Tô Đường nằm trong bệnh viện một thời gian, sau khi chờ thân thể ổn định, liền rời thành phố A.
Trong khoảng thời gian này nàng cơ hồ không hề livestream, Weibo cũng ít cập nhật, rốt cuộc khi trở về nhà cũ, nàng trở về nghề cũ, cầm lấy di động, liền bắt đầu quay video.
Trời đông giá rét qua đi, mùa xuân bắt đầu hiện hữu.
Lần này Tô Đường dự định làm cá, vì thế nàng cầm lấy cần câu, đi về phía con sông.
"Chào buổi sáng các tiểu khả ái, hôm nay mọi người hãy cùng tôi làm món cá quế chiên xù, nhưng trước tiên chúng ta phải đi câu cá."
Ngay từ đầu phong cách livestream của nàng vẫn rất bình thường, nhưng mà theo Ngư Nhi đi câu cá, phong cách liền không đúng rồi.
Tô Đường, "Cá này quá nhỏ, còn chưa đủ nhét kẽ răng, thôi chúng ta ném đi."
"A, chưa bao giờ gặp qua con cá nào xấu xí như thế, không thể làm cay mắt của các tiểu khả ái chúng ta được, ném đi."
"Cá này..... Ngô, lớn lên đáng yêu như vậy, rất thích hợp để bị ăn, chọn nó đi."
Tô Đường mang theo cá trở về, các fan bên trong livestream lại điên rồi.
"Cá: Trăm triệu không nghĩ tới, ta sẽ có một ngày vì mỹ mạo mà bị ăn."
"Đừng nói nữa, đầu năm nay ăn cá đều phải nhìn nhan sắc, chúng ta lên không đẹp, phải làm sao bây giờ!"
"Ngư Ngư thân thể không tốt, dưỡng thân thể nhiều hơn nữa nha, đừng để chính mình bị mệt."
Đương nhiên, cũng có người nhắc tới Hoắc Phi, bất quá đều bị Tô Đường làm lơ.
Cá quế chiên xù cần lưu ý là con cá sau khi chiên phải bên ngoài thì giòn rụm bên trong thì mềm, Tô Đường thủ pháp lão luyện, sau khi làm cá sạch sẽ, nhanh chóng bỏ vào chảo dầu thiệt sôi, tới khi cá chín, nhanh chóng vớt cá ra dĩa, rất nhanh cá quế chiên xù xuất hiện. Chờ mọi thứ xong xuôi, cuối cùng nàng rưới một muỗng sốt lên cá, rất nhanh, trên bàn đã có một dĩa cá quế chiên xù sốt cam.
Tô Đường đang định nhấm nháp, kết quả nhà cũ lâu rồi chưa có khách tới thăm, đột nhiên bị người mở ra.
Nhìn Hoắc Phi vị khách không mời, Tô Đường lâm vào trầm mặc.
Hoắc Phi thế nhưng lại rất nhiệt tình, nơi này vốn là nơi hắn sinh sống 3 năm, mặc dù là lâu rồi không trở về, nhưng quang cảnh xung quanh vẫn rất quen thuộc. Hắn nhìn thấy nàng đang livestream, cố ý nói, "Bảo bảo, có phải anh quấy rầy em không?"
Đột nhiên thay đổi ngữ điệu, Hoắc Phi vẻ mặt vô hại nhìn nàng.
Tô Đường khóe miệng hơi kéo lên, bảo bảo là xưng hô cái quỷ gì vậy?
Nàng trầm mặc, nhưng trong livestream lại rất náo nhiệt.
"Oa, quả nhiên là mèo thích ăn Tiểu Ngư Nhi, xem đi, cá mới vừa làm xong, Miêu nhi đã nghe mùi tanh tới rồi."
"Ôi trời, ta là công nhân của Hoắc thị, may mắn được gặp qua vị Hoắc tổng mấy lần, đó chính là vị nổi tiếng lạnh lùng như băng sương, người sống chớ tiến lại gần sao? Hiện tại là tình huống gì vậy? Ta đang nằm mơ sao? Đây là Hoắc tổng sao?"
