Xuyên Nhanh: Cuối Cùng Vẫn Yêu

Chương 154:Chương 153. Tháp thời không (5)




Lại nói tới Hạ Phong Linh đột nhiên bị kéo vào một không gian khác thì cực kỳ cảnh giác.

Là kẻ nào giở trò sau lưng vậy?

\- Phong Linh, chúng ta lại gặp nhau rồi.

Giọng nói này...

Kỳ Uyên.

Hạ Phong Linh nhận ra Kỳ Uyên lại trấn định hẳn, bắt đầu quan sát xung quanh.

Hiện tại cô đang đứng giữa một căn phòng, bao quanh căn phòng không phải là tường mà là vô số cánh cửa.

Rất rõ ràng đây là tháp thời không, mà tình trạng của tháp bây giờ có vẻ không tốt cho lắm.

Có rất nhiều đồ vật lẫn người, thậm chí là cả một cái cây đang bay qua bay lại giữa các cánh cửa, cực kỳ hỗn loạn.

Đây rõ ràng là những người ở thế giới khác bị tháp thời không hút vào.

Mà Hạ Phong Linh lại đang đứng ở tâm tháp, mức độ nguy hiểm cao hơn nhiều bởi vì chỉ cần cô đi lệch khỏi vùng an toàn nửa bước, linh hồn cô sẽ bị tháp thời không xâu xé thành nhiều mảnh ngay.

Vì thế Hạ Phong Linh không dám manh động mà chỉ đứng yên tại chỗ, trong lòng ôm cục bông nhỏ màu trắng vuốt vuốt lông nó vài cái để an ủi tâm hồn yếu ớt của mình.

\- phu nhân, cô đừng sợ ta sẽ bảo vệ cô.

Viên Viên giơ cái móng vuốt nho nhỏ lên vỗ vỗ cánh tay Hạ Phong Linh.

Thú ta tuy bình thường rất ngốc nghếch nhưng mà về phương diện năng lực thì cực kỳ tự tin nha.

Có nó ở đây đố tên xấu xa đó có thể làm gì được phu nhân nhà nó đấy.

\- súc sinh, năm đó ta bảo ngươi đi giam thần thức của Lục Tử Hàn lại ngươi không những không làm mà còn đi theo hắn nữa, đừng quên là ai cứu ngươi ra khỏi vực Thủy Uyên đó.

Kỳ Uyên giận dữ quát Viên Viên một trận mà Viên Viên sau đó cũng đột nhiên xuất hiện những ký ức tương tự như lời tên đó nói, chỉ là nó chưa kịp nhận thức rõ thì Hạ Phong Linh đã lên tiếng phá vỡ ký dòng ký ức xa lạ kia tràn vào đầu nó.

\- không đúng, nếu là vực Thủy Uyên thì là ta mới đúng, Kỳ Uyên, ngươi đang tranh công với ta sao?

Kỳ Uyên: "..."

\- Phong Linh, lúc đó ta cũng cứu cả muội nữa.

\- ngươi đẩy ta xuống đó thì có.

Hạ Phong Linh sầm mặt, không nhắc thì thôi, nhắc lại lại thấy cay cú.

Đúng là khi đó tuổi trẻ chưa trải sự đời nên bị kẻ xấu lừa gạt mà.

Kỳ Uyên: "..."

Nàng ta không chịu sự khống chế của mình?

Nhưng đây là tháp thời không là địa bàn của hắn mà?!?

Vì sao hắn có thể thay đổi được ký ức của người khác mà không thay đổi được ký ức của cô chứ.

\- đang thắc mắc vì sao không khống chế được ký ức của ta đó hả?

Hạ Phong Linh giống như đọc được suy nghĩ của Kỳ Uyên vậy.

\- muội...làm sao có thể?!?

Ta đương nhiên có thể.

Có trách thì trách ngươi ngày xưa ép ta phải nhảy vào tháp thời không đi.

Nếu không có ngươi sao ta có thể đạt thành giao dịch với cái tháp này được.

