Xuyên Không Về Thời Trần

Xuyên Không Về Thời Trần - Chương 13: Là phúc hay họa




-Trần Nguyên lần này muốn đi tuần tra sao?

Sau huyện đường,Hùng Thắng cau có,hỏi:

-Trần Nguyên lần này là muốn đưa ai đi?

Hoàng Tài nghiêm trang,trả lời:

-Là người thân tín bên cạnh hắn!

Hùng Thắng lúc này nở nụ cười ở bên trong nội đường đi qua đi lại,chốt lát nói:

-Hoàng Tài chuẩn bị xe ngựa đến nhà Trần Nguyên?

Hoàng Tài trong phút chốc đã chuẩn bị xong xe ngựa.

Hùng Thắng lên xe,Nguyễn An đánh xe.Hùng Thắng ngồi ở trong xe.Hoàng Tài ngồi ngoài xe.

Đoàn người phút chốc đã đi tới trước cổng nhà Trần Nguyên.Xe ngựa dừng trước nhà Trần Nguyên thì Nguyễn An la lớn:

-Trần Nguyên,tướng quân tới.

Lúc này trong khuôn viên rất yên tĩnh,có thể nói sau trận chiến Quỉ Môn Quan Trần Nguyên đã tích cóp được mua được căn biệt viện dọn ra khỏi nhà Chưởng quầy bỏ việc ở Mộng Xuân Cư.Sang làm Túc Vệ Quân trong triều đình.

Hùng Thắng xuống xe thấy trong trạch viện yên tĩnh không có ai trả lời,thì bèn xua tay ra hiệu cho Nguyễn An không cần gọi nữa,tự mình đẩy cổng vào.Vừa vào đập mắt Hùng Thắng là một cậu bé đang cầm kiếm múa vài đường trong Thiết Tinh Kiếm.Cậu bé để trần,mồ hôi nhễ nhại vừa khi nghe tiếng mở cổng thì cầm kiếm lên thủ thế.

-Hiên,mau bái kiến đại nhân mau lên!

Nguyễn An nhận ra đây là Minh Hiên con của Minh Cơ bèn nói thì thầm vào tai Hùng Thắng.

Lúc này Minh Hiên căn bản là bỏ mặc lời nói của Nguyễn An,nhìn Hùng Thắng cười khẽ nói:

-Ngươi là ai? Trần Nguyên không có nhà!

Hùng Thắng thoáng chốc giật mình trong lòng không khỏi khâm phục tên tiểu tử này,nói:

-Người là Minh Hiên?Trần Nguyên có nhà không?

Minh Hiên không thèm trả lời câu nói của Hùng Thắng.Nguyễn An lúc này liền nói để giải nguy cho Minh Hiên:

-Đại nhân tiểu tử này là kẻ đần độn đó đại nhân!

Hoàng Tài đứng bên cạnh khẽ nói:

-Chắc thằng nhóc này đã được Trần Nguyên căn dặn từ trước rồi!Mong đại nhân suy xét.

Võ Tòng đứng bên cạnh Võ Tánh nhìn thấy tình hình này chỉ biết lắc đầu,nhìn nhau mà chẳng cách nào nói lên lời.Lúc này thì Hùng Thắng nhịn không được cười,nói:

-Tiểu tử yên ngươi yên tâm đi ta sẽ không làm gì ngươi đâu nhưng phải nói cho ta biết Trần Nguyên đang ở đâu?

Minh Hiên đến lúc này mới chịu mở miệng,nói:

-Uyển Nhi tỷ tỷ và mẹ ta đã ra ngoài thành rồi,còn chủ nhân thì đến nhà  Trân Ca rồi.....Bây giờ ta phải tập luyện kiếm rồi!

Hùng Thắng thở dài,dùng ánh mắt đầy sự thích thú nhìn lên Mình Hiên,nói:

-Tiểu tử ta đi trước đây!

Nói xong,bèn dẫn Nguyễn An và Hoàng Tài đi ra tiểu viện nhà Trần Gia.Cổng đóng lại bên trong lại bắt đầu những đường kiếm chém như muốn cắt đứt không khí của Minh Hiên.Đoàn người lúc này đã đi tới nhà của Lý Trân.Đúng lúc này Trần Nguyên và Lý Trân đang cười nói đi ra cổng.Hai người nhìn thấy Hùng Thắng bèn giật mình.

Trần Nguyên phản ứng nhanh hơn bước lên phía trước,nói:

-Tiểu dân bái kiến đại nhân.

