Xuyên Không Vớ Phải Lão Công Vô Sỉ

Chương 99:Chương 98




Sáng hôm sau, trên mạng rầm rộ tin báo về Thẩm Gia đã đoạn tuyệt mối quan hệ với hai người Thẩm Như Ngọc và Nguyệt Lan, một bước cũng không được vào cổng. Chưa đầy hai tiếng sau, xe cảnh sát đã đậu ngay trước cổng Thẩm Gia, người bị bắt chính là Nguyệt Lan, người vợ thứ của chủ tịch Thẩm Thị, có tiền án giết người, mà nạn nhân lại chính là người vợ trước.

Các cư dân mạng không ngừng lên tiếng sỉ vả hai người kia, ngoài ra còn có một tin tức nữa nhưng khi đăng lên chưa được bao lâu đã bị xóa bỏ, nội dung là gì thì chỉ có người may mắn đọc được mới biết.

Nguyệt Lan không chỉ mắc tội giết người mà còn có mua bán mại dâm, cộng thêm uy quyền của Thẩm Gia và Âu Gia, bà ta vĩnh viễn không thể ra tù, một đời một kiếp chịu cảnh tù ngục.

Thẩm Như Ngọc tuy có ý định hãm hại người khác, những kế hoạch mà cô ta làm đều có thể bị xử phạt nhưng may mắn thay, Thẩm Chi Ưu lại đột nhiên cảm thấy thương xót với số phận sắp tới của cô ta, cô chấp nhận bác bỏ đi những hành động tội lỗi kia nhưng Thẩm Thành Sơn và Âu Minh Triết, Thẩm Trường An không chịu, cuối cùng quyết định cuối là đuổi cô ta ra khỏi nhà, tự lực gánh sinh, xóa bỏ tư cách là tiểu thư nhà họ Thẩm.

.

.

.

Sáng hôm ấy cũng là lúc mà giấc mộng kia đánh thức Thẩm Chi Ưu tỉnh dậy, Thẩm Thành Sơn và mọi người vô cùng vui mừng, những tượng cô sẽ thức dậy sau một tuần hay một tháng nữa cơ.

Thẩm Thành Sơn bắt đầu lo lắng cho cô hơn, ông dành tất cả tình yêu thương bấy lâu nay cô thiếu, toàn bộ đều cho cô.

Không phải nói cũng biết Thẩm Chi Ưu cô trong thân tâm vui mừng và hạnh phúc đến nhường nào. Mẹ cô nói đúng, Thẩm Thành Sơn không hề xấu, ông ta chẳng qua là bị che mắt bởi tình yêu mù quáng thôi, nếu có một ngày tỉnh ngộ, ông ấy chắc chắn sẽ yêu thương cô hơn.

"Con gái à, ba...ba thực sự xin lỗi con..."Thẩm Thành Sơn cười buồn, ông cúi đầu nói.

"Không sao đâu ba, chỉ cần ba hiểu là được!" Thẩm Chi Ưu cười tươi nói, nụ cười của cô lại vô tình là một ánh mặt trời tỏa sáng khiến ông vô thức ngẩn người.

Thẩm Thành Sơn không nghĩ đứa con gái này của ông bao lâu nay đã chịu rất nhiều ấm ức, không những thế, ông còn rất lạnh nhạt với cô mà cô dám ngang nhiên mà cứu ông. Nghĩ đến trong lòng ông không khỏi dâng lên một cỗ chua xót, ông thực sự làm rất nhiều chuyện có lỗi với Chi Ưu nhưng cô bây giờ đã rất nhanh chóng tha thứ, người làm cha như ông thực sự không xứng...

"Ba...ba sao thế?" Thẩm Chi Ưu lo lắng hỏi, bởi vì cả người đều bị bó bột nên cô chẳng thể ngồi dậy, chỉ còn có thể đăm đăm mắt nhìn ông.

"Không...ba không sao!" Thẩm Thành Sơn dụi mắt, lau đi những giọt nước mắt rơi trên má.

"Ba làm sao thế? Sao tự dưng ba khóc?"

"Ba không khóc!"

"Ba nói xạo, rõ ràng là nước mắt của ba rơi!"

"Đó không phải là nước mắt!"

"Ba tưởng con là con nít chắc? Ba là đang khóc, nước mắt ba rơi sao con không thấy chứ!"

"Ba không khóc, đó là nước..."

"Không phải là nước mắt chứ không lẽ nước đái? Ba kì thật đấy!"

"Thì là nước đái, tóm lại là ba không khóc!"

"..." Được rồi, giờ thì Thẩm Chi Ưu phát sợ với lời nói vừa thốt ra của cha cô luôn.

.

.

.

"Tin tức đó bị gỡ bỏ rồi ạ!" Đường Việt Bân nhìn lên kính chiếu hậu, vừa lái xe vừa nói với người đằng sau.

Âu Minh Triết khẽ xoa xoa mi tâm, mệt mỏi dựa người vào lưng ghế "Là Ngạo Long Bang làm sao?"

"Vâng, một số người mà chúng ta đã phái đi điều tra có thấy được Mục Tử Yên đã lén lút đi đến căn cứ của bọn họ. Gần đây bên đó cũng biết được chúng ta đang âm thầm theo dọi họ nên đã tăng cường thêm lực lượng gác phòng, người của ta đều bị bắn một nửa!"

"Không thể không suy nghĩ rằng Mục Tử Yên nhờ Ngạo Long Bang tháo dỡ tin tức đó rồi, xem ra cô ta bây giờ lại có chỗ dựa rất tốt nhỉ?"

"Vâng, cô ta đang ngấm ngầm đấu lại chúng ta, mục tiêu duy nhất vẫn là ngài hoặc là Thẩm Tiểu Thư!"

Âu Minh Triết nhíu mày, lạnh nhạt nói " Quan sát thật kĩ căn cứ của bọn họ, đồng thời hãy phái thêm vệ sĩ tốt nhất để bảo vệ Chi Ưu!"

"Vâng, tôi biết rồi ạ!"

Âu Minh Triết nhàn nhạt nhìn ra ngoài cửa sổ, từng cảnh vật đều lướt qua mắt anh, người người xe cộ đều vội vã, tấp nập trong thành phố phồn hoa này.

"Tiêu Thiệu Phong dạo này thế nào rồi? Lâu rồi không gặp, tôi có chút nghi hoặc!"

"Thưa ngài, Tiêu Thiệu Phong nói rằng cậu ta đang nghỉ dưỡng ở nước ngoài, khi có tin báo từ ngài, cậu ấy sẽ nhất định nhanh chóng thu xếp để quay về nên ngài cứ yên tâm!"

"Chưa được tôi cho phép đã đi nghỉ dưỡng rồi sao?" Âu Minh Triết trầm tư một lúc, sau đó cười khẩy "Đây không phải là phong cách làm việc của cậu ta, lập tức cho người giám sát Ngạo Long Bang, cậu ta chắc sẽ có liên quan đến bọn chúng!"

Qua mắt được tôi?

Tiêu Thiệu Phong cậu không nghĩ tôi hiểu thấu cậu đến cỡ nào sao?