Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại

Chương 483: Phật Hệ Cá Mặn Đoàn Sủng (2)




Edit: Kim

Nữ chính nguyên tác hắc hóa, đàn ông bị người ta thu phục, đứa trẻ Khổng Nhan chưa lập gia đình cũng đã chết.

Đứa trẻ chết khiến Khổng Chân hoàn toàn điên cuồng, muốn giết chết Lăng Kiều, cuối cùng bị bắt vào tù.

Nam Chi:???

Tại sao trẻ em đều phải chết?

Làm trẻ con thật đáng sợ nha, quá nguy hiểm.

Nam Chi nhìn đồng hồ thông minh trên tay, gọi điện thoại cho Khổng Chân, cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, truyền tới giọng của Khổng Chân, “Nhan Nhan, con thế nào rồi?”

Nam Chi lập tức nói: “Mẹ, con không sao, mẹ cũng đừng để xảy ra chuyện, mẹ quá vất vả rồi, phải nghỉ ngơi cho tốt, không cần phải làm việc.”

Bây giờ danh tiếng của Khổng Chân đã trở nên hỗn loạn, cho dù có công việc thì cũng là tham gia gameshow, lợi dụng Khổng Chân để thu hút lượng truy cập, lăng xê chương trình.

Để người xem mắng chửi cô.

Khổng Chân từng là nữ minh tinh hàng đầu, bản thân đại diện không ít thương hiệu, đều là các thương hiệu lớn, nhưng bây giờ, sau khi xảy ra chuyện, hợp đồng quảng cáo đã không còn, lại còn phải bồi thường hợp đồng.

Hơn nữa, Phong Vân Đình và những người có địa vị trong giới đã cùng liên thủ lại, phong sát Khổng Chân.

Khổng Chân tạm thời không thể lộ diện.

Đây không phải là lệnh phong sát của chính phủ đối với nghệ sĩ xấu, nhưng cái giới giải trí này là một nơi vô cùng phong kiến, người bên trên nắm quyền sinh sát tuyệt đối với người phía dưới, hủy hoại sự nghiệp của một người, cũng chỉ là một câu nói mà thôi.

Không thể nổi tiếng cái gì cũng không có, chỉ có nổi tiếng, chỉ có bò lên trên, mới có thể đứng vững gót chân trong cái giới này.

Nam Chi không hiểu những thứ thâm sâu trong đó, chỉ nghĩ Khổng Chân đã quá mệt mỏi khi phải đấu không ngừng nghỉ với Lăng Kiều, mệt như vậy, còn không bằng nghỉ ngơi cho thật tốt đâu.

Nghỉ ngơi tốt rồi, lại đấu sau.

Khổng Chân nghe con gái nói xong, liên tục nói: “Mẹ biết rồi, mẹ sẽ nghỉ ngơi thật tốt, Nhan Nhan, con cũng không cần ầm ĩ với cha con, con còn là trẻ con, như vậy không tốt cho con, chịu đựng một chút, mẹ sẽ tới đón con.”

Nam Chi gật đầu, “Con biết rồi, con sẽ ăn ngon ngủ ngon, chờ mẹ tới đón.” Con cũng có thể đi tìm mẹ.

Về phần người cha kia?

Nam Chi cau đôi lông mày thanh tú, Lăng Kiều nói Khổng Chân là vua biển cả, bám người, không kết hôn với Phong Vân Đình, nhưng lại có con để trói buộc Phong Vân Đình.

Sau đó Phong Vân Đình tin.

Thật ra Lăng Kiều nói cũng đúng, Khổng Chân không tin tưởng vào hôn nhân, nhưng vẫn sinh con, một là bởi vì Phong Vân Đình quả thực đẹp trai, có thể mượn gen.

Hai là, Khổng Chân biết muốn kết hôn với Phong Vân Đình không dễ, sinh một đứa con, cho dù Phong Vân Đình là nể mặt đứa trẻ, vì đứa trẻ mà rót một chút tài nguyên, cũng đủ cho Khổng Chân sống tốt nửa đời sau.



Chờ tới một thời điểm thích hợp cô sẽ rút lui khỏi giới giải trí, chuyên tâm nuôi dưỡng đứa trẻ.

Vô cùng thực tế.

Chút lợi ích cùng thực tế này, ở trong miệng Lăng Kiều lại có vẻ vô cùng đại nghịch bất đạo.

Đặc biệt là Khổng Chân có rất nhiều bạn tốt trong giới giải trí, tích cực tạo mối quan hệ, có thể thân thiết với cả nam lẫn nữ, cũng bị dán một cái nhãn trà xanh.

Mọi thứ về cô đều là thực dụng, dã tâm bừng bừng.

Khổng Chân có vẻ ngoài xinh đẹp tỏa sáng, diện mạo như vậy rất có tính công kích, lần đầu tiên gặp mặt đều khiến đối phương phải nín thở.

Bây giờ danh tiếng của Khổng Chân nát bét rồi, diện mạo như vậy cũng thành đại biểu cho hồ ly tinh, trước kia thì kêu chị gái xinh đẹp quá, xinh đẹp chết tôi rồi.

Bây giờ lại phỉ nhổ cái diện mạo này, nhìn qua đã thấy hung ác, tràn đầy dã tâm, vừa nhìn đã cảm thấy không thoải mái.

Khổng Chân vẫn luôn như vậy, chỉ là lòng người đã thay đổi.

Ngày nay, cuộc sống của ai cũng căng thẳng bận rộn, nhìn thấy bộ dạng cá mặn của Lăng Kiều, cho dù tham gia chương trình cũng đều là bộ dạng cá mặn, lại khiến người hâm mộ vô cùng yêu thích.

