Xuyên Không Vào Tiểu Thuyết Tận Thế

Chương 52: Được




Bạch Thuần cũng gọi một ly cocktail, trải nghiệm thử coi ngon không. Nơi này chỉ có người có điều kiện mới tới, những người không có dư giả gì nhiều cũng không tới vì những thứ như rượu đồ khá xa xỉ, tận thế loạn lạc, cái ăn đã khó kiếm ai đâu lại đi bỏ ra một cái giá đắt cho một ly rượu đâu cơ chứ.

Trong lúc chờ đồ uống, cậu nhìn Phương Khả nói chuyện.

“Coi như chúng ta cũng có quen biết, nên tôi đi vào việc chính là có chuyện cần nhờ cô.”

Cậu Phương Khả nói ra ý định của mình, những người xung quanh sẽ không nghe được hai người nói gì bởi kết giới ảo ảnh do Bạch Thuần tạo ra.

Phương Khả:“Việc gì cần nhờ tôi giúp?”

Phương Khả nghĩ rằng mình có gì đâu có để giúp người khác. Người trước mặt cô nhìn có vẻ vô hại nhưng có thể khiến cho cô hơi kiêng kỵ người này, sức mạnh thần bí của tu tiên mà cô đã từng nghe Mạc Tuyết kể trong lúc Bạch Thuần tham gia vào đoàn đội.

Bạch Thuần:“Tôi có thể khiến cô mạnh lên, cô cũng cần năng lực bảo vệ người mình yêu thương đúng không.”

Cậu nói thẳng vào vấn đề mà Phương Khả lo sợ nhất. Bây giờ sự chú ý của Phương Khả chỉ có Tiểu Hoa mà thôi, đây là người thân cũng như người duy nhất cô toàn tâm toàn ý bảo vệ và yêu thương che chở. Tất nhiên là cô muốn mạnh hơn để bảo vệ em ấy, nhưng cũng không dám lơ là đồng ý với Bạch Thuần liền.

Bạch Thuần nhìn ra sự hơi không tin tưởng của Phương Khả nhưng cũng không nói gì để cô tự quyết định.

Phương Khả suy nghĩ cũng không quá lâu, cô đã tính ra những cái lợi và hại từ câu nói của Bạch Thuần. Chắc chắn sẽ đi theo yêu cầu nào đó.

Phương Khả:“Sao tôi có thể tin tưởng cậu được, những gì cậu nói có thể là giả thì sao?”

Cô muốn Bạch Thuần giải đáp sự nghi ngờ này của mình, thật ra cô khi nói chuyện với Bạch Thuần là cô đã rơi thế hạ phong rồi.

Bạch Thuần:“Tôi sao có thể nói dối cô được, việc khiến cô mạnh lên nó rất quan trọng đối với ta.”

Cậu bình tĩnh đáp.

Phương Khả:“Cậu muốn nhận được lợi ích gì từ tôi?”

Bạch Thuần:“Tất nhiên là sức mạnh của cô, tôi cầm sức mạnh của cô. Tôi có thể giúp cô tăng cấp nhanh nhất cũng như cung cấp tất cả mọi thứ cho cô và ái nhân của cô.”

Cậu muốn đánh nhanh thắng nhanh giải quyết chuyện này lẹ, 2 ngày nữa sẽ bắt đầu xuất phát lên đường thăng cấp. Thời hạn hai năm giờ đây chỉ còn 1 năm rưỡi.

Phương Khả tất nhiên là không còn lựa chọn nào khác ngoài tin tưởng Bạch Thuần bởi vì cô không có khả năng từ chối. Người này mang lại cho cô cảm giác áp bức nặng nề. Chỉ là một omega yếu nhớt, cô dễ dàng áp đảo nhưng người trước mặt cô thì không phải những omega kia, giác quan thứ 6 của phụ nữ không thể xem thường được.

Phương Khả:“Được, nhưng có điều kiện.”

Cô nhìn Bạch Thuần nói ra điều kiện mình mong muốn. Lúc này cocktail của Bạch Thuần đã được đưa ra, cậu đánh giá ly rượu trước mặt, rất là đơn giản, chỉ có màu sắc thuần đỏ tươi.

