Edit: Kim
Mua một sản phẩm giá mấy chục tệ, nhưng tiền đi kiểm nghiệm là mấy nghìn tệ, ai sẽ bỏ ra số tiền này!
Gấp mười lần nghe thì nhiều, nhưng thực tế cũng không nhiều lắm.
Những việc nên làm đều đã làm, sắc mặt của anh hai Lăng gia vẫn khó coi như cũ, mặc kệ thế nào, vấn đề an toàn thực phẩm của Lăng gia đã bị ảnh hưởng.
Cho dù có bác bỏ tin đồn cũng vô dụng, đây không phải thứ có thể thổi phồng lên được, đây là thực phẩm, là thứ đưa vào trong miệng.
Anh hai Lăng gia hỏi: “Điều tra được video bị tung ra từ đâu chưa?”
Mấy người nhìn nhau, anh hai Lăng gia cau mày, “Có chuyện gì không thể nói à?”
Một người nói: “Chúng tôi đã nhiều lần xác nhận địa chỉ IP, có liên quan đến Phong Vân Đình.”
“Bành……”
Anh hai Lăng gia tức giận ném đồ đạc trên bàn xuống đất, toàn thân cực kỳ hung dữ, nghiến răng nghiến lợi: “Phong Vân Đình!”
Sắc mặt anh hai Lăng gia tức giận xanh mét, trên trán trên cổ nổi đầy gân xanh, trông vô cùng khủng bố, mọi người đều đứng cách xa hắn ra một chút.
Bộ dạng này của hắn giống như muốn giết người nha, tránh xa một chút, tránh xa một chút.
Anh hai Lăng gia cố hết sức bình ổn cơn giận, nhưng phổi vẫn nóng rát như cũ, như muốn nổ tung vì tức giận.
Trong lòng anh hai Lăng gia dâng lên cảm giác sợ hãi, không được tức giận, không được tức giận, phải bình tĩnh, bình tĩnh.
Qua một lúc lâu, anh hai Lăng gia mới bình tĩnh trở lại, hắn gọi điện thoại cho người nhà, nói cho bọn họ biết chuyện này có liên quan tới Phong Vân Đình.
Là Phong Vân Đình đối phó Lăng gia.
Bước đi này thực sự đã dẫm phải điểm yếu của Lăng gia, làm ngành thực phẩm, sợ nhất là vấn đề an toàn.
Quả nhiên Phong Vân Đình là lòng muông dạ thú.
Lăng gia bây giờ đang rất hoảng loạn, mọi người đều có việc phải làm, tạm thời không có thời gian đi tìm Phong Vân Đình.
Bọn họ sẽ không buông tha cho Phong Vân Đình dễ dàng như vậy.
Khi biết Phong Vân Đình là người báo cáo, phát tán video, Lăng Kiều choáng váng như bị sét đánh, đứng sững tại chỗ.
Giọng nói của cô như vọng đến từ một nơi rất xa, “Anh, có khi nào là nhầm rồi không?’
Anh hai Lăng gia không kiên nhẫn nói: “Sao có thể nhầm được, anh nuôi nhiều cao thủ internet như vậy, chẳng lẽ còn có thể tra sai một cái địa chỉ IP sao?”
Những người này góp phần rất lớn vào việc đánh bại Khổng Chân trên mạng.
Ở phương diện bôi đen Khổng Chân, chưa nói tới người thật, một bộ số hiệu cũng tạo ra rất nhiều nick ảo bôi đen cô, mắng mỏ nhục mạ cô.
Người thật sẽ chỉ nghĩ rằng đi tới đâu cũng nhìn thấy Khổng Chân.
Anh hai Lăng gia nhìn bộ dạng mất hồn của em gái, không nhịn được nói: “Anh biết em thích Phong Vân Đình, nhưng kinh doanh là một cuộc chiến rất tàn khốc, anh hy vọng em có thể hiểu được.”
“Ý đồ của Phong Vân Đình rất rõ ràng, lần trước báo cáo, lúc này đây, trực tiếp đánh vào gốc rễ của chúng ta, vô cùng tàn nhẫn.”
Lăng Kiều tỉnh táo lại, cô nói: “Em là người Lăng gia, những thứ em có là Lăng gia cho, em sẽ không đứng về phía Phong Vân Đình, em chỉ là cảm thấy quá đột ngột.”
“Em muốn đi tìm Phong Vân Đình hỏi cho rõ ràng.”
Anh hai Lăng gia rất muốn nói, còn hỏi cái gì, đây không phải là con rận trên đầu người trọc sao, chưa đủ rõ ràng sao?
Lăng Kiều còn muốn đi hỏi Phong Vân Đình, chứng minh được trong lòng vẫn còn ôm hy vọng với Phong Vân Đình.
Đều đã cháy nhà ra mặt chuột, còn hỏi cái gì, chỉ gây thêm rắc rối mà thôi.
Phong Vân Đình đang chờ sẵn.
Nhưng nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của em gái, hắn thở dài một hơi nói: “Em đi đi.” Hoàn toàn hết hy vọng cũng tốt.
Trên đường tới công ty Phong Vân Đình, Lăng Kiều cũng đăng một dòng trạng thái lên mạng xã hội, ủng hộ sản phẩm của nhà mình, đảm bảo sản phẩm nhà cô không có vấn đề gì, chính cô cũng ăn thường xuyên.
Còn đính kèm một đoạn video bản thân ăn sản phẩm.
