Xuyên Nhanh: Cứu Mạng, Tất Cả Nam Chủ Đều Tan Vỡ!

Chương 45: Người giám hộ của mãnh thú 7




Sau khi về nhà Tô Đường đúng thật là đi tắm, nàng ngâm mình trong một bồn nước ấm, thưởng thức ly rượu vang đỏ trên tay, vẻ mặt than thở. Viện Hộ Lý đúng thật là nơi không phải cho người ở, đồ ăn thì ít, cảm giác giống như đang ở trong tù, làm người đặc biệt sốt ruột.

Hệ thống tự thuật lại cốt truyện của nguyên thế giới, dựa theo sự phát triển, bệnh nhân cách phân liệt của Tần Kiêu không có ai trị được, nhưng mà hắn dựa theo manh mối tìm được bay tới Tinh cầu Tắc La, cũng tìm được dược tề sư Tô Hoặc, nhưng bản thân Tô Hoặc cũng không phải là người bình thường. Nàng là công chúa của tinh cầu Addis, lúc trước Liên Bang cùng với đế quốc hợp tác, nói là chống đỡ ngoại địch, kỳ thật lại là mơ ước đến trân bảo của tinh cầu Addis, siêu cường huyết thống.

Hoàng thất Addis có tinh thần lực siêu cao, ngôi vị hoàng đế của bọn họ chỉ truyền cho nữ giới không truyền cho nam giới, nguyên nhân chính là dòng máu trên mỗi công chúa ở tinh cầu này cực kỳ trân quý. Mà lúc trước Liên Bang cùng đế quốc hợp tác, vì muốn lấy máu trân quý này làm thí nghiệm, cường bạo hủy hoại nguyên cả tinh cầu.

Edit by AShu

Tô Hoặc biết được Tần Kiêu là nguyên soái, cùng hắn ở bên nhau, ngoài mặt thì ân ái, nhưng lại âm thầm lợi dụng hắn. Tần Kiêu có 7 nhân cách, Tô Hoặc có thể lừa được một nhân cách, nhưng không thể lừa được toàn bộ nhân cách, cuối cùng bi kịch kết thúc.

Tô Đường uống rượu được một nửa, lau mặt, trực tiếp từ bồn tắm đứng dậy, "Cái gọi là bi kịch có bao nhiêu thương cảm."

Hệ thống, "Nhân cách táo bạo của Tần Kiêu hành hạ Tô Hoặc đến chết, chú ý, là hành hạ đến chết, hắn biến nàng ta thành huyết sở hữu." Nói xong, nó dừng một chút, lúc này mới tiếp tục nói, "Bảy nhân cách đều cảm thấy chính mình mới là chủ nhân chân chính, bọn họ giết hại lẫn nhau, cuối cùng hủy hoại toàn bộ tinh tế."

Tô Đường nghe câu cuối cùng, trầm mặc. Thật lâu sau, nàng buông ly rượu, "Ít nhất đứng ở lập trường Tô Hoặc, Tần Kiêu vẫn là báo thù thay cho nàng."

Ý nghĩ quỷ dị này, làm hệ thống trợn tròn mắt, bất quá một lát sau, nó lại lạnh nhạt nói: "Vậy ngươi cũng biết, sau khi ngươi làm xong nhiệm vụ, nam chủ vẫn hành hạ nữ chủ đến chết không?"

Lần này đến phiên Tô Đường trợn tròn mắt, "Vì cái gì? Nhân cách đã chữa trị, theo lý thuyết gien táo bạo đã được trấn an a."

Edit by AShu

Hệ thống, "Bởi vì hắn có huyết thống thú nhân, cho nên tiếp theo không bài trừ xuất hiện các loại....Ngươi biết đấy."

Tô Đường hít một hơi, ".....Không, ta không hiểu!"

Hệ thống, "Không, ngươi hiểu."

Cái gì là thú tính, một khi cảm xúc dã thú chiếm thượng phong, cái đó còn đáng sợ hơn tinh thần phân liệt, bởi vì bản chất mà nói, hắn không còn là con người nữa.

Tô Đường đau đầu mà nắm tóc, đây là con mẹ nó chuyện gì a!

Hệ thống lại tiếp tục nói: "Tổ chức cho rằng video của ngươi, có thể làm cho hắn bộc phát thú tính, do đó dẫn tới thế giới này tan vỡ."

Tô Đường nghe không nổi nữa, chỉ nghĩ muốn giơ ngón giữa lên, cái nồi này sao lại đẩy qua cho nàng? Mọi việc dễ dàng như vậy sao, nếu không có nàng, hắn vẫn sẽ bộc phát thú tính mà thôi?!

Thực sự là không thể ngâm bồn tắm được nữa, qua loa mà lau khô cơ thể, nàng cầm lấy thiết bị đầu cuối của chính mình, lên trên Trương Phi mua một vé phi thường đi tinh cầu Tắc La. Đương nhiên, trước đó, suốt đêm nàng đã điều chế xong 20 lọ thuốc, sau đó đóng gói gửi cho Tiểu Ong Mật tiểu thư.

Vì ngăn cản nam nữ chủ tương ái tương sát, Tô Đường mang một gương mặt tiều tụy ngồi trên phi cơ. Tinh cầu Tắc La xa xôi, phi thuyền ước chừng đi tầm một tuần mới tới nơi.

Edit by AShu

Trong thế giới này người dẫn đường rất trân quý, vì phòng ngừa có người nhìn ra được thân phận của nàng, dẫn đến nhiều phiền toái không cần thiết, nàng cố ý dùng thuốc để biến mình thành người thường.