Tháp thời không sẽ không gây hại tới người có giao dịch với mình, thế nên năng lực của nó đương nhiên cũng không có tác dụng với cô, đó là lý do cô vì sao lại đòi đi cùng Tử Hàn đến đây.

Haiza...

\- Kỳ Uyên, ngươi sống hơi lâu rồi đấy.

Lâu đến bức bản cô nương nhìn thấy ngươi là răng lại ngứa ngáy, hận cũ lại ùa về.

Ngày xưa không đập chết hắn được thì bây giờ đập vậy.

Kỳ Uyên: "..."

Không được hoảng, cô sẽ không thể làm gì được hắn hết, chỉ cần cô di chuyển một bước cô sẽ bị các cánh cửa thời không này xâu xé linh hồn thành mấy mảnh ngay.

Cô đã bị lừa một lần rồi hắn không tin cô sẽ ngu ngốc lặp lại một sai lầm tới hai lần.

Nhưng mà Kỳ Uyên nghĩ sai rồi.

Hạ Phong Linh đúng là không hề di chuyển một bước nào, nhưng linh lực cuồn cuộn quanh người cô thì không thể đùa được, rất nhanh các cánh cửa liền bị sức ép của Hạ Phong Linh làm cho thu nhỏ lại rồi biến mất nhanh chóng.

Bên này các cánh cửa thời không vừa khép lại thì ở bên tinh tế, các lỗ hổng thời không cũng dần đân thu nhỏ lại.

Đám người Triệu Kiên nhìn thấy thì cực kỳ vui mừng.

Bọn họ làm được rồi.

Biết ngay là bọn họ sẽ làm được mà.

...

Đám người Triệu Kiên nhìn thấy thì Lục Tử Hàn đương nhiên cũng nhìn thấy.

Ban đầu hắn hơi kinh ngạc nhưng sau đó chợt hiểu ra.

Thì ra là thế.

Hắn lúc đó đúng là cuống quá hóa gà mà.

Tuy đi vào các lỗ hổng thời không sẽ dẫn tới các thế giới khác nhau nhưng mà trước khi tới thế giới đó tất cả mọi người đều phải đi qua tháp thời không trước, tuy chỉ là chớp nhoáng nhưng chỉ cần hắn canh chuẩn thời cơ thì khả năng ở lại tháp thời không là rất cao.

Nghĩ vậy Lục Tử Hàn lại một lần nữa mở cánh cửa thời không ra rồi không chút do dự tiến vào đó.

Phong Linh, chờ anh, anh tới đón em đây.

...

Tháp thời không.

\- Phong Linh, muội đừng có quên, ta cũng có giao dịch với cái tháp này.

Kỳ Uyên sau khi bị Hạ Phong Linh ép tới một góc thì bắt đầu phản kháng.

Vì thế các cánh cửa thời không vừa được đóng lại lại lần nữa mở ra.

Kỳ Uyên ở đây lâu hơn Hạ Phong Linh, hơn nữa lúc giao đấu trực diện với hắn, cô cảm nhận được năng lượng hỗn loạn không theo môn phái nào của hắn.

Xem ra đây là mục đích hắn mở các lỗ hổng thời không rồi.

Hấp thu sức mạnh của từng thế giới rồi dần dần khống chế tất cả 3000 nghìn thế giới.

Tham vọng ghê.

Nhưng mà hắn hình như hiểu sai về bí mật của tháp thời không rồi thì phải.

Nếu không hiện tại Hạ Phong Linh e là bị hắn nghiền nát rồi chứ không phải vẫn còn đứng đây như thế này.

Hạ Phong Linh thấy mình sắp chống không được thì có chút sầu, sau đó cô cúi xuống nhìn Viên Viên, hai mắt hơi sáng lên.

\- Viên Viên, cho hắn nếm thử sức mạnh của ngươi đi.

Viên Viên: "..."

Phận bia đỡ đạn thật là khổ mà.