Xuyên Nhanh: Cuối Cùng Vẫn Yêu

Chương 108:Chương 107. Tân nương của quỷ (2)




Bố mẹ nữ chính tuy đối xử với nguyên chủ không tốt lắm nhưng mà bọn họ tốt xấu gì cũng nuôi nấng cô gần 18 năm, tuy không có công sinh nhưng công dưỡng là không thể chối cãi, vì thế nếu họ bảo cô chết thay nữ chính cô cũng chẳng nề hà, chỉ là lúc ba mẹ nữ chính bàn bạc có để lộ ra thân phận của nguyên chủ và bị cô ấy nghe thấy.

Thì ra cô ấy là tiểu thư con nhà giàu, do ngày bé bố mẹ cô ấy gặp nạn nên đem cô ấy ký gửi ở chùa nhờ nhà chùa nuôi nấng dùm, nay đại họa đã qua lại nhớ tới đứa con gái ngày xưa mình từng bỏ rơi nên quay lại tìm về, vì thế trụ trì chùa đó liền đến xin lại nguyên chủ.

Ba mẹ nữ chính vì vậy mà quyết định đưa nữ chính cho trụ trì, còn nguyên chủ thì giữ lại làm ma chết thay.

Nguyên chủ biết sự thật liền không muốn chết nữa, cô ấy muốn gặp lại ba mẹ của mình, muốn dùng cách khác để trả ơn ông bà Lương, nhưng hai người đó lại không có ý định tha cho cô nên họ không chỉ hạ thuốc mê cho cô mà còn lén lút tráo đổi mệnh cách của cô để đánh lừa Triệu gia và gia đình của nguyên chủ.

Vì thế lúc nguyên chủ tỉnh dậy đã thấy bản thân mình bị nhốt trong phòng củi rồi, cô không cam lòng, cô muốn gặp ba mẹ nuôi nói chuyện nhưng người trong thôn nói ba mẹ cô đã chết rồi.

Đó là cái giá phải trả của họ khi tráo đổi mệnh cách của cô và nữ chính.

Mệnh cách bị tráo đổi với nữ chính nên nguyên chủ cũng bất đắc dĩ có được đôi mắt âm dương.

Khi nhìn thấy những hồn ma lơ lửng trên không trung, nghe bọn họ kể về cái chết của mình, nguyên chủ đã vô cùng sợ hãi, cô từng nhiều lần bỏ chạy nhưng lần nào cũng bị thôn dân bắt lại còn đánh đập cô ấy nữa.

Nguyên chủ không muốn gả cho người kia cũng không bỏ chạy được, vì thế khi chuẩn bị bước vào cửa nhà Triệu gia cô ấy đã uống thuốc diệt chuột để tự kết liễu đời mình để tránh bị những con quỷ vây quanh người mang danh nghĩa chồng tương lai kia hành hạ đến chết.

Bởi vì những con ma cô gặp ở ngoài kia nói với cô chỉ cần cô tự sát trước khi vào cửa Triệu gia thì sau khi chết hồn cô sẽ được siêu thoát, còn nếu vào cửa Triệu gia rồi thì hôn phách sẽ bị giam giữ ở đây mãi mãi không được siêu sinh.

Mà đúng là sau khi nguyên chủ tự sát, linh hồn cô ấy quả nhiên siêu thoát thật nếu không giờ này Hạ Phong Linh đã chẳng ở đây rồi.

Bởi vì ông bà Hạ chết rồi nên nguyện vọng của nguyên chủ chỉ là giành lại gia đình thật sự của mình, sống một cuộc đời thật tự do mà thôi.

Vì mặc cảm là con nuôi nên ngay từ bé cô ấy đã luôn lép vé trước nữ chính, bị ông bà Lương phân biệt đối xử, nhiều lần phải gánh tiếng oan cho nữ chính nhưng lại chẳng dám phản kháng, bởi mỗi lần phản kháng thì tới buổi tối cô ấy đều sẽ bị ông bà Lương nhốt ở trong rừng, thực sự rất đáng sợ.

Bị nuôi dưỡng trong môi trường như vậy nguyên chủ dần quên đi cách phản kháng cũng không còn dũng khí để phản kháng, vì vậy cô ấy chỉ có thể ký gửi nguyện vọng của mình lên trên người người khác mà thôi.

Hạ Phong Linh tiếp nhận cốt truyện xong liền thở dài một cái rồi thử gõ lên nắp quan tài mấy lần thấy xung quanh không có dị tượng hay tiếng la hét gì thì tưởng không có người nên mới yên tâm đẩy nắp quan tài ra.

Ngay khi cô định nhảy khỏi quan tài thì đột nhiên khựng lại, bởi vì xung quanh quan tài cô đang nằm có vô số người đang vây quanh nhìn cô chằm chằm.

Hạ Phong Linh: "..."

Nếu đã có người thì vì sao ban nãy lại không lên tiếng vậy hả?

