Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan

Chương 153: Đôi oan gia thú vị




“Bạch Quan m, ngươi có thể đừng làm như thế được không hả? Lần sau ngươi xuất hiện có thể tạo ra tiêhg động gì đó để ta chuẩn bị tâm lý được không?” Lâm Bắc Phàm vừa vỗ ngực, vừa sợ hãi bảo.

Bạch Quan âm liếc mắt nhìn: “Không phải ngươi bào mình đã quen rồi sao?”

“Đúng là quen rồi, nhưng ta lại bị kiểu ra trận mới của ngươi đánh bại rồi! Đừng có đứng gần như thế, sợ chết khiếp lên được!”

“Lần sau ta sẽ chú ý!” Bạch Quan âm nói với giọng điệu chẳng có chút thành ý nào cả: “Nhưng hiện giờ ta có một điều nghi vấn, ngươi thật sự đưa phương pháp chế tạo khí cầu lớn cho Ký Bắc vương sao?”

“Đúng vậy!” Lâm Bắc Phàm gật đầu.

“Tại sao vậy? Ngươi giao phương pháp chê’ tạo khí cầu lớn cho Ký Bắc vương cũng đồng nghĩa với việc đang nối giáo cho giặc! Một khi hắn ta chế tạo ra được vũ khí thần kỳ bay lên bầu trời chắc chắn dã tâm của hắn ta sẽ bắt đầu tăng lên, ngày chiến tranh nổ ra sẽ chẳng còn xa nữa!” Bạch Quan âm nhíu mày.

Nàng chợt nhận ra bình thường Lâm Bắc

Phàm thông minh lắm cơ mà, tại sao bây giờ lại hồ đồ như vậy?

Trong lòng nàng chợt nảy ra một suy nghĩ đi cướp lại phương pháp chế tạo khí cầu lớn, rồi giết chết tất cá những kẻ biết chuyện này.

Lâm Bắc Phàm khẽ mỉm cười: “Yên tâm đi, hắn ta không thể làm ra khí cầu lớn được đâu!”

Bạch Quan âm sửng sốt: “Tại sao?”

“Bới vì…” Lâm Bắc Phàm nói với vẻ thần bí: “Phương pháp chế tạo mà ta đưa cho hắn ta đã bị thay đổi một chút! Chỉ thay đổi một chút thôi thì hắn ta đừng hòng nghĩ đến chuyện làm được khí cầu lớn!”



“Thay đổi ờ điếm nào?” Bạch Quan âm tò mò hỏi dồn.

“Vật liệu dùng để làm túi khí!”

Lâm Bắc Phàm mỉm cười và nói tiếp: “Khí cầu lớn của chúng ta có kết cấu đơn giản gồm một túi khí lớn, một cái giỏ chở người và nhiên liệu, rất dễ bắt chước theo! Làm giỏ chờ người thì đơn giản thôi, nhiên liệu cũng có thể dề dàng chuẩn bị, điếm mấu chốt là ở túi khí! Có tạo ra được loại túi khí bền, kín gió, chịu

nhiệt tốt, chính là điểm mấu chốt để khí cầu lớn có thể bay lên bầu trời!”

Bạch Quan âm gật đầu: “Nói có lý lắm, tiếp tục đi!”

“Cho nên, trong tài liệu đó, ta đã sửa đổi một chút ờ phần chế tạo túi khí. Sự thay đổi này rất nhỏ thôi nhưng lại là chỗ trí mạng! Nếu bọn họ cứ làm theo từng bước trong tài liệu thì…”

“Không thể tạo ra khí cầu lớn được?”

“Không, vần làm được chứ nhưng không sử dụng được!”

Lâm Bắc Phàm cười híp mắt: “Để tạo ra khí cầu bay lên bầu trời, tiêu chuấn mà túi khí cần phải đạt được rất cao, phải đủ bền, chắn kín gió, còn phải chịu được nhiệt độ, chất lượng kém hơn một chút thôi cũng không được! Bọn họ làm theo phương pháp chế tạo của ta thì chắc chân sẽ làm ra được khí cầu lớn nhưng tuyệt đối không thể bay cao bay xa, cũng không thế bay lâu được, mà chỉ có thể vừa bay lên không trung khoảng mười mấy, hai mươi mét là đã rách rồi, sau đó rơi từ trên trời xuống!”

“Nếu vậy, bọn họ sẽ chỉ nghi ngờ kỹ thuật của bọn họ chưa tốt chứ không đổ lỗi

lên đầu ta! Cứ như thế, bọn họ sẽ chế tạo và thử nghiệm liên tục nhiều lần, quá trình ấy sẽ làm tổn thất một lượng lớn nhân lực, vật lực và cả thời gian! Thậm chí đêh cuối cùng có thể còn khiến bọn họ mệt chết!”

Bạch Quan âm không nói lên lời: “Ngươi thật sự xấu xa quá rồi đấy!”



“Câm ơn ngươi đã khen!”

Lâm Bắc Phàm mỉm cười đắc ý, đáp: “Thật ra khi đang chế tạo khí cầu lớn, ta đã biết rằng Ký Bắc vương sẽ đòi phương pháp chế tạo từ chỗ ta rồi! Đã thế tại sao ta lại không nhân cơ hội kiếm thêm một khoán tiền nhỉ? Ngươi xem, hai trăm năm mươi vạn này chẳng phải cứ thê’ mà đưa tới tay ta hay sao?”

Lâm Bắc Phàm đưa tờ ngân phiếu hai trăm năm mươi vạn lượng ra.

Bạch Quan âm lặng lẽ nhận lây, nói: “Nhưng ngươi phải cẩn thận đấy! Hành vi của ngươi cũng có thể coi là bán nước, lỡ chuyện này bại lộ, ngươi sẽ phải rơi đầu!”

“Câm ơn ngươi đã nhắc nhở, ta sẽ chú ý!” Lâm Bắc Phàm gật đầu, hắn đi tới chỗ cái bàn rồi cầm cây bút lông lên.

“Ngươi làm gì vậy?” Bạch Thanh Hoàn khó hiểu.

“Ta viết thêm vài bộ phương pháp chế tạo khí cầu lớn, tranh thú kiếm thêm vài khoản tiền nữa!”

Bạch Quan âm cũng đến cạn lời, cứ thế mà đi.

Nàng quay về hoàng cung bẩm báo với nữ đế về việc này.

Nữ đế nghe xong, khóe miệng chợt co giật.

Sau đó nàng đập bàn đứng bật dậy, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tên khốn kiếp này! Ngày thường trẫm đã ba lần bảy lượt ra lệnh không được tiết lộ phương pháp chê’tạo thần khí ra bên ngoài rồi cơ mà, thế mà ngươi còn dám làm trái, ngươi có coi trầm ra gì hay không? Thật uổng công bình thường trẫm ưu ái hắn như thế, vậy mà lúc phân bội trầm hắn lại chẳng hề do dự! Tên khốn kiếp này đúng là làm trâm tức chết mà!”

Bạch Quan âm mím cười nhìn đôi oan gia vui vẻ này, nàng cám thấy bọn họ thật thú vị!