Việc Hùng Thắng đến đột ngột khiến hai người hết sức bất ngờ 

Tại phòng khách nhà Lý Trân,Hùng Thắng nhìn hai người Lý Trân và Trần Nguyên trong lòng thoải mái,nói:

-Trần Nguyên kì này hoàng thượng đã phế ngươi xuống làm thuộc hạ của ta rồi!Trong huyện nha chính sự bận rộn,nên lần đi tuần các Châu này ngươi dám đảm nhận không?

Không đợi Trần Nguyên trả lời thì Lý Trân giành nói trước:

- Đại nhân chúng ta có thể đảm nhận tốt lần đi tuần lần này.

Hùng Thắng trầm mặc phút chốc nhìn lại mấy người Trần Nguyên,nói:

-Các ngươi đã chuẩn bị hết chưa?

Trần Nguyên cúi thấp người,nói:

-Đại nhân đã chuẩn bị xong hết rồi mai có thể khởi hành.

Hùng Thắng gật đầu nhẹ,nói:

-Lần này đi tuần ta sẽ đưa lệnh bài của ta cho ngươi,có lệnh bài thì mọi việc sẽ dễ dàng hơn nhiều!

-Vậy tiểu nhân sẽ làm hết sức!

Hùng Thắng đứng dậy nhíu mày,nói:

-Trong huyện nha còn nhiều công vụ,ta đi trước!À Trần Nguyên lần này nếu trên đường có gì bất thường thì cứ điều tra rõ ngọn nguồn!

Trần Nguyên khom người,nói:

-Tuân mệnh!

Lúc này Hùng Thắng lên xe ngựa,Hoàng Tài ngồi phía trước,Nguyễn An cưỡi ngựa đi theo.Trần Nguyên thầm nghĩ:

-Xem ra kì này bản thân mình lại một phen mệt mỏi rồi.

Tuy trong tay Trần Nguyên có quyền lực là chuyện tốt nhưng điều này có thể nảy sinh điều nghi kỵ của Hùng Thắng.Nhưng Trần Nguyên không suy nghĩ nhiều về việc đó.

Lý Trân nói:

-Trần Nguyên có những chuyện ngươi còn trẻ tuổi nên không hiểu từ từ trải qua rồi ngươi sẽ hiểu thôi!

Nếu Lý Trân đã nói vậy thì Trần Nguyên lúc này chỉ còn biết gật đầu,nói:

-Lần này đi tuần ta sẽ đặc biệt cẩn trọng,

Sau khi thương lượng với Lý Trần thì Trần Nguyên lại đi về nhà mình,thấy Minh Hiên vẫn còn luyện kiếm thì không khỏi nở nụ cười,nói:

-Này Hiên ngươi luyện kiếm cũng khá tốt đấy nhất định sẽ thành Triệu Vân tái thế đấy.

Mình Hiên ngây ngốc,nói:

-Đại ca ngày hôm nay, có mấy người đi tới kiếm đại ca đều bị ta đuổi đi rồi.

Trần Nguyên ân cần lau mồ hôi trên trán Minh Hiên,mỉm cười nói:

-Tốt lắm,hay là như vậy đi mai ta dạy ngươi quyền cước.

Minh Hiên lắc đầu,nói:

-Không được mẹ ta không cho ta học quyền cước!

Khi ở nhà Trần Nguyên thì Trần Nguyên mới phát hiện tuy Minh Hiên hơi khờ trời lại sinh thần lực cực mạnh.Vài năm trước trong lúc nô đùa với mấy đứa trẻ Minh Hiên xém chút nữa là đánh con người sắp chết nên từ đó Minh Cơ không cho Minh Hiên học quyền cước nữa.

Trần Nguyên cười,nói:

-Hiên à ta nghỉ ngươi nên luyện kiếm rành đi rồi ta sẽ dạy một số quyền cước của Vovinam cho ngươi.

Minh Hiên tròn xoe mắt gật đầu lia địa như gà mổ thóc,nói:

-Đại ca vậy ta sẽ chăm chỉ rèn luyện kiếm thành thạo.

Trần Nguyên xoa đầu Minh Hiên,nói:

-Ngoan lắm!

Đang trong lúc nói chuyện thì Minh Hiên kêu lên:

-Mẹ và Nhi tỷ đã về rồi!

Vừa nói xong thì Trần Nguyên lại một phen trầm trồ tên tiểu tử Minh Hiên này.Tiều tử này ta thật thính có thể nghe được tiếng bước chân từ xa của ai với ai.Nhìn Minh Hiên trong đâu Trần Nguyên lại hiện ra một vị tướng oai phong lừng lẫy của dân tộc Việt Nam.

Đó mấy thánh trong lịch sử Việt Nam vị tướng nào giỏi dùng kiếm!