Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan

Chương 440:  Tới đời bọn họ vẫn vậy




Hiện giờ ai chẳng biết Lâm Bắc Phàm đang bận chuyện xây dựng thành mới.

Bằng việc này, Lâm Bắc Phàm đã thể hiện năng lực phi phàm của mình khiến mọi người phải nhìn hắn bằng con mắt khác.

Năng lực có đủ, công lao cũng nhiều, tiếng tăm cũng vì thế mà đến!

Chỉ cần đợi đến này thành mới được hoàn thành là Lâm Bắc Phàm có thể lên chức phủ doãn kinh thành!

Nếu như đổi lại là Quách đầu mục thì chắc chắn hắn ta không thể làm được một chuyện kinh thiên động địa đến thế!

Hai người vừa uống rượu vừa nói chuyện phong hoa tuyết nguyệt và chuyện trong giang hồ.

Khi thời cơ chín muồi, Lâm Bắc Phàm hỏi: “À đúng rồi Quách đại nhân, lần này ngươi tới là có chuyện gì thế?”

Sắc mặt Quách đầu mục trở nên nghiêm túc: “Tịch Tà Kiếm Phổ xuất hiện lại trong giang hồ rồi!”

Lâm Bắc Phàm tỏ vẻ không hề nằm ngoài dự liệu của hắn.

Hồi đầu khi hắn tiết lộ Tịch Tà Kiếm Phổ đã biết sẽ có ngày hôm nay. Không một ai có thể cưỡng lại được việc tốc độ thực lực tăng nhanh như vậy.

Thế nên khi ấy các môn phái mới bắt tay nhau cùng kêu gọi các cường giả trong khắp võ lâm đi tiêu diệt Thiên Môn đang dần lớn mạnh, đồng thời chiếm cứ Tịch Tà Kiếm Phổ.

Tính toán thời gian, hiện giờ cũng đã đến lúc!

“Người tu luyện Tịch Tà Kiếm Phổ có nhiều không?”

Lâm Bắc Phàm vừa cười vừa hỏi.

“Nhiều lắm! Cực kì nhiều luôn! Những người tu luyện đến từ các thế lực khác nhau! Những người đang ẩn trong bóng tối có lẽ còn nhiều hơn! Một khi có chút thực lực là bọn họ sẽ không nhịn được mà khoe khoang nên mới bị lộ ra ngoài! Bọn họ hoàn toàn không biết mình đang tìm đường chết!”



Quách đầu mục cười: “Tịch Tà Kiếm Phổ là một môn tà công, càng luyện nhanh thì càng chết nhanh! Hơn nữa, triều đình chúng ta còn có cách phá giải Tịch Tà Kiếm Phổ, ở trước mặt triều đình chúng ta thì bọn họ chẳng uy hiếp được gì đâu!”

“Quách đại nhân, Lục Phiến Môn định xử lí như thế nào?”

Lâm Bắc Phàm hỏi.

Quách đầu mục đáp: “Bản quan định làm thế này, chỉ cần bọn họ không làm hại đến dân thường, không uy hiếp triều đình ta thì chúng ta sẽ bỏ qua cho bọn họ! Cứ thế, thực lực những người tu luyện Tịch Tà Kiếm Phổ chắc chắn sẽ mạnh hơn những người không có Tịch Tà Kiếm Phổ, mà thực lực của họ cũng sẽ tăng nhanh hơn!”

“Những người không tu luyện Tịch Tà Kiếm Phổ bị người khác bắt nạt, chắc chắn sẽ không cam lòng nên sẽ đi tu luyện theo! Cuối cùng người khắp giang hồ đều tu luyện Tịch Tà Kiếm Phổ, tự chém giết lẫn nhau, làm yếu đi sức mạnh của đối phương, đồng thời cũng làm yếu đi thực lực của giang hồ! Chuyện này gọi là gì nhỉ?”

“Mâu thuẫn nội bộ!”

Lâm Bắc Phàm nói.

