Bản quyền khúc《tỳ bà hành》cuối cùng cũng bán ra ngoài, đối phương là một đạo diễn, gần đây nhất có quay một bộ phim điện ảnh cổ trang tên là 《quân vương》, tìm kiếm như thế nào cũng không có bài nào hắn ưng ý hết, cuối cùng trong lúc vô tình nghe được ca khúc mà Tô Đường đánh, rung động lòng người, lập tức cho người mua lại bản quyền.
Còn một khoảng thời gian nữa phim điện ảnh mới chiếu, Tô Đường bán bản quyền, lại ở trong phòng thu âm ca khúc đó, sau đó nàng liền về tiểu sơn thôn của mình.
Về tiểu sơn thôn, rời xa thành thị ồn ào, mặc dù đây là địa phương hẻo lánh nhưng sinh thái ở đây không hề bị phá hư, cảnh sắc thiên nhiên tuyệt đẹp.
Mới đi có mấy ngày, bây giờ trở lại, Tô Đường hít sâu một hơi, "Nơi này thật tốt để dưỡng lão a."
Lúc này, hệ thống âm trầm mở miệng, "Từ bỏ nhiệm vụ, ngươi chỉ có thể lại cẩu thả bốn năm rưỡi, trước khi thực hiện nhiệm vụ ngươi nói, một năm có thể hoàn thành nhiệm vụ, hiện giờ cái này như thế nào, nửa điểm tiến triến cũng không có?"
Hệ thống thực sự rất gấp, nàng cùng nam chủ cũng coi như từng đương đầu với nhau, kết quả chỉ số không hạ, lại ba lần bốn lượt chọc giận nam chủ, nghe thấy hai người tranh cãi nhiều lần trong lòng nó cũng run sợ.
Tô Đường mỉm cười, "Sợ cái gì, yêu càng sâu, hận càng nhiều, hắn hận ta như vậy, sao có thể dễ dàng thả ta đi."
Trở lại tiểu sơn thôn, Tô Đường lại trải qua ba tháng nhàn nhã, mỗi ngày đều livestream, làm làm mỹ thực, ngẫu nhiên nhận mấy lễ vật dễ thương của tiểu fans, ngày tháng trôi qua thật tự tại, nhưng tại Hoắc gia ở thành phố A, tràn ngập mùi thuốc súng.
Khương Ngư tên này lại một lần nữa xuất hiện, lão thái thái Hoắc gia sắc mặt đều không tốt. Bà đối với tiểu cô nương này không có nửa điểm cảm kích, vì thế bà cho gọi Hoắc Kỳ vào nhà chính.
Hoắc Kỳ tuy họ Hoắc, lại là ở dòng bên, lúc trước cũng chưa từng bước chân vào nhà chính, lần này đột nhiên được triệu hoán, trên mặt lộ ra vài phần thụ sủng ngược kinh.
Hoắc lão thái thái cũng không vòng vo, nói thẳng, "Khương Ngư có phải là cấp dưới của ngươi."
Hoắc Kỳ trong lòng sửng sốt, nhưng trên mặt lại không lộ ra biểu tình gì, vẫn như cũ cười tủm tỉm nói: "Chỉ là một nhân viên bình thường, đâu đáng để ngài nhớ tới."
Hoắc lão thái thái đã sống vài thập niên, nhãn lực ắt phải có, nghe vậy, cũng chỉ lạnh nhạt nói: "Chớ có nói vòng vo với ta, đem hợp đồng của cô ta đưa cho ta, còn lại, không còn chuyện của ngươi nữa."
Hoắc Kỳ nghĩ thầm chuyện này có thể không quan hệ với hắn sao, chân trước hắn đưa, sau lưng Hoắc Phi có thể chỉnh chết hắn, đừng tưởng hắn không biết, trong khoảng thời gian này mỗi ngày Hoắc Phi đều tự ngược mà nhìn chằm chằm vào livestream của Tô Đường, sau đó hắn như biến thành ác ma.
"Lão thái thái, không phải cháu không cho, mà người ký hợp đồng với Tô Đường không phải là cháu mà là Hoắc Phi."
Sắc mặt của Hoắc lão thái thái đương nhiên không mấy tốt đẹp.