Đương nhiên, phía dưới đều là các bình luận tin tưởng, bọn họ sôi nổi khoe ảnh chụp đã từng ăn qua, bày tỏ sự ủng hộ.
Đây đều là fans của Lăng Kiều, dùng hành động của mình để bảo vệ thần tượng, đi khắp nơi nói sản phẩm của nhà Lăng Kiều không có vấn đề, ăn rất ngon, rất an toàn, còn viết các bài tiểu luận.
Cho người ta cảm giác, rau hẹ chạm vào lưỡi hái, mặc cho người xâu xé, người qua đường nhìn thấy, đều không nhịn được mà lộ ra vẻ mặt ông già, tàu điện ngầm, di động.
Cũng vì fans như vậy, nhiệt độ của vấn đề an toàn thực phẩm Lăng gia ngày càng tăng cao, có một số blogger đã mua thực phẩm của Lăng gia, thật sự đi kiểm tra đo lường.
Sau khi nhận được kết quả đo lường, lại đi làm video.
Lúc này mọi người tương đối quan tâm đến vấn đề an toàn thực phẩm, loại video này vừa đăng lên đã có lượt xem rất cao.
Một nhãn hiệu thực phẩm không thể chỉ có một sản phẩm, vì thế nổ ra các cuộc thử nghiệm đo lường sản phẩm, các loại video thử nghiệm ùn ùn xuất hiện.
Một khi có vấn đề gì, sẽ lập tức chạy tới website công ty, yêu cầu bồi thường gấp mười lần, mọi người chơi tới vui vẻ, vấn đề an toàn thực phẩm của Lăng gia đã ăn sâu vào trong lòng người dân.
Anh hai Lăng gia nhìn thấy bài đăng của em gái, huyết áp tăng cao, đây là đang làm cái gì?
Hắn nỗ lực áp nhiệt độ của chuyện này xuống, kết quả Lăng Kiều lại sử dụng sức ảnh hưởng của mình để lên tiếng, không cho người ta xuống đài.
Nếu thật sự xảy ra chuyện gì, danh tiếng của công ty cũng xong đời rồi.
Thực phẩm được kiểm tra ngẫu nhiên, ngay cả Lăng gia cũng không thể đảm bảo mỗi sản phẩm của mình hoàn toàn không có vấn đề gì.
Những người này không chỉ kiểm nghiệm chất phụ gia, mà còn kiểm nghiệm vi khuẩn, E.coli* linh tinh.
(*E.coli: tên một loại vi khuẩn sống trong hệ tiêu hóa.)
Muốn trọc đầu rồi!
Lăng Kiều đi thẳng tới công ty Phong Vân Đình, nói với lễ tân trước quầy một tiếng rồi đi vào thang máy, lễ tân muốn ngăn cô lại, bị một lễ tân khác nói: “Cản cô ấy làm gì, Phong tổng đã đặc biệt căn dặn, không cần ngăn cản.”
Lễ tân nói: “Tôi không biết, nhưng nhìn sắc mặt của cô ấy rất khó coi, có nên báo cho Phong tổng một tiếng hay không?”
Lễ tân lập tức gọi điện thoại cho Phong Vân Đình, Phong Vân Đình nhận được điện thoại, sắc mặt trịnh trọng, hắn biết Lăng gia đã xảy ra chuyện gì, có lẽ Lăng Kiều tới nhờ hắn giúp đỡ đi.
Nói thật, Phong Vân Đình cũng cảm thấy chuyện của Lăng gia rất khó giải quyết.
Bây giờ quan trọng nhất là áp nhiệt độ của chuyện này xuống, bây giờ mọi người đều đang chơi vui vẻ, chơi vui vẻ thế này rất dễ bị ghi nhớ.
Phong Vân Đình còn đang nghĩ xem nên giải quyết chuyện của Lăng gia như thế nào, coi như là nể mặt Lăng Kiều, hẳn là phải giúp Lăng gia một tay.
Lăng Kiều đi vào văn phòng, Phong Vân Đình đứng dậy, cài lại cúc áo, sai thư ký mang cà phê vào, nhẹ nhàng hỏi: “Em tới đây hẳn là vì chuyện của Lăng gia đi, tôi sẽ nghĩ cách giải quyết.”
Bàn tay đang bưng ly cà phê của Lăng Kiều run rẩy, cà phê cũng không thể uống nổi nữa, cô quay đầu nhìn vào gương mặt của Phong Vân Đình, cảm thấy hắn thật dối trá, khả ố.
Cô làm nhiều việc như vậy, đều là vì Lăng gia, muốn Lăng gia sống sót, không bị Phong Vân Đình thâu tóm.
Nhưng mà, Phong Vân Đình vẫn làm như vậy như cũ.
Lăng Kiều hít sâu một hơi, không nhịn được hỏi: “Anh Vân Đình, tại sao anh lại đối xử như vậy với Lăng gia?”
Phong Vân Đình hơi nhíu mày, nhìn thấy vành mắt đỏ hoe của Lăng Kiều, lập tức hỏi: “Làm sao vậy, em đừng lo lắng, mọi chuyện sẽ ổn thôi.”
Còn giả vờ, còn giả vờ!
Thật ghê tởm, thật đáng ghét!
Lăng Kiều sợ mình không kiềm chế được mà há to miệng mắng chửi Phong Vân Đình, lộ ra bộ dạng đáng ghê tởm trước mặt Phong Vân Đình.