Xuyên Không Level 999 (Max Level - Tiên Hiệp Cửu Giới Chúa Tể)

Xuyên Không Level 999 (Max Level - Tiên Hiệp Cửu Giới Chúa Tể) - Chương 37: Đồng đội năm xưa




"Thần Vương Chi Chiến? Thần Vương, Thần Vương... Không lẽ là..?"



"Kể ta nghe tỉ mỉ về trận chiến ấy, tỉ mỉ nhất từ đầu đến cuối, tuyệt đối không bỏ sót chi tiết nào" - Phá Thiên hàng chân mày nhướng lên, cặp mắt nhìn thẳng vào Đường Tiểu Long nghiêm túc nói ra.



"Hơ, tỉ mỉ toàn bộ?"



"Vâng, thưa tông chủ. Trận chiến ấy bắt đầu từ thời xa xưa, cách đây khoảng 100.000 năm trước, được gọi là Thần Vương Chi Chiến. Thuở ấy, khi Cửu Giới đang trong thời kỳ bình tọa, thiên địa sinh sôi, thiên tài địa bảo khắp nơi, linh khí nồng nặc, thời gian dần trôi qua, cao thủ xuất hiện vô số. Bắt đầu phi thăng từ Tiên Giới đến Trung Tiên Giới, Đại Tiên Giới, Thượng Tiên Giới và Thần Giới, đạt đến cảnh giới siêu cấp viên mãn. Nhưng thời kỳ bình tọa đó kéo dài không lâu, đột nhiên một ngày nọ, toàn bộ không gian tại các Giới bắt đầu có dấu hiệu xung đột, không gian bắt đầu rách ra giống như đang va chạm với một thế giới khác. Toàn bộ Cửu Giới lúc bấy giờ, đều rơi vào một mảnh tang hoang, khắp nơi đại loạn."



"Lúc ấy, Giới Chủ các nơi tề tụ về tìm cách ngăn chặn việc vết rách không gian đang ngày càng lan rộng, tất cả cùng nhau hợp sức tạo ra một đại trận gọi là Cửu Tinh Thập Tuyệt Trận, phong ấn không gian lại.Hao tốn hơn 50 năm, tiêu hao gần hết chân khí, hy sinh Nguyên Hồn của chính bản thân để bố trí làm thuốc dẫn cho đại trận. Các Giới Chủ đều rơi vào trạng thái suy yếu, vốn dĩ tất cả để đánh đổi lấy sự yên bình của Cửu Giới. Nhưng không, ngay sau khi bố trí xong đại trận, một tiếng nổ lớn xảy ra, toàn bộ Giới Chủ đều bị dư chấn làm trọng thương, riêng Giới Chủ của Yêu Giới và Quỷ Giới, Hư Giới trực tiếp vẫn lạc, thân vĩnh đạo tiêu. Vài khắc sau khi vụ nổ xảy ra, từ trong hư không màu đen xuất hiện một nhóm người trẻ tuổi, sau lưng đều có bốn cánh, trên đầu có một vòng hào quang màu trắng.."



"Bốn cánh trắng, trên đầu có hào quang. Không lẽ, là đến từ Vực Ngoại?" - Phá Thiên nghe đến đoạn này, miệng thì thầm lẩm bẩm. Khi tiêu diệt xong boss Hỗn Độn, nhận quyền chưởng khống Thập Giới, thì Phá Thiên lúc ấy có nhìn trên bản ghi chép cổ. Miêu tả rằng, Cửu Giới chỉ là một Vực trong các Thiên Vực, nhưng các Thiên Vực đều bị ngăn cách nhau bởi thời không quy tắc. Dĩ nhiên bọn người kia lại có thể phá vỡ màn chắn đó, xâm nhập đến Cửu Giới...





"Tông chủ, có cần ta kể tiếp không...? " - Đường Tiểu Long nhìn Phá Thiên đang nghe thì dừng lại, lẩm bẩm gì đó. Hắn có cần kể tiếp không a?