"Người trước là bá đạo tổng tài, người sau là chó con, Hoắc ba ba của chúng ta cư nhiên có hai khuôn mặt!"
Bất đồng với một Hoắc Phi nhiệt tình, Tô Đường lại thập phần vô tình, "Hoắc tiên sinh, chúng ta không thân."
Hoắc Phi vẻ mặt bi thương, cô đơn mà ngồi bên cạnh Tô Đường, đôi môi đẹp từ trước đến nay, giờ phút này có chút đáng thương rũ xuống. . Tiên Hiệp Hay
Tô Đường nhìn di động, những bình luận của fan đã có thể không nhìn nổi.
"Trời ơi, Hoắc ba ba của chúng ta cư nhiên lại như vậy..... Dễ thương, che ngực. Ma ma, ta nhìn thấy tình yêu."
"Không được, ta không đồng ý! Tuy rằng Hoắc tổng lớn lên vừa soái vừa có tiền, vừa bá đạo vừa dễ thương, nhưng mà, Tiểu Ngư Nhi vẫn là của ta!"
Trên núi có mèo hoang, có lẽ là nghe được mùi tanh, cư nhiên nhảy vào tiểu viện, Tô Đường nhìn thấy mèo quýt mập mạp, hai con mắt tức khắc sáng lên.
Mà các fan lại cực kỳ náo nhiệt, không chê chuyện lớn, tất cả đều cười ha ha lên.
"Hoắc tổng: Trăm triệu không nghĩ tới, có một ngày tình địch của ta cư nhiên là một con mèo."
"Oh, ông bạn già của ta a! Đây là cuộc tình tay ba có một không hai a!"
Fan cứ điên cuồng mà bình luận, mà bên này, Hoắc Phi nhìn tiểu quýt miêu mặt đầy sát khí, nhưng ở trước mặt Tô Đường, hắn chỉ có thể chịu đựng, "Bảo bảo, mèo hoang trong núi này, sợ trên người sẽ không sạch sẽ, em đưa cho anh đi, để anh đi tắm rửa cho nó."
Tô Đường lé mắt nhìn hắn, hắn định đánh chủ ý gì tưởng nàng không đoán được sao?
"Không cần."
Tiểu quýt miêu đều không phải là mèo để nuôi làm thú cưng, làm một con mèo hoang trên núi đôi khi quá sạch sẽ ngược lại sẽ làm hạ thấp sức đề kháng của nó, nếu bỗng dưng được tắm rửa, rất có khả năng làm nó bị bệnh. Bất quá lời này Tô Đường không định nói nhiều như vậy, nàng xem thời gian livestream hôm nay cũng không sai biệt lắm, không màng fan kêu rên, trực tiếp tắt luôn livestream.
Nàng cùng Hoắc Phi không có quá nhiều chuyện để nói, tình huống như hiện tại, đã là tốt nhất.
Nàng tùy ý ăn chút gì đó, đang định ngủ trưa, kết quả hệ thống đột nhiên lên tiếng, "Đường Đường, Hoắc lão thái thái mang theo người đuổi tới nơi này."
Bước chân nàng bỗng dừng lại, Hoắc Phi lại chú ý tới. Hắn khẩn trương tiến lên, cho rằng thân thể nàng lại không khỏe.
"Làm sao vậy, có phải thân thể lại không thoải mái hay không? Bệnh thì chưa có tốt, em ra viện làm gì, đi, hiện tại chúng ta trở về đi....."
Hắn lải nhải nói rất nhiều lời, nửa là tức giận nửa là bá đạo, nhưng cái tay đang đỡ nàng, lại run nhè nhẹ lên.
Tô Đường thở dài, thuận miệng tìm cái cớ, "Tôi chỉ đột nhiên nhớ ra là chưa rửa chén."
Hoắc Phi, "Để anh đi rửa!"
