Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan

Chương 168: Vương gia cũng bay thử




Vương gia đứng bên dưới khí cầu lớn đang được thêm khí nóng, hắn ta thốt lên đầy kinh ngạc: “Đây chính là thần khí khí cầu lớn! Thật không ngờ một thứ với hình dáng kì lạ như thế này lại có thể bay lên trời!”

Một vị hào kiệt trong giang hồ mỉm cười: “Vương gia, nếu không có trinh sát truyền đạt lại thì thuộc hạ cũng không dám tin thứ này có thể bay được! Thuộc hạ chỉ có thể nói trạng nguyên đúng là một thiên tài, không hổ danh là sao Văn Khúc từ trên trời hạ phàm, vậy mà hắn lại phát minh ra được thứ thần khí này!”

Vương gia nghe xong cũng gật đầu, trên mặt hắn ta là nụ cười rạng rỡ, ngoài ra còn thoáng thấy vé kiêu ngạo.

Hiện giờ trạng nguyên Lâm Bắc Phàm đã là người của hắn ta rồi.

Người khác khen trạng nguyên thì cũng như đang khen hắn ta vậy!

“Có điều bản vương vẩn thấy hơi lo, thứ này có thể bay được thật sao?” Vương gia thấp thỏm.

Hắn ta luôn không an tằm về những

chuyện mà mình chưa từng thấy.

Gia Cát tiên sinh cười đáp: “Vương gia cứ yên tâm! Thần khí bay lên trời này giống hệt với thần khí mà triều đình chế tạo, đã vậy nó còn được chế tạo theo cách mà vị kia chỉ cho nên chắc chắn không xảy ra vấn đề gì đâu!”

Vương gia vô cùng mừng rỡ: “Được! Nếu lần bay thử này thành công thì bản vương sẽ trọng thưởng cho tất cà mọi người!”

“Đa tạ vương gia!” Mọi người có mặt đều bật cười.

Khí nóng được thêm vào khí cầu lớn, cuối cùng chiếc khí cầu lớn phình ra thành một quả cầu khổng lồ cao khoảng ba, bốn tầng lầu, đứng ngoài đại viện cũng có thế trông thấy rỗ ràng nên cũng đã thu hút sự chú ý của nhiều người.

Có điều vương gia cũng chẳng che giấu gì cả.

Hiện giờ các thân vương và cấc quốc gia đều đang nghiên cứu khí cầu lớn, dù triều đình có biết thì có thể làm gì được hắn ta nào?

Kẻ có tội chẳng phải một người, ngươi 76,04> 2/7

cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt mà thôi!

Nghĩ tới đây, Ký Bầc vương lại càng bội phục Lâm Bắc Phàm đang ờ kinh thành xa xôi.

Một kế nho nhỏ của hắn thôi mà đã giúp hắn ta giải quyết được hậu hoạn!

Đúng là thiên tài mà!

Vương gia đứng phía dưới khí cầu lớn, nhìn khí cầu lớn đang phình lên, dã tâm trong lòng hắn ta cũng dần dần bành trướng.



“Lần này… nhất định phải bay thành công!”

Lúc bấy giờ, một binh sĩ tới bấm báo: “Vương gia, khí nóng đã được thêm đầy đủ, có thê’ tiến hành bay thử lần thứ nhất!”

Ánh mắt của mọi người cũng nóng lên.

“Vương gia, để thuộc hạ làm người bay thử đầu tiên cho ạ!”

“Vương gia, mong vương gia giao nhiệm vụ này cho thuộc hạ!”

“Vương gia…”

Trông các hào kiệt giang hồ tranh nhau

nhận, và cả các tướng quân, tướng sĩ đang nóng lòng kia, vương gia cười ha ha: “Các vị anh hùng không cần tranh giành, người nào cũng sẽ có phần! Lưu thiếu hiệp tuổi còn nhỏ thì hãy để hắn làm người đầu tiên vậy!”

Lưu thiếu hiệp tên đầy đủ là Lưu Chân Vân, là một thiếu hiệp mới nương nhờ Ký Bắc Vương không lâu.

Hắn ta tuổi đời còn chưa tới đôi mươi, đương lúc tuổi trẻ tràn đầy nhiệt huyết, muốn được gây dựng nghiệp lớn cùng vương gia.

Hành động này đúng lúc có thế lấy lòng vương gia.

Không nằm ngoài dự đoán của vương gia, Lưu Chân Vân vừa nghe thấy hắn ta giao nhiệm vụ quý giá này cho mình, lập tức mừng rỡ: “Đa tạ vương gia! Thuộc hạ nhất định sẽ không phụ lòng vương gia!”

Sau đó hắn ta nóng lòng nhảy vào bên trong giỏ khí cầu và đợi cho khí cầu lớn bay lên.

Những người khác trông thấy cũng không buồn tranh giành nữa, dù sao thì bọn họ cũng sẽ có cơ hội mà.

Lúc này, khí cầu lớn đang chầm chậm

bay lên và đã cách mặt đất hơn một mét.

Mọi người đều hưng phấn vô cùng.

“Bay lên rồi!”

“Nó bay lên thật rồi kìa!”

“Bay lên trời rồi!”

Ký Bắc vương mừng rơn: “Nó bay lên thật rồi, quả đúng là thần khí bay lên bầu trời!”



Đang nói thì khí cầu lớn lại cách mặt đất thêm ba, bốn mét nữa.

Mọi người nhìn mà lại càng vui hơn.

“Cách ba, bốn mét rồi kìa, còn cao hơn cả tường!”

“Bay cao hơn nữa đi!”

“Bay lên trời luôn đi!”

Chiếc khí cầu lớn tiếp tục tiến về khoáng không trong sự mong chờ của tất cả mọi người.

Bất tri bất giác nó đã cách mặt đất ba mươi mét.

Cộng thêm chiều cao vốn có của khí cầu

5/7

lớn thì lúc này, độ cao đã đạt tới năm mươi mét, gần như người trong toàn thành đều có thế nhìn thấy nó.

Mọi người nhìn mà hoa tay múa chân, vui vẻ cực kì.

Vương gia ở phía dưới hét lên: “Lâm thiếu hiệp, tình hình thế nào rồi?”

Lưu Chân Vân đứng trong giỏ khí cầu đang vô cùng kích động: “ổn, mọi thứ đều ổn, mong vương gia yên tâm!”

“Được!” Vương gia cười lớn.

“Chúc mùng vương gia! Chúc mừng vương gia!” Gia Cát tiên sinh chắp tay lớn giọng nói: “Lần bay thử này về cơ bản đã thành công! Có thần khí bay lên trời này rồi thì không lo đại nghiệp của vương gia bất thành nữa!”

“Chúc mừng vương gia! Chúc mừng vương gia!” Mọi người đồng thanh hô.

“Ha ha ha ha ha…” Vương gia bật cười, đây là lần đầu tiên hắn ta phát hiện mình cách giấc mơ gần đến như vậy.

Thế nhưng đúng lúc ấy, có một tiếng phựt vang lên.

Khí cầu lớn bồng không còn bay lên nữa

mà từ từ rớt xuốnq.