"Ah, được rồi, chỉ là một chút ký ức cũ, ngươi tiếp tục đi"




"Vâng thưa tông chủ, lúc ấy sau khi xâm nhập thành công, bọn hắn tự xưng là "Thiên Sứ", và gọi chúng ta là "Sinh vật nhỏ bé". Bọn chúng nói, chỉ cần chúng ta quy thuận đồng ý cho bọn hắn thôn tính một nửa Cửu Giới thì chúng sẽ tha chết. Lúc ấy, Ngọc Hoàng Đại Đế của Tiên Giới nghe vậy phẫn nộ, một thân Thần Vương Cảnh bộc phát, trực tiếp lao đến giao chiến.



"Lúc đó, một tên Thiên Sứ có 2 cánh bước ra, hời hợt đánh ra một quyền đã ngăn cản được Ngọc Hoàng Đại Đế, sau đó từ trong người hắn tỏa ra một luồng hắc khí màu đen, ý định nuốt sống Ngọc Hoàng Đại Đế. Các Giới Chủ còn lại thấy vậy, bắt đầu vận chân khí lên, điều khiển pháp tắc tại Cửu Giới quy tụ về cơ thể. Lợi dụng pháp tắc của thiên địa, từng người bắt đầu hồi phục, quay lại đỉnh phong Thần Vương Cảnh. Trận chiến bắt đầu nổ ra, kéo dài hơn 10 ngày, nhưng càng đánh càng thụt lùi, các Giới Chủ dần bị ép đến đường cùng, có người tự bạo Nguyên Hồn để đồng vu quy tận với kẻ địch, có người vẫn lạc trực tiếp, vô số sinh linh khóc than, tràng cảnh thảm thiết..." - Đường Tiểu Long càng kể, càng say mê, phảng phất như chính hắn đứng trước trận chiến ấy, cảm xúc, nước bọt tuôn ra như suối, khiến người xung quanh phải né hắn ra.



"Đến khoảng nửa tháng sau, khi ấy chỉ còn lại Ngọc Hoàng Đại Đế, Như Lai Phật Tổ cùng Tu La Đạo Tổ, Vô và Hư còn giữ được mạng thoi thóp, tất cả các Giới Chủ còn lại toàn bộ đều vẫn lạc. Tưởng chừng toàn bộ Cửu Giới lúc ấy toàn bộ sẽ rơi vào tay người Ngoại Vực thì đột nhiên từ trong không trung, xuất hiện bốn vị cứu tinh, thân phát Kim Quang. Mỗi người đều có một năng lực thông thiên, có người thì phòng ngự vô địch, bách đao bất xâm, vạn đao bất khả, không gì có thể làm tổn thương được. Có người, thì có năng lực của Thần linh, có thể hồi phục chân khí hao tổn, nguyên hồn cho người khác, Còn có người thì điều khiển được Trọng lực pháp tắc, trong cổ sách ghi chép, người ấy đã từng một tay nghiền ép một Thiên Sứ 4 cánh thành bụi phất bằng Trọng lực pháp tắc. Cuối cùng, là một người có thể, có thể gì ấy nhỉ... sử sách ghi chép không rõ ràng lắm. Đoạn này ta không nhớ rõ, nhưng ta nhớ, bốn người ấy được gọi là Tứ Đại Thánh Tổ.." - Đường Tiểu Long một đường hăng say kể lể, thì đột nhiên gãi đầu cười trừ, vì có một vài chi tiết hắn chưa từng được biết đến, thật là một bí ẩn của nhân loại a




"Người cuối cùng, có thể điều khiển tâm trí kẻ địch..." - Bỗng chốc, giọng nói Phá Thiên vang lên. 4 người mà Đường Tiểu Long đang kể, không ai khác chính là 4 người đồng đội năm xưa của hắn. Vậy là theo như Hệ Thống nói, bốn người bọn họ đã được chuyển sinh đến đây vào 100.000 năm trước. Nhưng lại có bất trắc xảy ra, Phá Thiên bắt đầu có linh cảm không hay về điều mà Đường Tiểu Long sắp kể tới.



