Xuyên Nhanh: Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu

Chương 156: Hẹn ước tam thế (9)




Phía bên kia.

Phong Tẫn cởi bộ quần áo đen ra, đang tắm vòi sen trong phòng tắm. Anh hơi cau mày lại, trong khi đánh nhau với Bỉ Ngạn Nở Hoa, anh nhận thấy được cơ thể của cô có chút không khoẻ.

Mặc dù đây là một trò chơi, nhưng cảm giác khó chịu trong người cũng sẽ bộc lộ ra đôi chút.

Phong Tẫn không nhận ra rằng anh đột nhiên lại lo lắng cho một người mà anh không quen biết, thậm chí anh cũng không hề biết lông mày của mình đang cau lại.

Ngày hôm sau.

Kim Đản Đản ngủ một giấc thật đẹp, khi tỉnh dậy cô cảm thấy cơ thể dễ chịu hơn rất nhiều.

Cô mở cửa sổ ra để căn phòng được thoáng khí. Cô làm bữa ăn sáng nhẹ, ăn xong lại vào trò chơi lần nữa.

Lúc này, cô đang ở dưới tán cây hoa anh đào bay lả tả khắp bầu trời. Cô vừa mới đến thì một giây sau Phong Tẫn cũng đến.

Phong Tẫn bĩu môi, dáng vẻ ngập ngừng muốn nói rồi lại thôi. Cuối cùng anh vẫn không nói được gì cả.

Kim Đản Đản liếc nhìn anh một cái: “Hoa Táng U Minh, phiên bản này do anh mà dựng lên, anh xem mà làm đi!”

Sau khi cô nói xong, mặc kệ anh trả lời như thế nào, Kim Đản Đản nhảy vọt lên ngồi trên cây hoa anh đào. Cành cây rung lắc, lại có thêm càng nhiều cánh hoa màu hồng rơi xuống.

Phong Tẫn hơi ngẩng đầu lên, nhìn cô gái trẻ đang ngồi trên cây hoa anh đào. Toàn thân cô mặc đồ trắng. Cô giống như một tiên nữ sinh ra từ trong cây hoa anh đào vậy.

Lúc định thần lại, anh hơi có chút chán nản, không ngờ anh lại thất thần vì một nhân vật trong trò chơi. Khóe miệng anh nở nụ cười mỉa mai, đây không hề giống với Phong Thiếu anh!

Phong Tẫn bay về phía Kim Đản Đản, ngồi bên cạnh cô. Ánh mắt anh nhìn vào mắt cô: “Phiên bản này chỉ có mỗi hai chúng ta, chúng ta nhất định phải làm cùng nhau mới có thể hoàn thành nhiệm vụ.”

Kim Đản Đản không quan tâm và giang hai tay ra: “Được rồi, anh nghĩ cách đi!”



Sau đó cô dựa lưng vào trên thân cây nhắm mắt nghỉ ngơi. Khuôn mặt đẹp trai của Phong Tẫn tiến lại gần, hơi nhíu mày lại. Anh thầm nghĩ: Có phải cơ thể cô lại thấy khó chịu rồi không?

Kim Đản Đản đột nhiên mở hai mắt ra, nhìn thấy một khuôn mặt đẹp trai đang tiến lại gần. Cô tự thêm thắt suy nghĩ trong đầu: ĐM, đây không phải là muốn hôn lén tôi sao?

Cô duỗi móng tay ra, dí vào mặt Phong Tẫn rồi đẩy anh ra.

Phong Tẫn lại càng nhíu mày sâu hơn: “Cô đang làm cái gì vậy?”

Kim Đản Đản: Thật đúng là kẻ xấu sẽ kiện cáo trước!

Cô tức giận hỏi vặn lại: “Anh tiến đến gần như vậy là để làm cái gì hả?”

Trong lòng Phong Tẫn rất buổn nản, vừa rồi anh lại lo lắng cho người phụ nữ này.

Nhưng trên mặt anh lại không hề biểu hiện ra. Anh cầm lấy thanh kiếm rồi nhìn đi chỗ khác, lạnh nhạt nói: “Nhìn xem cô chết hay chưa?”

Kim Đản Đản dùng chân đạp anh rớt xuống đất, hai tay cô chống nạnh: “Anh chết rồi thì tôi cũng không chết đâu!”

Sắc mặt Phong Tẫn tối sầm lại. Anh thật lòng quan tâm cô, mà cô thì lại nguyền rủa anh.

Vì thế, hai người bọn họ đã đánh nhau dưới gốc cây anh đào.

Sau 300 hiệp đại chiến, màn hình server của “Ước hẹn tam thế” lại trắng xóa một lần nữa, trên đó xuất hiện một đoạn phụ đề:

Xin chúc mừng [Hoa Táng U Minh] và [Bỉ Ngạn Nở Hoa] của “Tam Sinh Phục”đã hoàn thành nhiệm vụ ẩn: Thế giới thứ hai, Phần I [Tương Ái Tương Sát]

Đạt được danh hiệu 【Hoan hỉ oan gia】 và 200.000 đồng tiền vàng!

Trên thế giới lại điên cuồng rồi.



[Quả chanh không đáng yêu] Hu hu ~ Đại thần U Minh, anh là của em!

[Tiểu khả ái của bạn] Không, Đại thần U Minh ơi, chúng ta mới là một cặp!

[Đứng Trước Mộ Chọc Ghẹo Quỷ] Bỉ Ngạn Nở Hoa, cô chắc chắn là giẫm phải phân chó rồi!

[Tuyết rơi ở Tây Môn] A a a ~ nước của Tây Hồ, là nước mắt của tôi ~

[Đào Hố Chôn Xác Ở Bắc Môn] Có ai cần xử lý thi thể không? Có giảm giá ưu đãi đây!

[Can Thương] Có ai bán vợ trẻ giá cao không cần thu hồi không?

[ĐM ông chú] Spam thì cút đi!

[Diêm & Phong Nhi] Bọn họ có thể quét ra phiên bản đặc biệt, chúng ta cũng có thể! Đi, bắt đầu hành động thôi!

Có rất nhiều game thủ nghe thấy thế, cũng nháo nhào học theo Hoa Táng U Minh bon họ, muốn kích hoạt phiên bản đặc biệt. Nhưng cho dù bao nhiêu lần đi nữa, họ vẫn không kích hoạt được.



Thượng tiên: nước của Tây Hồ, là nước mắt của tôi ~

Tồn cảo quân, ngươi gầy ~

Anh anh anh ~ gõ chữ mệt rã rời làm sao?

Hôm nay mộc có ~ mộc có ~

Tổng kết: Nói năng lộn xộn, thượng tiên đã điên!