Thời điểm Hoắc lão thái thái tới, nhìn thấy tôn tử của mình đang rửa chén cho người ta, tức khắc mặt mày xanh mét.
"Hoắc Phi!"
Động tác rửa chén của Hoắc Phi không có nửa điểm dừng lại, từ đầu đến cuối cũng không thèm ngẩng đầu, chờ đến khi rửa hết nốt cái chén cuối cùng, lúc này mới lười nhác ngẩng đầu, "Ngài có việc gì?"
Hoắc lão thái thái không thích thái độ này của hắn, ở trước mặt người ngoài thì là Hoắc thiếu gia cao lãnh quý khí, ở trước mặt bà toàn là bộ dáng lười nhác không coi ai ra gì, nếu không phải con trai đã chết, bà thật sự không nghĩ sẽ đem hắn trở về!
"Hoắc Phi đừng quên thân phận của ngươi!"
Hoắc Phi nheo hai con mắt, cười như không cười nhìn nàng, "Vậy ngài nói cho ta biết, ta có thân phận gì?"
Lúc trước mất trí nhớ, nhưng không có nghĩa bây giờ hắn vẫn còn mất trí nhớ, lúc trước hắn chậm chạp không động tới bà ta, cũng không phải do bà ta là nãi nãi của mình, hắn nhớ rõ lúc trước bà ta làm khó xử mẹ của mình như thế nào, cũng tinh tường nhớ rõ nếu bà ta không lạnh nhạt làm lơ, thuộc hạ cũng không dám bỏ rơi nhiệm vụ, hại hắn bị bắt cóc, thiếu chút nữa là phải bỏ mạng. Bất quá, hắn vẫn thực sự cảm tạ bà ta, nếu không hắn sẽ không gặp được Tiểu Ngư Nhi của hắn.
Hoắc lão thái thái nhìn hắn, một cặp mắt tử khí trầm trầm không có nửa điểm cảm tình. Tôn tử này lớn lên quá giống người mẹ tiện nghi kia, không có điểm nào làm bà vừa lòng.
"Hoắc Phi, nếu ngươi lưu lại nơi này, thì toàn bộ tài sản của Hoắc thị không có quan hệ tới ngươi."
Hoắc Phi xuy một tiếng, cứ tưởng hắn vẫn như một năm trước sao? Đó là một năm trước, hắn cũng không hiếm lạ gì đồ vật của Hoắc thị, nếu không phải Tiểu Ngư Nhi đột nhiên ruồng bỏ hắn, làm hắn mất phân tấc, cuối cùng giận dỗi trở về, hắn căn bản sẽ không còn ở cái Hoắc thị này.
"Được a, ngài cứ thu hồi đi."
Chỉ cần bà ta có thể thu hồi trở về, cho Hoắc thị hai năm làm công, hắn cũng không phải là làm không công.
Phía sau lưng Hoắc lão thái thái có không ít bảo tiêu, rõ ràng người tới không có ý tốt, cũng không phải là Hoắc Phi nói mấy câu là có thể tống cổ, nhưng đề phòng vạn nhất, Tô Đường vẫn lén mở di động ra livestream, đương nhiên, nàng không trắng trợn táo bạo đem di động nhắm trực tiếp vào ai hết.
Thần sắc của Hoắc lão thái thái âm lãnh, nhìn Khương Ngư, thanh âm giống như một bà lão khắc nghiệt, "Hoắc Phi, ngươi cảm thấy ngươi có thể bảo hộ cô ta tốt sao?"
Lời này vừa nói ra, Hoắc Phi đột nhiên ngẩng đầu, hắn nhìn chằm chằm vào Hoắc lão thái thái, trong mắt toàn là sát khí nồng đậm, "Bà dám."
Hoắc lão thái thái như nghe được cái gì đó rất đáng cười, lúc trước bà ta dám phí thời gian vào mẹ hắn, bây giờ sao lại không dám phí thời gian vào tiểu thôn nữ này.