Trong một chương trình, Khổng Chân nỗ lực thể hiện mình, nhưng ở trong lòng khán giả lẫn cư dân mạng, đây chính là giật spotlight, mạnh mẽ như vậy, khiến người ta không thoải mái.

Đặc biệt là bên cạnh còn có một người lúc nào cũng ‘Được được được’, ‘Tùy mọi người quyết định’, ‘Tôi không có ý kiến’, làm khán giả cảm thấy đồng cảm, giống như bản thân mình bị ép làm việc ở chỗ làm.

Mà Khổng Chân lại khiến người xem hít thở không thông.

Liên tưởng đến cuộc sống của mình, nếu gặp phải một người giống Khổng Chân, thực sự là không thở nổi.

Vì thế mọi người lại càng thêm chán ghét Khổng Chân.

Trên người Khổng Chân đầy vết đen, bị bao nuôi, dã tâm, chèn ép hậu bối, gặp được người có quyền thế liền ra sức liếm, xấu xí, chưa kết hôn đã có con.

Ngày nào cũng có fans Lăng Kiều đăng bài trên các nền tảng mạng xã hội kèm các dòng hastag #hôm nay Khổng Chân đã rời khỏi giới giải trí chưa?

#Khi nào thì Khổng Chân cút khỏi giới giải trí?

Bây giờ Khổng Chân đã thua, bạn bè người thân đều không còn, chỉ còn một cọng rơm cuối cùng khiến Khổng Chân hoàn toàn điên cuồng.

Đó chính là cái chết của Khổng Nhan.

Đồng tử Nam Chi chấn động, ta sắp chết sao?

Chết như thế nào, bị bắt cóc, bị ai bắt cóc, là fan của Khổng Chân trở thành antifan cực đoan, bây giờ là fan của Lăng Kiều.

Cái fan kia cũng không muốn giết đứa trẻ, chỉ muốn dọa một chút, không ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, làm đứa trẻ chết.

Khổng Chân cảm thấy là do Lăng Kiều làm, đem mối thù này tính trên người Lăng Kiều, muốn giết chết Lăng Kiều, nhưng không thành công.



Cuối cùng cuộc đời đã hoàn toàn bị hủy hoại.

Nam Chi nghĩ tới mấu chốt vấn đề, chính là cô không thể chết được.

Cũng không thể bị cái fan kia bắt đi.

Về phần cha cô sao, cũng không đáng tin, bây giờ cô đi theo cha, nhưng cha cũng không thể bảo vệ cô.

Cúp điện thoại, Nam Chi ngủ một lúc, sau đó ôm gấu bông xuống lầu tìm đồ ăn.

Nhìn thấy một người phụ nữ mặc váy trắng đang nói chuyện với Phong Vân Đình.

Lăng Kiều nhìn thấy đứa trẻ đang ôm một con gấu bông cũ kỹ, nheo nheo mắt, cười tủm tỉm nói với Nam Chi: “Nhan Nhan, chào cháu nha.”

Nam Chi cũng cười tủm tỉm, “Chào dì nha.”

Lăng Kiều có chút kinh ngạc nhìn đứa nhỏ này, đứa nhỏ này vẫn luôn ghét cô, mỗi lần nhìn thấy cô đều là bộ dạng của đứa trẻ hư hỏng, la hét.

Nói cô là người xấu.

Trẻ con đều là bắt chước người lớn, Khổng Chân chán ghét Lăng Kiều, đứa trẻ khó tránh khỏi cũng chịu ảnh hưởng, kẻ địch của mẹ cũng là kẻ địch của mình.

Nam Chi liếc nhìn Phong Vân Đình một cái, hô một tiếng cha, sau đó xoay người đi tìm hầu gái muốn ăn cơm.

Phong Vân Đình còn chưa kịp mở miệng, đã thấy đứa trẻ không thèm để ý đến mình mà đi rồi.

Phong Vân Đình nhíu mày nhìn bóng lưng đứa trẻ.

Lăng Kiều nói với Phong Vân Đình: “Các anh cũng không cần phải phong sát Khổng Chân.”

Phong Vân Đình chỉ nói: “Quá ầm ĩ, để cô ta bình tĩnh lại một thời gian đi.”

Lăng Kiều hiểu chuyện nói: “Rốt cuộc thì cô ta cũng là mẹ của đứa trẻ.”

Vừa nhắc đến cái tên này, Phong Vân Đình đã nổi giận, Khổng Chân giáo dục đứa trẻ thành như vậy, ghét người cha này là hắn, để đứa trẻ vướng vào thù hận của người lớn.

Hơn nữa, đây còn là vô duyên vô cớ nhằm vào người khác.

Nam Chi cầm đĩa ngây thơ chất phác bước ra, đặt đĩa ở trên bàn, trèo lên ghế dựa, không thèm để ý đến ai mà bắt đầu ăn.

Phong Vân Đình không nhịn được mà lên tiếng: “Khổng Nhan.”

Nam Chi quay đầu nhìn hắn, “Sao vậy cha, cha muốn ăn sao?”

Phong Vân Đình đột nhiên nghẹn lời, có loại cảm giác không nói nên lời, nhìn thấy đứa trẻ ngoan như vậy, Phong Vân Đình đột nhiên không biết phải ở chung với đứa trẻ này như thế nào.

Nếu đứa nhỏ này vẫn khóc lóc ầm ĩ, Phong Vân Đình tự nhiên có thể giận chó đánh mèo lên Khổng Nhan.