"Điều khiển tâm trí? Tông chủ đang nói người cuối cùng sao? Sao tông chủ biết được?"- Đường Tiểu Long ngoảnh mặt lên, khuôn mặt ngạc nhiên trừng to mắt hỏi Phá Thiên. Dĩ nhiên hắn cũng từng đọc qua một số sách cổ, có ghi chép vị Thánh Tổ cuối cùng là có năng lực điều khiển tâm trí, nhưng rất nhiều ghi chép lại không trùng khớp, khiến hắn không thể tin đó là sự thật



"Ta biết, vì bọn họ là bằng hữu của ta. Ngươi đừng để ý, kể tiếp đi, chuyện sau đó thì sao?" - Phá Thiên hai tay siết chặt, không khí xung quanh bắt đầu trầm trọng hơn, giọng nói Phá Thiên cũng càng lúc càng nặng nề hơn, theo hắn suy đoán nếu không lầm, khả năng lý do vì sao Tây Thi trở nên như vậy, tám chín phần mười là do trận chiến 100.000 năm trước gây nên. Hay nói cách khác, là do bọn Thiên sứ ở Ngoại Vực



Đường Tiểu Long nhìn thấy bầu không khí bắt đầu trở nên căng thẳng, ngước lên nhìn Phá Thiên đang nghiêm túc. Không còn bộ dáng cười đùa, nghiêm túc không chút chậm trễ kể tiếp




"Tiếp đó, bốn người bọn họ lần lượt đầy lùi người của Ngoại Vực, cứu lại các Giới Chủ một mạng. Nhưng vết nứt không gian càng lúc càng lớn, từng đợt tấn công của người Ngoại Vực càng lúc càng nhiều, quy mô cũng lớn hơn. Dần dần, toàn bộ Cửu Giới đều bị biến thành một chiến trường giao tranh giữa hai vực. Lúc ấy, vô số Thần Vương, Thiên Tôn vẫn lạc trong các đợt giao chiến. Mãi đến 1,000 năm sau tiếp theo, từ phía trận doanh của người Ngoại vực xuất hiện một kẻ gọi là Hắc Thiên Sứ có 8 cánh màu đen phía sau. Một mình hắn nghiền ép toàn bộ quân đoàn của Cửu Giới. Sau đó, Tứ Đại Thánh Tổ buộc phải xuất trận, một trận đánh kinh thiên động địa diễn ra, toàn bộ Trung Tiên Giới, Thượng Tiên Giới, bị dư chấn lan đến mà vỡ nát, biến mất hoàn toàn khỏi Cửu Giới......."




Đến đoạn này, hai mắt Đường Tiểu Long ngập ngừng, như có phần không muốn kể tiếp. Thấy vậy, Phá Thiên lên tiếng hỏi



"Sau đó thì thế nào, sao ngươi lại không nói tiếp? "



Nghe Phá Thiên hỏi, Đường Tiểu Long thở dài một hơi, luyến tiếc nói



"Xin..xin lỗi thưa tông chủ, về sau Tứ Đại Thánh Tổ đấu không lại Hắc Thiên Sứ, Đại Thánh Tổ bị đánh tan Nguyên Hồn, vẫn lạc tại chiến trường. Còn Nhị Thánh Tổ, Tam Thánh Tổ thì rơi vào vòng xoáy không gian, sống chết không rõ tung tích, riêng Tứ Thánh Tổ thì trực tiếp bị bắt đi.... Sau đó, không biết vì lý do gì bọn người Vực Ngoại cũng không tiếp tục tiến công nữa, mà rút dần về bên kia thế giới. Vết nứt không gian cũng từ từ khép lại, Cửu Giới bắt đầu hồi phục. Nhưng đối với các Giới Chủ, đây là một trận chiến tổn thương nguyên khí cực lớn, ảnh hưởng đến toàn bộ tu hành tại Cửu Giới, vô số Thần Vương, Thiên Tôn vẫn lạc trong trận chiến ấy. Vì vậy, mà gọi là Thần Vương Chi Chiến..."



Tác giả: Cuối năm xui quá, mình mới bị mất 2 triệu tại ATM nên đang rất buồn. Có thể chương sẽ ra chậm hơn so với bình thường, chân thành cáo lỗi đến các đạo hữu, haiz...