Hoắc Kỳ thật đau đầu, bất quá vẫn là đem bóng cao su đá cho Hoắc Phi, hắn chỉ là một người ở dòng bên ngoài, không hề có ý định tham dự vào chuyện thị phi này.
Bên này, Tô Đường nhận được tin nhắn là《quân vương》đã được chiếu, là người đã biểu diễn cho ca khúc chủ đề, phim điện ảnh ngày đầu tiên được công chiếu đạo diễn mời nàng đến xem. Lúc đầu nàng cự tuyệt, nhưng vừa nghe có tiền, không nói hai lời, lập tức đi tới thành phố A.
Rốt cuộc thì nàng hiện tại thực sự rất nghèo a.
Một đời này, nàng có đi kiểm tra tổng quát, phát hiện trừng phạt của hệ thống là ở trái tim, cho nên nàng phải có tiền để mua thuốc hỗ trợ tim a.
Phim lần đầu công chiếu thật long trọng, mời không ít nghệ sĩ cùng truyền thông, làm một người xem phim bình thường, thực sự không ai chú ý đến Tô Đường, bất quá trước khi chiếu phim, nàng cố ý tìm đạo diễn cho phép mình mang theo mặt nạ.
Đạo diễn rất thích nàng, thanh âm dễ nghe, cũng không giống nghệ sĩ chút nào, thấy trứng nhỏ đi về phía mình, liền cùng nàng hàn thuyên vài câu.
"Khương tiểu thư ngoại hình không tồi, liền không suy xét tiến vào vòng này sao?"
Mỹ nhân trong giới giải trí thấy rất nhiều, bất quá có khí chất thì ít thấy, không có kỹ thuật diễn thì có thể từ từ luyện, khí chất này chỉ trời sinh mới có.
Tô Đường mỉm cười, "Tôi không thích hợp đâu."
Đạo diễn có chút tiếc hận, nhưng mà hắn chưa kịp tiếc quá lâu, liền có người tìm hắn.
Tô Đường khá nhàn rỗi, chỉ đơn giản cầm lấy di động tiếp tục chơi, kết quả vừa vào Weibo, thông báo liên tục tới, chờ một lát mới phát hiện thì ra truyền thông của đoàn phim《quân vương》tag nàng. Rốt cuộc cũng là cầm tiền của người ta, nàng nhanh chóng chụp một tấm hình đơn giản mình đeo mặt nạ rồi đăng lên, cũng coi như là đáp lại người ta.
Nàng đăng một phát, tập thể fan lập tức hét lên.
"Trời ơi, vách tường của ta tan vỡ rồi."
"Vì tiểu tỷ tỷ phong đánh call! Ta biết ngay tiểu tỷ tỷ tài hoa như vậy, không có khả năng không ai hỏi thăm."
"Viết một huyết thư! Qùy cầu nữ hiệp cởi mặt nạ a!"
Đại bộ phận đều là bình luận trêu chọc, nhưng mà ngẫu nhiên Tô Đường cũng nhìn thấy mấy bình luận không tốt.
"Hảo thủ đoạn, miệng thì nói không dính nhân gian khói lửa phàm tục, không ngờ lại chạy tới giới nghệ sĩ, có bản lĩnh liền tiếp tục về quê làm ruộng đi."
"Đầu năm nay, phàm là lớn lên có chút tư sắc, đều được khen chỉ trên trời mới có, ta dám khẳng định, Tiểu Ngư Nhi lớn lên rất xấu, bằng không sao không dám lấy cái mặt nạ ra."
"Người gièm pha nhiều! Cũng không biết kim chủ nào bao nuôi nàng, mỗi ngày đều mua hotsearch cho nàng."
Anti fan nói tới nói lui cũng chỉ có hai điểm, Tô Đường cảm thấy có chút ý tứ, phải biết từ trước đến nay cho dù có người không thích, cũng sẽ không nắm mãi một điểm không buông.
Hệ thống, "Ngươi rốt cuộc hoàn hồn khỏi vai người trồng ruộng rồi à? Ngươi quên lúc trước có hai chủ bá hạng A của ứng dụng Chuối Tiêu tìm ngươi, muốn hợp tác một kỳ với ngươi, kết quả bị ngươi từ chối sao?"