Hạ Phong Linh chỉ đơ 2s rồi lập tức nằm xuống, cũng kéo nắp quan tài lại như cũ, trước khi nằm xuống còn nói với mấy người kia một câu.

\- xin lỗi đã làm phiền, mọi người cứ tiếp tục đi.

Viên Viên: "..."

Ký chủ, bọn họ đang thắp hương cho cô đó, vậy mà cô còn bảo bọn họ tiếp tục?

Mọi người: "..."

Xác chết vùng dậy rồi, chạy mau!!!!!

\- Aaaaaaa......có quỷ!

\- chạy đi, có quỷ!

Mấy người xung quanh đẩy nhau mà chạy ra ngoài, Hạ Phong Linh nằm trong quan tài nghe tiếng la hét thì nhíu mày, lúc này mới nhớ ra tuy nguyên chủ chết trước khi vào cửa Triệu gia nhưng cô vẫn được coi là con dâu của họ, tang lễ vẫn được cử hành đầy đủ mà lúc này hiển nhiên là lúc bọn họ đang thắp hương cúng cho cô.

Đúng là trải nghiệm đặc biệt mà.

Hạ Phong Linh đợi mấy người kia đi hết rồi mới bình tĩnh nhảy khỏi quan tài rồi đi ra khỏi nhà tang lễ.

Lúc cô sắp bước ra khỏi cánh cửa kia một khuôn mặt đầu xù tóc rối của phụ nữ liền đột ngột xuất hiện chặn cô lại.

\- không phải cô nên chết rồi sao? Sao cô vẫn còn sống vậy?

Hạ Phong Linh nhìn con ma nữ này, chính nó là cái con ma tích cực xui nguyên chủ tự sát nhất, cô hơi nhếch môi.

\- vì sao tôi phải nói cho cô biết.

\- cô không phải Hạ Phong Linh?

Ma nữ kia nghi hoặc, Hạ Phong Linh bình thản nhìn nó nói.

\- tôi chính là Hạ Phong Linh.

\- không phải, thân xác là của Hạ Phong Linh nhưng linh hồn lại không phải...tôi nói này cô gái, chúng ta là ma cũng phải có tôn nghiêm của ma, sao cô có thể tùy tiện đi chiếm dụng thân thể người khác được chứ?

Hạ Phong Linh: "..."

Xin lỗi, cô không nghe hiểu tiếng ma nói chuyện.

"Ký chủ cô đừng có mà giả vờ giả vịt, cô vốn chính là một hồn ma lang thang mà."

Bình thường nó gọi cô là linh hồn cho nó lịch sự tý thôi.

Hạ Phong Linh liên tiếp bị đả kích thì đen mặt.

Là ma thì sao? Mi có thấy con ma nào đẹp với ngầu được như ta không hả?

"..."

\- này, nhân lúc Âm giới chưa phát hiện ra cô nên trả lại thân xác cho người ta đi.

Con ma nữ kia lại tiếp tục khuyên nhủ, Hạ Phong Linh đen mặt.

\- Hạ Phong Linh có khế ước với tôi, tôi giúp cô ấy hoàn thành nguyện vọng của mình, cô ấy cho tôi sử dụng thân thể này, bây giờ cô tránh ra cho tôi được chưa?

Ma nữ kia hồ nghi nhìn cô một chút, sau đó đột nhiên xuyên qua người Hạ Phong Linh.

Ma nữ kia có linh hồn hoàn chỉnh nên mạnh hơn Hạ Phong Linh nhiều, Hạ Phong Linh suýt chút nữa thì bị nó đẩy khỏi thân thể nguyên chủ rồi, cô sầm mặt nhìn con ma nữ kia.

Muốn chết.

\- cô đừng hiểu lầm tôi chỉ muốn thử một chút mà thôi.

Ma nữ kia giải thích nhưng mà Hạ Phong Linh vẫn không có ý định tha cho cô ta, cô hơi đưa tay lên bóp lấy cổ con ma nữ kia, rõ ràng là cô ta có ý muốn chiếm thân xác này, chẳng qua vướng khế ước nên mới không chiếm được thôi.

Thế mà ban nãy còn to mồm gào lên bảo làm ma cũng phải có tôn nghiêm, quả nhiên là không nên tin lời phụ nữ nói mà.

Ma nữ kia vốn tưởng Hạ Phong Linh không chạm được vào mình nên không tránh, kết quả sau khi bị Hạ Phong Linh siết chặt cổ, cảm nhận được sự sống đang dần biến mất nó mới nhận ra mình gây sự nhầm người rồi.

\- đại tỷ tha cho tôi sau này tôi không dám nữa.

\- xuống đấy mà báo cáo với Diêm Vương đi.

Hạ Phong Linh nói xong linh hồn kia cũng biến mất luôn, mấy hồn ma xung quanh liền dồn dập trốn ra một góc không dám lại gần cô nữa, Hạ Phong Linh cứ thế nghênh ngang đi ra ngoài.