Nàng vội vàng ngửa đầu, rút tay mình lại, cảm giác bây giờ tay vẫn còn nóng!
Trong đầu không ngừng giải thích: Trẫm nhất định là bị cảm nắng do trời nóng, hoặc là trẫm bị chọc tức ghen ghét. Trẫm tuyệt đối không có ham mê bất lương như vậy.
Cuối cùng nàng uất ức nhớ lại một ít chuyện cũ của nguyên chủ:
Khi mười hai tuổi nàng ta nhìn lén cung nữ tắm rửa.
Khi mười ba tuổi nàng ta thích nhìn tranh cung nữ ôm nhau, ăn mặc có chút lộ, động tác thân mật.
Khi mười bốn tuổi nàng ta bị người ta nói có đam mê bách hợp, bị hoàng huynh để cho nữ giả nam trang đưa đi Tây Thiên thỉnh kinh.
Mẹ nó! Đây rốt cuộc là cái dạng người gì vậy?
( Thượng tiên: Ngô Thừa Ân đừng đánh ta, là Đản Đản sai, không phải ta! )
Kim Đản Đản: Trách không được ta lại chảy máu mũi, hoá ra là do thân thể nguyên chủ quấy phá.
Nàng che cái mũi lại, sơ sẩy một chút liền bị Hồ Tiểu Tiên chặn ngang bế lên, đặt lên trên giường.
Một tay Kim Đản Đản che lại cái mũi, lập tức đứng dậy, lắp bắp nói: “Tiểu…Tiểu Tiên cô nương, ngươi đừng có làm loạn, ba đồ nhi của ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
“Ồ? Cái tên trên cổ mang một chuỗi hạt châu lớn đang bị nhốt ở trong trận, tên đầu heo kia đang cá nước thân mật cùng với một con hồ yêu. Còn con khỉ kia lúc này vẫn đang còn nhảy loạn ở trên cây đó!” Hồ Tiểu Tiên không chút để ý nói.
“(⊙o⊙) Cái gì? Vòng kim cô của Ngộ Không sao lấy ra được?” Kim Đản Đản sợ ngây người.
“Đoán chừng do thời gian dài nên vô dụng, lỏng thì rơi thôi!” Vẻ mặt Hồ Tiểu Tiên như không có vấn đề gì nói.
Kim Đản Đản suy nghĩ một lát. Thảo nào con khỉ kia lại thích niệm kinh như vậy. Thì ra hắn chỉ muốn giả vờ như ổn định tâm tính, sau đó đã lừa gạt được vòng kim cô, thừa dịp nó chưa phòng bị liền lấy xuống. Thật là tinh ranh!
Hồ Tiểu Tiên nhìn thấy nàng thất thần, liền duỗi tay lướt trên da thịt nàng, hà hơi vào người nàng: “Tiểu công tử, chúng ta đừng để ý tới những tên đồ nhi không tim không phổi đó nữa, tới làm chuyện đại sự nên làm đi!”
Nàng ta duỗi tay cởi đai lưng Kim Đản Đản ra, thân thể Kim Đản Đản căng chặt bật lên như lò xo. Nàng nắm thật chặt vạt áo trước ngực.
Nàng nhìn hồ yêu quyến rũ trước mắt, ngượng ngùng cười: “Tiểu Tiên cô nương, đừng nóng vội. Ta vừa mới ăn no, cần phải tiêu hoá một chút.”
Nàng vừa đứng lên, liền bị Hồ Tiểu Tiên duỗi tay kéo lấy, liền nằm xuống lại trên giường.
Hồ Tiểu Tiên thừa dịp Kim Đản Đản nhất thời chưa kịp phản ứng, đầu ngón tay từ trên đùi nàng lướt lên trên…
Thân thể nhỏ nhắn của Kim Đản Đản lập tức cứng đờ, mẹ nó, chỉ trong chốc lát tỷ tỷ đây liền bị một nữ nhân đùa giỡn thành ra như vậy.
Nàng vừa giãy giụa, Hồ Tiểu Tiên lập tức áp chế nàng lại.
Khóe miệng Hồ Tiểu Tiên khẽ nhếch, đôi mắt câu hồn của hồ ly tinh chớp chớp, các ngón tay lướt về phía đùi trong của Kim Đản Đản. ( Không đụng tới, Đản Đản vẫn còn trong sạch )
Sắc mặt của nàng ta vô cùng kỳ quái.
Kim Đản Đản cũng có vẻ mặt hoàn toàn chết lặng …
Hồ Tiểu Tiên cụp mắt nhìn xuống, cứ như vậy nhìn chằm chằm ở chỗ kia của Kim Đản Đản.
Kim Đản Đản theo tầm mắt của nàng ta nhìn lại. Tay của muội tử này vẫn còn đặt ở trên đùi nàng, bộ dáng nàng ta chớp đôi mắt có chút đáng yêu…
Khụ! Bây giờ không phải là lúc thảo luận vấn đề này, nàng đang bị muội tử phi lễ đây này!
Xong rồi, xong rồi! Nàng vốn không có chim nhỏ, muội tử này nhất định sẽ ăn thịt nàng.
Kim Đản Đản sợ tới mức đổ mồ hôi lạnh cả người. Nàng lấy tay Hồ Tiểu Tiên ra, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng.
Hồ Tiểu Tiên cũng không tức giận, nàng ta nhìn Kim Đản Đản cười xấu xa: “Tiểu công tử, không ngờ chàng vẫn rất ngay thẳng như vậy. Mỹ nhân ở trước mắt, thế mà chàng vẫn không động lòng!”
Kim Đản Đản: Bổn công tử đây không phải là ngay thẳng, mà vốn không có!
Nàng ngồi dậy, đặt tay ở bên môi ho nhẹ: “Tiểu Tiên cô nương, bần tăng là người xuất gia. Sắc tức thị không, không tức thị sắc!”
Hồ Tiểu Tiên duỗi tay vuốt ve cổ Kim Đản Đản: “Nếu đều là không, vậy thì sắc một chút cũng không sao, dù sao hợp lại cũng thành không!”