”

Bên trong phòng ngủ của bọn họ có một cái giường lớn, thỉnh thoảng Ngu Dung lại muốn nằm lên trên tấm nệm mềm mại trên giường để ngủ thay vì ngâm mình trong nước. Hơn nữa hiện tại bọn họ làm tình cũng không có xúc tu của Kraken giữ lấy thân thể, thân thể tựa lên trên sàn nhà bằng đá cứng mà sát như vậy, mặc kệ là dùng tư thế nào cũng sẽ khiến xương cốt toàn thân ê ẩm.

Kraken sải bước đi nhanh về phía giường ngủ, lúc đầu gối vừa chạm vào nệm, liền trực tiếp đè Ngu Dung ở trên giường.

“A. . . Nhanh một chút. . .” Ngu Dung ngã lên giường, tay liền nôn nóng lôi mấy mảnh vải trên người Kraken xuống.

Hai người nhanh chóng cởi sạch sẽ quần áo trên người rồi dây dưa cùng một chỗ, hai chân Ngu Dung đang vòng qua ôm lấy eo Kraken vẫn quấn chặt lấy hắn làm cho phía dưới càng dính sát vào nhau, Kraken cố gắng áp chế xúc động muốn trực tiếp tiến vào của mình, hôn nhẹ lên môi Ngu Dung một cái, dịu dàng vỗ về cậu: “Thân ái, thả lỏng một chút, em kẹp chặt quá. Ngoan, thả lỏng chân ra nào, không khuếch trương trước sẽ bị thương. . .”

Ngu Dung nghe xong liền đỏ mặt hơn một phần ba, nghe qua dường như rất giống mình đang rất cơ khát vậy. Cậu thả hai chân ra, ngoan ngoãn nằm trên giường để mặc cho Kraken sắp đặt. Kraken nâng hai chân của cậu lên, liếm ướt một ngón tay của mình rồi đưa ngón tay ấy vào cơ thể của Ngu Dung mà thăm dò, Ngu Dung không thích cảm giác này cho lắm, cậu thà tình nguyện chịu đau một chút để Kraken trực tiếp tiến vào thân thể cậu hơn.

Kỳ thật Ngu Dung không thích khuếch trương chút nào, vì quá trính này làm cho cậu không có cảm giác an toàn, ngoài ra còn có cảm giác rất xấu hổ nữa. Cậu nằm ở trên giường, toàn bộ thân thể mở rộng bày ra trước mắt Kraken, trên người có mấy chỗ dính nước bọt ẩm ướt của Kraken ở trong không khí liền trở nên lành lạnh, nhất là khi có một cơn gió nhẹ thổi qua, và đặc biệt hơn là chỗ nhũ tiêm mà hắn vừa mút kia, cảm giác lành lạnh càng rõ ràng hơn. . .

“A~ Ưm. . . Nhanh một chút. . .” Ngu Dung dùng tay lau đi dịch thể lành lạnh ẩm ướt ở trước ngực, kết hợp với biểu tình và tiếng rên rỉ của cậu, không chỗ nào mà không giống như cậu đang cố ý câu dẫn Kraken, khiêu khích thần kinh của hắn.

“Cục cưng. . . Rất nhanh thôi, lại thêm một ngón tay nữa là có thể rồi, lại thêm. . .” Hô hấp của Kraken dần trở nên nặng nề, âm thanh đều trở nên khàn khàn, kỳ thật cơ thể của bọn họ sẽ không dễ dàng bị thương như vậy, nhưng cảm giác đau vẫn có, cho nên hành động này đã nói lên tâm tư của hắn, dù như thế nào đi nữa hắn cũng không muốn làm đau cục cưng của hắn. . .