Cậu cầm ly cocktail của mình lên lắc lắc nhẹ mà đưa vào miệng nhâm nhi. Mùi vị hơi cay xộc từ đầu lưỡi lên não, làm cậu cảm thấy mùi vị cũng khá ổn, nhưng thua rượu tiên do lão Tiên Tửu làm ra.

Cậu chỉ nhấp nhẹ, thả ly cocktail xuống bàn lại, ánh mắt nhìn chuyên chú vào nó nhưng giọng nói đáp lại Phương Khả

“Điều kiện gì.”

Phương khả:“Tôi muốn cậu có thể bảo vệ Tiểu Hoa, nếu như tôi có mệnh hệ gì cũng mong cậu có thể bảo vệ cô ấy an yên một đời, sức mạnh của cậu tôi đã được chứng kiến nên mong cậu sẽ chấp nhận điều kiện duy nhất này của tôi.”

Cô nghiêm túc nói ra nguyện ước của mình, cô tin chắc Bạch Thuần sẽ không phải là người xấu, những người trong căn cứ ai mà chả biết đến bên cạnh Nam Trường Tư có một omega xinh đẹp nhưng hành tung thần bí. Cô liền nghĩ đến Bạch Thuần ngay. Nếu như ngay cả Nam Trường Tư còn tin tưởng cậu ta, thì cô cũng có thể tin được.

Bạch Thuần:“Được, tôi sẽ thực hiện yêu cầu này của cô, nhưng cô cũng đừng lo mạng sống của cô tôi cũng sẽ không để cô gặp chuyện đâu.”

Thế giới này vận hành dựa trên nhân vật chính của cậu chuyện đi. Nên cậu hơi không dám lơ là để hai nhân vật chính này chết đâu. Bạch Thuần không dám nghĩ đến hậu quả xấu nhất.

Nghe câu trả lời chắc chắn của Bạch Thuần làm Phương Khả yên tâm cực kỳ, nếu như có một kẻ nào dám nói khoác kiểu này chắc cô đấm cho hắn thiếu sống thừa chết rồi, thời đại khốc liệt này ai lại dám bảo đảm mạng sống cho một kẻ nào cơ chứ.

Phương Khả:“Vậy làm thế nào cậu có thể giúp tôi tăng cấp?”

Phương Khả nói thật hiện tại cô đã cấp 13 rồi, giờ lên 1 cấp khó cực kỳ, phải cần rất nhiều nguyên hạch của zombie nên vì vậy mọi người lựa chọn nguyên hạch thực vật biến dị hay động vật biến dị nhưng hai lựa chọn phía sau hết sức nguy hiểm tột cùng.

Bạch Thuần:“Đến đó cô sẽ biết, 2 ngày nữa gặp mặt tại cổng căn cứ.”

Cậu buông xuống câu này, rồi nâng ly cocktail lên nốc một hơi uống cạn rồi rời khỏi quán. Lúc này rượu vang và nước chanh của Tiểu Hoa và Phương Khả mới được đưa lên. Cuộc trò chuyện của hai người chỉ vọn vẹn vài phút. Những người xung quanh thấy ảo ảnh của hai người nên không nhận ra điều gì khác thường. Tiểu Hoa thấy Bạch Thuần bỗng nhiên rời đi làm cô khó hiểu cực kỳ, nãy giờ cô thấy người này vẫn ngồi yên một chỗ.

Tiểu Hoa:“Chị Khả, người con trai này nói muốn trò chuyện với chị mà sao chưa nói gì mà rời đi rồi.”

Nãy giờ Tiểu Hoa vẫn trò chuyện với “Phương Khả” nào hay biết đó chỉ là ảo ảnh thôi.

Phương Khả nhìn ly rượu màu vàng nhạt đầy quyến rũ kia, nhấc lên thưởng thức

“Không sao, kệ đi.”

Phương Khả cũng không định giải thích nhiều cho Tiểu Hoa mà cầm cốc nước chanh kia đưa cho Tiểu Hoa, rồi tay ôm lấy eo cô mà trò chuyện như cuộc nói chuyện của Bạch Thuần vốn chưa từng xảy ra.