Xuyên Đến Cổ Đại Làm Giàu Dưỡng Gia!

Chương 24




Tạ gia người cũng bị khí không nhẹ, đều hùng hổ chửi vài tiếng liền kéo nhau rời đi, thôn dân nhóm hai mặt nhìn nhau, cũng đều cảm thấy Tạ gia quá không làm người, rõ ràng đã đuổi người ra gia môn, lan truyền bên ngoài rằng tạ gia lão trạch với Tạ Hòe Cẩm gia không còn liên quan, sống chết xem số, sau thấy người ta mới phát tài cái đã gấp không được chạy đến nhà xem, còn không biết xấu hồ nói câu người một nhà, người một nhà mà hai ba năm trời không hỏi thăm, đuổi cả nhà người ta ra ngoài khi trời còn đang giá rét?

Thế cũng không khiến người phẫn nộ, chính là khi đó Tạ lang quân còn đang bệnh, hai cái hài tử thì sốt cao, tạ phu lang lại là cái tính tình tiểu thư hàng thật giá thật, cái gì cũng sẽ không làm, phải nhờ đến cách vách quả phụ giúp đỡ trông non mới sống sót, lúc đó tạ gia ở đâu? hận không thể phủi sạch toàn bộ quan hệ liên quan đến tạ lang quân, hành vi đến làm người giận sôi, thôn dân nhóm chỉ có thể người đưa chút lương thực, hy vọng nhóm người mệnh khổ này có thể sống lâu chút.

Chờ đám người đi rồi, phu thê hai người mới trở lại trong nhà đóng chặt viện môn lại.

Hai người đều ăn ý không nhắc đến người một nhà tạ gia. lại qua một đêm, sáng hôm sau chính là họp chợ ngày,

Tạ Hòe Cẩm tỏ ý muốn đi cùng, Cố Du cũng không từ chối, dặn dò tốt hai hài tử sau liền cõng theo sọt đi rồi.

Trấn Thanh Sơn có cái bến tàu chuyên lui tới, muốn đi huyện thành cần phải ngồi thuyền ít nhất hai canh giờ tả hữu, Cố Du tuy tò mò không biết huyện thành trông như thế nào , cũng biết chính mình trong túi ngượng ngùng, đành âm thầm hạ quyết tâm, sau này nhất định phải đi huyện thành một chuyến, không những thế, nếu được nàng cũng muốn đến kinh thành, xem một chút thời cổ đại phồn hoa là như thế nào, dù sao đã đến thế giới này, tổng không thể cứ ở lì ở trong thôn làm một cái nông hộ đi?

Bất quá vấn đề chính vẫn là - nàng không có tiền a!!

Cố Du thở dài - ai! phải nhanh chóng tìm ra biện pháp kiếm tiền cho no cái bụng trước đã, này đó vẫn là để sau hằng nói đi!

Hai người lại đi hiệu thuốc trước đó, Tiểu nhị của thấy nàng liền vui vẻ tiếp đón.

" Phu lang lại đến rồi, vị này là?"

Cố Du hào phóng giới thiệu " đây là tướng công của ta, kêu Tạ Hòe Cẩm, tiểu nhị, chỗ các ngươi còn thu thảo dược sao?"

Tiểu nhị nghe thể cười" ra là Tạ lang quân" gã nói " thu thì có thu, bất quá phải giống lần trước phu lang xử lý ổn thỏa thì mới thu được, nếu không cho dù có quý thì cũng sẽ bị hạ giá rất thấp!"

Cố Du cười nói " huynh cứ yên tâm đi, đều đã xử lý tốt, huynh xem" nàng từ trong sọt lấy ra chỗ thảo dược hôm trước mới đào được từ trên núi Tây Lĩnh sơn, so với trước còn muốn quý hơn vài phần.



Tiều nhị mắt sáng lên " này tất cả bọn ta đều muốn, vừa hay chỗ ta cũng đang thiếu, phu lang chờ lát, ta đi thông báo với trưởng quầy lập tức trở lại."

Cố Du gật đầu, tiểu nhị vội vã chạy đi, chỉ chốc lát đã quay trở lại, sau lưng còn đi theo một người, một thân hoa phục xanh thanh nhã, trông có hơi béo, nếu không lầm nói hẳn chính là trưởng quầy đi!

Tiểu nhị bước tới, giới thiệu nói " Tạ phu lang, tạ lang quân, vị này là trưởng quầy của bọn ta, trưởng quầy, vị phu lang này là người lần trước tới bán thảo dược, còn đây là tướng công của nàng, kêu Tạ lang quân."

Lâm Trưởng quầy nhìn thảo dược trên bàn, đưa mắt nhìn hai người đánh giá,sau cùng dừng tại Cố Du trên người, đột nhiên hỏi " tạ phu lang sẽ y thuật sao?"

Cố Du cũng không bất ngờ, nàng thẳng thắn trả lời " sẽ, bất quá không nhiều"

Lâm Trưởng quầy gật đầu, mới nói " chỗ thảo dược này bọn ta đều mua, nếu lần sau có, cứ trực tiếp mang đến chỗ lão phu là được."

Cố Du kinh ngạc, không nghĩ tới lại dễ dàng như thế.

Cứ như vậy hai người trong thời gian ngắn đã bán hết số thảo dược, đến giữa trưa, dã vật trong sọt cũng bán gần hết, chỉ còn lại một con thỏ và chỉ gà rừng, Cố Du nhìn sắc trời đã không còn sớm liền chuẩn bị thu quán, lúc này bỗng có tiếng nói kinh ngạc vang lên.

" Này, đây không phải là Tạ Hòe Cẩm sao? "

Cố Du nghe tiếng ngẩn đầu, Tạ Hòe Cẩm thấy người tới là ai khi, sắc mặt bống trầm xuống.

Người nọ nói tiếp, trong lời nói che giấu không được ý trêu chọc lẫn khinh thường cùng trào phúng "thật không nghĩ đến a! án đầu hai năm trước của chúng ta vốn nghĩ sẽ phong hoa vô độ, tiền đồ vô số, lại không nghĩ tới cuối cùng rơi xuống kết cục này.. chậc chậc!"

Hết chương 24

Đa tạ đại gia đối ta duy trì ta sẽ tiếp tục nỗ lực.