Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 333




Vô số người nghị luận sôi nổi.

Người dân trong thôn Đại Hà không tính là ít, suốt ngày đều xảy ra đủ loại chuyện vặt vãnh, nhưng chuyện lớn như thế này mười năm mới có thể xảy ra một lần.

Người vây quanh xem náo nhiệt càng ngày càng nhiều, thậm chí ba hài tử của Trương quả phụ cũng tới, đứa lớn nhất trong ba đứa cũng chỉ mới mười tuổi, lão đại nghe người ta mắng nương của hắn, há miệng khóc lên, hai đứa nhỏ theo đó cũng bắt đầu khóc.

Trương quả phụ nghe thấy tiếng khóc của hài tử, đứng lên muốn nhào tới.

Lại bị Từ thẩm bà túm tóc: "Nói cho ngươi biết, đừng nghĩ chạy trốn, làm mất thể diện của nhà họ Từ chúng ta, món nợ này nhất định phải tính rõ ràng!"

Lúc này, có người tốt lôi kéo Trịnh lang trung chen vào đám người. Trịnh lang trung thật sự không muốn nhúng tay vào vũng nước đục này, nhưng sự việc náo loạn lớn như vậy, hắn không ra mặt cũng không được.

Hắn bị đẩy đến trước mặt Trương quả phụ, rất xấu hổ mở miệng: "Đưa tay của ngươi ra để ta bắt mạch."

Trương quả phụ nắm chặt cổ tay mình, nhưng bị Từ thẩm bà thô bạo kéo ra, xốc tay áo lên, tùy ý cho Trịnh lang trung chẩn mạch.

Tay Trịnh lang trung còn chưa đặt lên, giọng nói của Trương quả phụ đã nổ vang bên tai hắn: "Đúng! Ta đang mang thai đó! Ta mang thai đứa nhỏ Triệu Phú Quý! Hắn nói hắn sẽ cưới ta! Các ngươi gọi Triệu Phú Quý tới đây, hắn nhất định sẽ chịu trách nhiệm với ta! Chỉ cần hắn cưới ta, hai người chúng ta cũng không phải tằng tịu với nhau, đứa trẻ trong bụng ta cũng không tính là con hoang!"

Đám người càng thêm không kiêng nể gì mà cười chế giễu.

"Bà nương của Triệu Phú Quý là Phú Quý thẩm, ngươi đây là muốn làm vợ nhỏ à?"

"Thôn Đại Hà chúng ta cho tới bây giờ chưa từng thấy ai nạp thiếp, Triệu Phú Quý thật đúng là biết chơi, trong nhà có lớn, bên ngoài còn có một bà nương nhỏ, bây giờ còn muốn cưới bà nương nhỏ vào cửa, buồn cười chết người."

"Bên này nháo thành như vậy, Triệu Phú Quý cũng không xuất hiện, tên này dám chơi không dám nhận, thật sự là một kẻ hèn nhát."

"Nương Đại Đầu không phải đã tới rồi sao, trước tiên hỏi nương Đại Đầu xem có đồng ý trong nhà thêm một tiểu thiếp hay không."

Đám người đồng loạt nhìn về phía Phú Quý thẩm.

Từ sau khi Phú Quý thẩm và đại nhi tử tách ra ở riêng, người trong thôn có rất nhiều người gọi nàng ta là nương Đại Đầu.

Nàng ta đứng trong đám người, khuôn mặt đặc biệt trầm tĩnh, giống như một người ngoài cuộc. Trương quả phụ giống như phát điên xông tới, túm lấy tay áo nương Đại Đầu.

Tất cả mọi người đều cho rằng nàng ta sẽ quỳ trên mặt đất cầu xin nương Đại Đầu tiếp nhận nàng ta, không nghĩ tới, nàng ta lại lộ ra vẻ mặt hung ác, hận không thể ăn thịt nương Đại Đầu, lời nói mà nàng ta nói ra càng làm cho tất cả thôn dân giật mình không thôi.

"Ngươi quá tàn nhẫn, ngươi đây là muốn bức chết ta, bức chết hài tử trong bụng ta!"

Trương quả phụ thanh âm sắc bén: "Mỗi ngày ta đều đến nhà ngươi cầu ngươi, quỳ trên mặt đất cầu ngươi, vì sao ngươi không hoà ly với Triệu Phú Quý! Ngươi đã sớm chán ghét Triệu Phú Quý, ngươi đã sớm không muốn sống cùng với hắn, vì cái gì không muốn nhường chỗ cho ta..."

1

Nương Đại Đầu lạnh lùng đẩy tay nàng ta ra: "Cho dù ta không thể sống chung với Triệu Phú Quý nữa, ta cũng sẽ không nhường chỗ cho ngươi, ngươi đừng hy vọng chuyện này! Còn về hài tử trong bụng ngươi, nếu sinh ra, cả đời này chỉ có thể làm con hoang!" Hiện giờ nàng ta cùng với nhi tử và khuê nữ ở trong căn phòng rách nátchính là nhờ Trương quả phụ ban tặng, nàng ta không có tốt bụng đến như vậy, nhường chỗ cho đồ đĩ không biết xấu hổ này, nàng ta muốn nhìn xem đồ đĩ này bị người ta giễu cợt, cả đời đều không ngẩng đầu lên nổi!

Nương Đại Đầu nói xong, xoay người rời đi.

Cả thôn đều không cảm thấy nương Đại Đầu làm không đúng, đối phó với loại đồ đĩ không biết xấu hổ này chính là phải nhẫn tâm như vậy.

Trận náo nhiệt này, Trình Loan Loan nhìn mà có chút mệt mỏi.

Trương quả phụ chính là người thứ ba phá hoại hôn nhân của người khác, vậy mà còn có mặt mũi đến cửa yêu cầu chính thê nhường chỗ, tam quan này thật sự là quá lệch lạc.

Hơn nữa nàng cũng không rõ, phía trên Trương quả phụ cũng không có cha mẹ chồng, bản thân ở nhà là có thể làm chủ, vì sao nghĩ lại luẩn quẩn trong lòng muốn tìm cho mình một nam nhân không tốt lành gì, tìm nam nhân thì thôi, còn để cho mình mang thai hài tử.

Rơi vào hoàn cảnh như thế, đều là Trương quả phụ tự làm tự chịu.