Quách đầu mục vỗ đùi, kịch động đáp: “Không sai! Chính là mâu thuẫn nội bộ! Cứ để bọn họ mâu thuẫn đi, ha ha!”

Lâm Bắc Phàm chắp tay nói: “Chúc mừng Quách đại nhân, lại chuẩn bị lập công rồi đây!”

“Cùng vui cùng vui!”

Quách đầu mục lập tức đáp lễ: “Nếu như không nhờ Tịch Tà Kiếm Phổ và cách phá giải của Lâm đại nhân thì bản quan nào có cơ hội lập được công lớn đến thế! Công lao này cũng có phần của ngươi!”

“Ha ha!”

Hai người bật cười thành tiếng.

“Điều duy nhất mà ta lo lắng là môn chủ Thiên Môn đã chạy thoát kia giờ đang ở chỗ nào!”

Quách đầu mục chau mày: “Thực lực của hắn ta cao thâm khó lường, hiện giờ lại đang ẩn trong bóng tối, trong tay hắn ta còn có Tịch Tà Kiếm Phổ, nhỡ đâu hắn ta bồi dưỡng được một lượng cao thủ lớn thì chắc chắn sẽ gây ra một trận sóng gió!”



“Người này vô cùng có dã tâm, thực lực lại mạnh, đúng là không thể không đề phòng! Có điều hiện giờ chúng ta cũng không có cách nào tốt hơn, chỉ đành đợi hắn ta xuất đầu lộ diện rồi hẵng bàn vậy!”

“Đúng vậy, làm người ta đau đầu thật đấy!”

Sau khi uống rượu với Lâm Bắc Phàm xong, Quách đầu mục lập tức cho người giám sát giang hồ chặt chẽ, để ý tới những người và môn phái tu luyện Tịch Tà Kiếm Phổ.

Để “thêm dầu vào lửa” khiến mọi người đánh đấm nhau, bản thân hắn ta còn để lộ thêm vài phần của Tịch Tà Kiếm Phổ.

Không thể không nói từ khi hợp tác với Lâm Bắc Phàm, hắn ta cũng bắt đầu trở nên âm hiểm!

Lúc bấy giờ, tại giang hồ, do có Tịch Tà Kiếm Phổ xuất hiện mà những việc như thù hận, giết chóc cũng gia tăng.

Khắp nơi đều là thi thể, máu chảy thành sông.

Một thanh niên tầm mười bảy, mười tám tuổi nằm trên mặt đất, khắp người là vết thương. Có vẻ hắn ta chính là kẻ thù đến từ Kim Đao môn, trông lạ mà cũng quen: “Chỉ trong thời gian hai tháng ngắn ngủi, sao ngươi lại trở nên mạnh như vậy?”

Bình Uy Tiêu Cục của bọn họ luôn đối kháng với Kim Đao môn, hai bên tranh đấu đã mấy chục năm nay mà vẫn chưa phân thắng bại.

Tới đời bọn họ vẫn vậy.

Ai ngờ hai tháng không gặp mà thực lực của Kim Đao môn đã tăng nhanh chóng.

Đối phương chỉ cử một người trẻ tuổi, một kẻ ngang tuổi với hắn ta mà đã có thể tiêu diệt cả Tiêu Cục.

Dưới câu hỏi của người thanh niên, đối phương dụi tắt Lan Hoa Chỉ, đắc ý nói: “Ngươi đoán xem?”

“Trông dáng vẻ của ngươi thì chắc chắn là tu luyện Tịch Tà Kiếm Phổ rồi! Chỉ có tu luyện Tịch Tà Kiếm Phổ thì mới thành nam chẳng ra nam, nữ chẳng ra nữ như vậy thôi!”

Người thanh niên kia cười một cách bi phẫn: “Dù ngươi có mạnh hơn nữa thì có làm sao? Hiện giờ ngươi đã chẳng còn là nam nhân rồi! Ngươi là một tên thái giám, một tên thái giám nam chẳng ra nam, nữ chẳng ra nữ, ha ha!”