Tô Đường, "Cho nên các nàng liền tìm thủy quân nói xấu ta sao?"
Tô Đường không hề để tâm đến những lời bình luận ác ý đó, đang định rời khỏi Weibo để chơi trò chơi trong chốc lát, thì bỗng có một số điện thoại xa lạ gọi tới.
Nàng chần chừ một lúc, cuối cũng vẫn bắt máy.
Thật là ngoài ý muốn, lại là người của Hoắc gia.
"Khương Ngư, tiền vi phạm hợp đồng tôi có thể trả cho cô, thậm chí có thể cho cô thêm tiền bồi thường, nhưng tôi có yêu cầu, đó là từ nay về sau cô tránh xa Hoắc Phi ra."
Đầu bên kia là một giọng nữ già nua mà cực kỳ khắc nghiệt, Tô Đường nhướng mày, hòa khí hỏi: "Xin hỏi ngài là ai?"
"Nãi nãi của Hoắc Phi."
Người này Tô Đường vẫn có ấn tượng, Hoắc lão thái thái có dục vọng muốn khống chế cực lớn, lúc trước khi cha và mẹ của Hoắc Phi kết hôn, bà ta liền chướng mắt Hoắc mẫu, nhưng vì ngại thái độ cường ngạnh của con trai, lúc này mới miễn cưỡng gật đầu. Cũng vì bà ta tỏ thái độ, cho nên những người khác trong Hoắc gia cũng khing thường Hoắc mẫu, ngay cả lúc Hoắc Phi đi lạc, cũng có nhiều người nghĩ rằng bà ta không thích tôn tử, nên mới đem người chậm chạp đi giải cứu.
Sự việc Hoắc Phi mất tích rất nghiêm trọng ảnh hưởng rất lớn đối với Hoắc phụ lẫn Hoắc mẫu, sau khi hắn xảy ra chuyện, hai người không chịu nổi đả kích mà lần lượt qua đời. Hoắc lão thái thái đột ngột mất đi con trai, đả kích không nhỏ, chờ một lần nữa tìm Hoắc Phi trở về, liền đem tình thương đối với con trai chuyển dời lên cháu trai, cũng vì vậy, bà tuyệt đối không cho người có xuất thân như vậy ở bên cạnh Hoắc Phi.
Đây chính là nhân vật tuyệt hảo để thúc đẩy cốt truyện, theo như tuyến truyện gốc, bà ta còn an bài không ít thiên kim hào môn cho cháu trai của mình, đáng tiếc, Hoắc Phi không những không cảm kích, ngược lại còn có ham muốn tra tấn các nàng, cuối cùng trở thành nhân vật mà bất kỳ ai nghe tên cũng sợ vỡ cả mật.
Theo sự hiểu biết của Tô Đường với Hoắc lão thái thái, bà ta vừa ra tay, chỉ sợ còn chiêu sau nữa, lúc trước vì muốn đuổi Hoắc mẫu ra khỏi Hoắc gia, bà ta đã làm không ít chuyện ghê tởm.
"Hảo a, cũng không biết Hoắc lão thái thái dự định bồi thường tôi như thế nào?"
Hoắc lão thái thái trong lòng luôn khinh thường xuất thân của Tô Đường, vừa nghe lời này, thanh âm càng lạnh hơn, "500 vạn."
Tô Đường cười nhạo một tiếng: "Tôi nhớ rõ Hoắc tiên sinh có nói với tôi, tiền vi phạm hợp đồng của tôi là một ngàn vạn, một khi đã như vậy, còn 500 vạn nữa đâu?"
Sắc mặt của Hoắc lão thái thái tức khắc trầm xuống, "Khương Ngư, cô ăn uống cũng không nhỏ."
Tô Đường mỉm cười, "Không dám nhận, nói như thế nào thì bây giờ tôi cũng có chút danh khí, dùng 500 vạn để tống cổ tôi, hơi bị xem thường tôi rồi."
"Được rồi, cho cô một ngàn vạn." Hoắc lão thái thái trên mặt thì đáp ứng, trong lòng thì cười lạnh.
Một ngàn vạn, cho nàng cũng không nhất định có mệnh hoa này.