Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 527




"Ò ó o o!"

Tiếng gà gáy lên từng đợt đánh thức cả thôn Đại Hà.

Triệu Tam Ngưu cùng Triệu Tứ Đản đã sớm thức dậy, sau khi rửa mặt thì đến chỗ Hạ Tiêu học võ công.

Khi hai người bọn họ trở lại thì Trình Loan Loan cũng vừa mới thức dậy, đang ở trong bếp luộc trứng. Sau khi trứng được luộc chín thì cắt ra, mỗi hài tử đều có thể ăn một ít.

Tiểu nha đầu trong phòng oa oa khóc lớn lên, Ngô Tuệ Nương nhẹ giọng dỗ dành, đi tới đi lui ở trong phòng.

Triệu Đại Sơn đã sớm bận việc đồng áng. Đã tới đầu đông, việc dưới ruộng cũng ít lại, chỉ đơn giản là nhổ cỏ, cuốc đất, không quá mệt mỏi nhưng cũng tốn nhiều thời gian.

Văn thị đã dậy từ sớm để giặt giũ đống tã được thay ra từ đêm qua.

Trình Chiêu cùng Thẩm Chính đang đọc sách.

Tiếng đọc sách lanh lảnh, khói bếp lượn lờ, một ngày mới lại bắt đầu.

Sau khi ăn sáng xong thì giọng của lý chính đã từ xa truyền đến: "Tất cả mọi người tập hợp! Tới chỗ cây hòe lớn tập hợp!"

Mỗi lần tập hợp thì tức là có chuyện lớn xảy ra.

Trình Loan Loan buông công việc trên tay, cùng đến đó xem náo nhiệt.

"Trấn Bình An chúng ta cùng bảy trấn lân cận hợp tác tổ chức phong thái đại tái, trừ những người đi theo con đường làm quan, những người còn lại có thể báo danh tham gia." Âm thanh của lý chính vang dội: "Có rất nhiều hạng mục để báo danh, thi nấu ăn, thi tính toán, thi thêu thùa, thi đấu vật, thi phân biệt ngũ cốc...Toàn bộ thôn dân đều có thể báo danh, ba người giỏi nhất của mỗi hạng mục sẽ được cử đi thi vòng chung kết trên trấn."

Người trong thôn bắt đầu xì xầm.

"Mục đích của cuộc thi này là gì?"

"Nếu thắng thì sao, huyện lệnh đại nhân sẽ sắp xếp công việc cho à?"

"Như vậy thì có phải sẽ chậm trễ công việc hay không, làm việc cho nương Đại Sơn một ngày cũng được mấy chục văn tiền."

"Tất cả yên lặng một chút!" Lý chính lớn tiếng nói: "Hiện tại là đầu đông, là thời điểm nông nhàn, huyện lệnh đại nhân muốn vì dân chúng chúng ta làm chút việc, cho nên mới hợp tác với bảy trấn khác tổ chức cuộc thi này. Những người đạt được ba vị trí đầu bảng đều có phần thưởng, hạng nhất thưởng một trăm lượng bạc, hạng nhì thưởng năm mươi lượng, hạng ba thưởng mười lượng, ngoài ra người đạt được hạng nhất sẽ được trong trấn mời đến dạy nấu ăn, dạy thêu thùa, tiền công một tháng cũng không phải ít."

Mọi người đứng ở dưới sôi nổi hít hà một hơi.

Một trăm lượng bạc là khoản tiền mà bọn họ không thể nào tưởng tượng ra nổi, nhưng để dành được hạng nhất thì cũng rất khó.

Nếu có thể đạt được hạng ba thì tiền thưởng mười lượng bạc cũng không phải là nhỏ.

"Lý chính thúc, ta báo danh!"

"Ta cũng báo danh, tiểu tử nhà ta đều báo danh!"

"Mọi người không cần cấp." Lý chính gân cổ lên hô, "Muốn báo danh thì đến chỗ Thiết Trụ đăng ký, mỗi người chỉ có thể tham dự một hạng mục."

Triệu Thiết Trụ đã sớm dọn một bộ bàn ghế đặt dưới cây hòe, hắn phụ trách đăng ký, Chu Hổ Tử ở bên cạnh phụ trách mài mực, hai người phối hợp vô cùng ăn ý.

Người đến báo danh rất nhiều nhưng ai cũng xếp hàng ngay ngắn.

Đa số người đều đăng ký tham gia hạng mục phân biệt ngũ cốc, bởi vì đây là sở trường của nhà nông bọn họ.

Nhóm đại hán tử sức lực lớn một chút thì sẽ báo danh thi đấu vật, nhóm phụ nhân lo cơm nước hàng ngày thì chọn hạng mục thi nấu ăn, còn có một số lão thái thái nhà có nhi tức giỏi may vá thì lựa chọn thi thêu thùa...Dù sao cũng không tốn phí báo danh, nhỡ đâu đoạt giải thì sao, loại may mắn này bất kỳ ai cũng đều muốn đánh cược một phen.

Vương Đại Mạch cùng Triệu Hạ Hoa báo danh thi thêu thùa, hai người đều không có tự tin nên chỉ đăng ký thi chơi cho vui.

Triệu Nhị Cẩu đi tới, nhàn nhạt nói: "Triệu Cảnh Thành, báo danh tham gia thi tính toán."

"Nhị Cẩu ca, cái tên này của ngươi nghe văn vở quá, ta vẫn là thích cái tên cũ hơn." Triệu Thiết Trụ chớp đôi mắt nói: "Nhưng mà có thể hỏi Triệu thẩm hôm nào chọn giúp ta một cái tên dễ nghe chút được không."

"Cái tên nhãi ranh này, nói bậy gì đó?" Lý chính tức giận mắng, "Cái tên này của cháu là ta đặc biệt nhờ người đặt cho, ý nghĩa của Thiết Trụ là mong cháu có thể giống như cột sắt, đội trời đạp đất."

Triệu Thiết Xuyên thò đầu sang: "A gia, vậy tên cháu ý nghĩa là gì ạ?"

"Cái này..."

Lý chính cũng không biết nên trả lời ra sao, lúc ấy cảm thấy thuận miệng nên cứ đặt như vậy, Thiết Trụ, Thiết Xuyên, nghe qua là biết người một nhà, rất ổn, đổi thành tên văn vở quá lại có chút không quen, còn nữa, bốn hài tử của nương Đại Sơn đều sửa lại tên, mọi người không phải vẫn như trước kêu Đại Sơn, Nhị Cẩu, Tam Ngưu, Tứ Đản sao, cho nên sửa hay không cũng không khác gì mấy.