Xuyên Nhanh: Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu

Chương 371: Thần Tôn, xin dừng bước! (4)




Nhà xí của hắn được xây ở trên mặt nước, lúc này đã bị hủy không còn gì.

Đợi sau khi tất cả dừng lại, Diệp Tuyệt Vũ nhìn một đống bị tàn phá hỗn loạn. Mày hắn hơi nhíu lại, con ngươi nhìn chằm chằm đống trắng trắng dính dính trên cái chắn linh lực, giữa trán nổi lên gân xanh.

Hắn sống hơn vạn năm, chưa bao giờ gặp phải loại tình huống này.

Hình tượng xuất trần, thoát tục suýt nữa bị sụp đổ, môi mỏng khẽ mở, trong giọng nói tràn đầy tức giận: “Bạch —— Nhiễm —— Nhiễm ——”

Tay áo vung lên, đống trắng trắng dính dính còn lại bên ngoài rơi vào trong nước, hóa thành hư vô.

Diệp Tuyệt Vũ liên tục dùng vài lần thuật tinh lọc, mới loại trừ hết mùi vị.

Hắn lại chuyển đến rất nhiều bồn trúc thanh ngọc xua cái tan mùi khó tả.

Trúc thanh ngọc giống như một chậu hoa nhỏ, có hình dạng giống như là cây trúc thu nhỏ, thân trúc có màu lam nhạt giống như ngọc, lá trúc cũng có màu lam nhạt, nên có tên là trúc thanh ngọc.

Sau khi thu dọn xong, Thần Tôn Thanh Trần có thói quen sạch sẽ nên phải tắm gội trong suối nước nóng một giờ mới ra ngoài.

Hắn thay một chiếc áo bào màu trắng mới tinh khác. Trong mắt hắn không còn vui buồn mừng giận, bóng dáng nhoáng lên lập tức đã đi ra ngoài hơn mấy dặm. Hắn phải đi tìm kiếm tên quỷ gây chuyện kia.

Kim Đản Đản vẫn luôn cho rằng đã hoàn thành xong nhiệm vụ mà hệ thống quân giao rồi nên chuẩn bị đi dạo chơi khắp nơi.



Ai ngờ, hệ thống quân lại bắt nàng đi trộm.

Vì thế, Kim Đản Đản mặc ‘y phục thần trộm’ màu đen, trên mặt mang theo bịt mắt giống như Batman. Trên vai nàng vác một chiếc túi màu đen làm từ một miếng vải lớn, bay nhảy nhẹ như yến qua các nóc nhà.

Vẻ mặt hệ thống quân ngơ ngẩn 【 Ký chủ, Diệt Thiên Giới có nhẫn trữ vật, vì sao còn phải vác túi đen làm gì? 】

Kim Đản Đản trừng hắn một cái: “Thần trộm đều như thế này, ngươi nhìn ta thế này có thấy khí phách không!”

Nàng bày ra một tư thế tự cho là rất ngầu lòi: “Túi to như thế này để cho người khác biết ta trộm nhiều hay ít, cái danh hiệu thiên hạ thần trộm là của ta, ai cũng đừng hòng đoạt!”

Hệ thống quân đưa ra nhiệm vụ phụ, một vật phẩm tương ứng với 20 điểm đó, nàng phải tích cực trộm nhiều hơn mới được!

Vì thế, trên xà nhà, thiếu nữ yêu mị mặc y phục màu đen, vác một cái túi đen trên vai, nghênh ngang bay nhảy.

Phía dưới một đám người kêu đánh kêu giết, hận nàng đến ngứa răng nhưng lại không làm gì được nàng.

Kim Đản Đản vẫy vẫy tay với bọn họ, bóng dáng trong nháy mắt di động, biến mất tại chỗ.

Nàng rơi xuống một cái sân của một ngôi nhà khá rộng, chuẩn bị làm một vụ án lớn.



Ai ngờ mới vừa rơi xuống đất, một cái lưới lớn từ trên trời giáng xuống, vây nàng ở bên trong.

Bốn phía lập tức ùa ra một đám người, đều là những người tự xưng là nhân sĩ chính đạo.

“A di đà phật, ngã phật từ bi. Nữ thí chủ, bần tăng khuyên ngươi giao ra Diệt Thiên Giới, thì chúng ta sẽ cho ngươi được chết toàn thây!”

Phương trượng làm ra một bộ dáng từ bi khuyên nhủ, lời nói ra lại vô cùng tàn nhẫn.

Khuôn mặt nhỏ của Kim Đản Đản bị lưới siết lại. Nàng tức giận mắng to: “Phi! Lão lừa trọc, muốn giết muốn làm gì thì tùy ngươi, đừng có giả nhân giả nghĩa ở trước mặt ta. Ta sẽ không để mình bị các ngươi xoay vòng vòng đâu!”

Trong mắt phương trượng hiện lên sát ý. Hắn tức giận đến nỗi ngực không ngừng phập phồng, thở dốc, nói với những người khác:

“Chư vị, nữ ma đầu này hồ đồ, ngu xuẩn, nhất định phải diệt trừ ả ta, để tránh ả gây họa chúng sinh.”

Ánh mắt đám người xung quanh nóng bỏng nhìn chằm chằm ngón tay Kim Đản Đản. Diệt Thiên Giới có thể ẩn hình, chỉ cần giết nàng thì Diệt Thiên Giới nhất định sẽ hiện hình.

Lần trước nàng nhảy xuống vực Bất Chu còn có thể sống trở về, nhất định là do Diệt Thiên Giới mang đến may mắn.

Trong lúc nhất thời, trên người mọi người xung quanh hiện lên đủ loại chiêu thức, chuẩn bị công kích về phía Kim Đản Đản.

Cơ thể nhỏ bé của Kim Đản Đản lùi lại một bước, mắt thấy công kích sắp đến trước mặt.