Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan

Chương 842: Lại luyện đan




Không bao lâu sau, hoàng đế Đại Hạ mừng rỡ đến tìm Không Hư đạo trưởng: “Quốc sư, trầm đã thu thập đầy đủ những nguyên liệu luyện đan mà ngươi cần cho ngươi rồi, khi nào ngươi mở lò luyện đan?”

Không Hư đạo trưởng vô cùng kinh ngạc: “Bệ hạ, nhanh như vậy?”

“Tất nhiên! Vì thu thập dược liệu mà đạo trưởng ngươi cần, trầm đã dốc hết quốc khố, còn có các cao thủ trên toàn thế giới thu thập nữa. Có lẽ là hoàng thiên phù hộ, cuối cùng trẫm cũng đã tìm đủ rồi!” Hoàng đế Đại Hạ hớn hở nói.

“Tốt tổt tốt!” Không Hư đạo trưởng cũng vô cùng vui vẻ.

Từ sau lần luyện thành thuốc trường sinh bất lão kia, hắn ta đã sớm muốn luyện chế viên thứ hai rồi.

Không ngờ bất ngờ lại đến nhanh như vậy!

“Quốc sư, khi nào mở lò luyện đan?” Hoàng đế Đại Hạ lại vội vàng hỏi.

Vẻ mặt của tên đạo sĩ bất lương trở nên nghiêm túc: “Bệ hạ, luyện chế thuốc trường sinh bất lão không phải trò đùa! Ngoại trừ chuấn bị dược liệu ra, bần đạo cần trai giới tắm rửa bảy ngày, bình tâm tĩnh khí mới có thể luyện chế thần

đan! Ngoài ra, còn phải phái ra đông đảo cao thủ ứng phó với các cường giả đến cướp dược, cùng với lôi kiếp khủng bố sắp tới!”

Hoàng đế Đại Hạ cũng cho là đúng gật gật đầu: “Quốc sư nói rất đúng, quả thật là phải chuấn bị tốt ở phương diện này! Quốc sư trai giới tắm rửa, chuẩn bị thật tốt cho việc luyện đan! Những chuyện khác đều phải giao cho trầm xử lý!”

“Đa tạ bệ hạ!” Đạo sĩ bất lương cúi lạy.

Sau đó hai người chia nhau hành động.

Tên đạo sĩ bất lương đi chuấn bị trước khi luyện đan, hoàng đế Đại Hạ thì điều binh khiến tướng, điều động cao thủ, chuẩn bị ứng phó với các cao thủ mạnh đến từ nơi khác và lôi kiếp từ trên trời giáng xuống.

Hành động lớn như vậy tất nhiên là sẽ thu hút sự chú ý của mọi người ở bên ngoài.

“Triều đình Đại Hạ làm sao vậy, sao lại thường xuyên điều động binh mã như vậy?”

“Ngay cả binh mã của mấy thành thị xung quanh cũng đều được điều tới, tổng cộng năm mươi vạn binh mã tề tụ ở kinh thành!”

“Chẳng lẽ đây là muốn đánh giặc sao? Muốn đánh ai?”

“Không phải đánh giặc, lão phu hoài nghi có lẽ hoàng đế Đại Hạ sắp không xong rồi!”

“Ăn nói bậy bạ! Ngày hôm trước ta còn thấy tinh thần hắn ta phấn chấn,mặt mũi hồng hào, căn bản là không giống với dáng vẻ không ốn! Hơn nữa, hắn ta còn có đan dược của quốc sư kéo dài mạng sống, làm sao có thể có chuyện?”

“Chẳng lẽ, Không Hư đạo trưởng muốn luyện chế thần dược?”

Rất nhiều suy đoán dấy lên xôn xao.

Trong đó, cách nói được lưu truyền rộng rãi nhất chính là Không Hư đạo trưởng muốn luyện chế thuốc trường sinh bất lão, cho nên hoàng đế Đại Hạ mới điều binh khiển tướng, lệnh cho tất cả cao thủ tụ tập ở kinh thành, phòng ngừa bất trắc.

Trong Ngự Thư phòng của hoàng cung Đại Võ, Lâm Bắc Phàm và nữ đế nhìn nhau rồi ngồi xuống.

“Ái khanh, ngươi cảm thấy động tĩnh này của kinh thành Đại Hạ thế nào?” Nữ đế hỏi.

Lâm Bắc Phàm tự tin cười nói: “Vi thần cho rằng Không Hư đạo trưởng có thể đang chuẩn bị luyện chế thuốc trường sinh bất lão! Đáy là chuyện liên quan đến đại nghiệp trường sinh của hoàng đế Đại Hạ, cho nên mới điều binh khiển tướng, ứng phó với bất trắc!” Nữ đế cười gật đầu: “Trẫm cũng có cùng suy nghĩ như vậy! Hoàng đế Đại Hạ đã không thể sống nổi mấy năm nữa, hiện giờ nhìn thấy hy vọng kéo dài tuổi thọ, tất nhiên sẽ

toàn lực ứng phó! Nhưng ái khanh, ngươi cảm thấy có thể luyện ra được thuốc này sao?”

Giọng nói của Lâm Bắc Phàm vang vọng: “Quan điểm của vị thần vẫn như vậy, luyện chế thuốc trường sinh bất lão chính là đi ngược với ý trời! Ông trời tuyệt đối sẽ không cho phép đan dược lợi hại như vậy tồn tại!” Thời gian bảy ngày trôi qua rất nhanh chóng…

Lúc này kinh thành Đại Hạ, thủ vệ vô cùng nghiêm ngặt.

Năm mươi vạn đại quân tiến vào kinh thành, năm bước một vị, mười bước một trạm gác, toàn thành giới nghiêm, dân chúng không được ra ngoài.

Phàm là dân chúng có hoài nghi, không có hộ tịch trong sổ thì đều bị tạm thời trục xuất khỏi kinh thành, bằng không chỉ có thể chĩa đao kiếm về phía nhau.

Cả kinh thành bị tạo thành một khối giống như một cái thùng sắt.

Trong hoàng cung, thủ vệ càng nghiêm ngặt hơn, trên cơ bản cao thủ triều (Tinh đều tập trung ở chỗ này, có thể nói là nơi cực kỳ nguy hiểm.

Nếu không có thực lực Tông Sư mà xông vào chính là thập tử nhất sinh. Cho dù là Tông Sư trong lòng cũng có cố kỵ, không dám làm bừa.

Lúc này, hoàng đế Đại Hạ đang dẫn đầu văn võ bách quan canh giữ trước mặt một tòa cung điện, vô cùng căng thẳng.

Khi mặt trời đứng bóng, Không Hư đạo trưởng bước ra từ bên trong.

Hoàng đế Đại Hạ khẩn trương đi tới, vội vàng nói: “Quốc sư, chuẩn bị như thế nào rồi?”

Không Hư đạo trưởng rung cây phất trần trên người, sắc mặt nghiêm túc bái lạy: “Vô Lượng thiên tôn! Khởi bấm bệ hạ, tất cả đều đã được chuấn bị ốn thỏa, có thể luyện chế thuốc trường sinh bất lão rồi!”

Hoàng đế Đại Hạ mừng rỡ: “Được được được! Quốc sư, trong thời điểm luyện đan có thể cho trẫm xem không?”

Không Hư đạo trưởng nhường ra một đường, cười nói: “Đương nhiên có thể! Bệ hạ, còn có các vị đại nhân nữa, mời vào trong!”

“Đa tạ quốc sư!”

Mọi người vừa thấp thỏm lại vừa kích động đi vào.