Xuyên Nhanh: Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu

Chương 238: Trúc mã hay tổng tài, chọn một trong hai (10)




Trong văn phòng cấp cao ở tập đoàn Hàn Thị, Hàn Kiệt nghe thư ký Lý báo cáo: “Hàn tổng, Bạch Mặc đã rời khỏi, đang đến sân bay!”

Ánh mắt Hàn Kiệt nhìn văn kiện trong tay, khẽ gật đầu: “Ừ, biết rồi. Cô giúp tôi bao toàn bộ tầng ba của Romantic Reina, ngoài ra chuẩn bị 99 đóa hoa hồng, không thể để người khác biết được chuyện này!”

“Vâng!” Thư ký Lý kinh ngạc, Hàn tổng của cô có người mình thích sao?

Cô đè xuống sự khiếp sợ trong lòng rời khỏi văn phòng, hết lòng xử lý nhiệm vụ Hàn tổng giao cho.

Rất nhanh liền đến bảy giờ, đến giờ bắt đầu buổi biểu diễn của quỷ ấu trĩ Bạch Mặc.

Kim Đản Đản đang chuẩn bị mở TV xem, bỗng nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên. Cô vừa nhìn liền thấy tên Hàn Kiệt, lập tức nghe máy: “Alo, Hàn Kiệt, có chuyện gì sao?”

Hàn Kiệt ở đầu bên kia nghiêm giọng nói: “Lâm Tâm Tâm, bên tôi có việc gấp cần cô đến đây xử lý một chút. Tôi đã cử thư ký Lý đến dưới lầu đón cô!”

Kim Đản Đản liếc mắt nhìn TV, buổi biểu diễn sắp bắt đầu rồi, thế nhưng ở chỗ Hàn Kiệt lại có việc gấp. Cô do dự một chút nói: “Ừm, được, tôi lập tức tới ngay!”

Cúp điện thoại xong, trong lòng cô thầm nói: Xin lỗi Bạch Mặc, trở về tôi sẽ xem phát lại!

Cô thay quần áo ở nhà, tìm một chiếc váy mặc vào, liền vội vàng đi xuống lầu.

Thư ký Lý đã sớm chờ ở dưới lầu, Kim Đản Đản bước lên xe.



Thư ký Lý có chút kinh ngạc nhìn Kim Đản Đản, cô ấy không biết Hàn tổng đã chuẩn bị những gì cho cô ấy sao? Nếu không cũng sẽ không ăn mặc tùy ý như vậy.

Kim Đản Đản đến Romantic Reina, cô nhân viên tiếp đón hâm mộ nhìn cô, dẫn cô lên tầng ba.

Tầng ba của nhà hàng to rộng mà ấm áp. Ánh sáng nhẹ, xung quanh thắp đầy các ngọn nến, ánh nến nhấp nháy vô cùng lung linh.

Dưới ánh nến, Kim Đản Đản nhìn thấy một chàng trai mặc sơ mi trắng, bên tai vang lên tiếng nhạc êm dịu. Anh tựa như một chàng hoàng tử trong truyện cổ tích, yên tĩnh nhưng lại rất đẹp.

Cô từ từ đi về phía anh ta, Hàn Kiệt nhìn cô nở một nụ cười thật tươi tựa như ánh mặt trời. Anh ta đứng lên, lịch thiệp vươn tay ra: “Chào mừng em, công chúa điện hạ!”

Kim Đản Đản kinh ngạc: “Anh gọi tôi đến có chuyện gì sao?”

Hàn Kiệt kéo ghế ở đối diện ra: “Chuyện này không vội được, em ngồi xuống dùng cơm trước đi!”

Kim Đản Đản nghi hoặc ngồi xuống ghế, rốt cuộc anh ta muốn làm gì vậy?

Còn có bò bít tết trên bàn, bánh ngọt kiểu Tây Âu, nước trái cây. Nhìn qua thật thơm ngon, cô rất muốn nếm thử.

Tuy rằng Hàn Kiệt là ông chủ của cô, nhưng bọn họ cũng là bạn bè, cùng nhau ăn một bữa cơm cũng không có gì.

Vì thế, Kim Đản Đản ngồi xuống ăn, tựa như một con mèo tham ăn.



Cô không có ký ức gì về trước kia, cho nên cũng chưa từng cắt bò bít tết.

Hàn Kiệt nhìn cô, bất đắc dĩ lắc lắc đầu: “Tôi cắt giúp em, để em cắt, chắc phải cắt đến sang năm mất!”

“Được!”

Kim Đản Đản rốt cuộc cũng không tra tấn bò bít tết nữa, đẩy nó đến trước mặt Hàn Kiệt.

Cô ở chỗ này ăn bữa tối ấm áp dưới ánh nến với Hàn Kiệt.

Bạch Mặc ở bên kia, bước lên sân khấu trong tiếng thét chói tai của mấy vạn fan.

Không khí đạt tới đỉnh điểm, các fan đứng dậy vẫy vẫy gậy huỳnh quang trong tay, tiếng thét của mấy vạn fan chấn động vang lên:

“Bạch Mặc, Bạch Mặc, nam thần quốc dân em yêu anh!”

“Nam thần, Mặc Fan chúng em mãi mãi yêu anh!”

Khóe miệng Bạch Mặc khẽ cong lên, một đầu tóc bạc tỏa sáng lộng lẫy trên sân khấu: “Cảm ơn Mặc Fan đã ủng hộ, hôm nay tôi muốn mang tác phẩm mới đến cho mọi người nghe một chút, bài hát tên mang tên《 Nhiều năm không gặp em 》”

Vừa nghe có tác phẩm mới, các fan vẫy vẫy gậy huỳnh quang, hưng phấn thét chói tai!