Tinh cầu Tắc La tuy ở mảnh đất màu xám, nhưng thế lực lại ngang dọc đan xen, Tô Đường không xác định được có nhớ quan hệ huyết thống của mình hay không, cho nên nàng tính toán sử dụng chiến thuật vu hồi. Đầu tiên ở dưới mặt đất tại một phố xá không xa mở một tiệm bánh mì, sau đó biến mình thành một người ốm yếu, thành tiểu đáng thương cần kiếm tiền gấp, sau đó đem tiền kiếm được đi mua thuốc.

Sau một thời gian thường xuyên qua lại, hơn một tháng nàng đã gặp được nữ chủ, Tô Hoặc.

Tô Hoặc người cũng như tên, lớn lên rất là mỹ diễm, trái lại Tô Đường, một đôi mắt hạnh tròn xoe, cười lên đôi mắt cong cong, cực kỳ đáng yêu.

"Tô tỷ tỷ, em mới làm bánh kem bơ, chị mau nếm thử coi ăn ngon không."

Tô Hoặc vẫn có lòng trắc ẩn, thấy Tô Đường là một cô nhi, gian nan mà sinh tồn tại tinh cầu này, nàng vẫn sẵn lòng giúp một phen, đặc biệt mỗi lần thấy Tô Đường cười rộ lên, khiến cho nàng nhớ lại lúc trước tiểu muội muội không quá ba tuổi của nàng.

Edit by AShu

Nếu muội muội còn ở đây, chắc hẳn cũng lớn tầm như vậy.

Nghĩ đến tiểu muội muội đáng thương của mình, đôi mắt Tô Hoặc chậm rãi ảm đạm xuống, "Cảm ơn Tiểu Diệp."

Tô Đường, "Tô tỷ tỷ sao lại buồn như vậy? Là ai khi dễ chị sao? Chị cứ nói với em, em sẽ thay chị đánh hắn!"

Tiểu khả ái với khuôn mặt nho nhỏ, bộ dáng nghiêm túc đã chọc cười Tô Hoặc, "Không có ai khi dễ chị hết, còn về em, ngoan ngoãn nằm xuống để chị kiểm tra xem cơ thể hồi phục như thế nào rồi."

Tô Đường không vội vã nằm xuống giường, ngược lại lấy hai tay ôm mặt, cười cực kỳ xán lạn, "Oa, Tô tỷ tỷ cười lên thật đẹp a! Giống y như thiên sứ trên bầu trời a!"

Edit by AShu

.......

Mỗi ngày Tô Đường đều chạy qua bên Tô Hoặc tặng những câu khen ngợi, làm cho hệ thống thập phần khó hiểu.

"Lúc trước thấy ngươi công lược nam chủ không có nghiêm túc như vậy a." .

||||| Truyện đề cử: Boss Là Nữ Phụ |||||

Tô Đường, "Rốt cuộc là nữ chủ, chân thiện mỹ a, ta khen cũng là khen những câu thật lòng, ngươi nghĩ thử xem nếu ta nói với nam chủ như vậy thì có kết cục nhu thế nào?"

Hệ thống trầm mặc một lát, "Ngươi sẽ bị một đao chém chết."

"Hơn nữa Tô Hoặc rất quan trọng, một khi nam chủ tra được cái gì trên người nàng ta, bọn họ sẽ đối lập đứng lên, sau đó sẽ giằng co không dứt với nhau, nếu ta đứng ở giữa điều tiết một chút, hẳn sẽ tốt hơn rất nhiều." Mỗi ngày Tô Đường đều làm bánh mì rất mệt, bất quá nàng cũng cam tâm tình nguyện, bởi vì Tô Hoặc làm nàng nhớ tới tiện nghi ca ca Tần An Cẩn ở thế giới thứ nhất.

Thời gian trôi qua từng ngày, mấy ngày này, Tô Đường thường hay tới tiệm để làm bánh mì, kết quả liền nghe hệ thống cảnh báo, "Đường Đường, Tô Hoặc bên kia xảy ra chuyện rồi."

Đúng vậy, nàng lưu ở đây lâu như vậy, còn điên cuồng xoát độ hảo cảm, nguyên nhân khác chính là đợi ngày hôm nay. Theo như nguyên cốt truyện trong ngày hôm nay, Tần Kiêu đúng lúc tìm được nữ chủ, vừa vặn đúng lúc nữ chủ bị người khác ám toán. Ở tinh cầu Tắc La có rất ít người dẫn đường, mà Tô Hoặc lại còn là một dược tề sư, nên bọn họ rất là trân quý, nàng ta thường bị mọi người cướp đoạt. Huống chi lần ám toán này, người đứng đằng sau vốn là người hợp tác của Tô Hoặc. Quan hệ giữa nàng ta với người hợp tác không thân thiết cho lắm, điều bọn họ muốn chính là nàng ta thần phục bọn họ.

Người dẫn đường một khi động dục, chính là dụ hoặc trí mạng đối với lính gác, cơ hồ không có người nào ngăn cản được. Cho nên Tô Đường vừa nghe nàng ta xảy ra chuyện, lập tức mang theo thuốc ức chế vốn đã chuẩn bị từ trước.

Edit by AShu

Chỉ là nàng không nghĩ tới, chờ nàng chạy tới bên kia, lại ngoài ý muốn xuất hiện một nam tử cao lớn.

Nam tử có khuôn mặt khá bình thường, bất quá cái hơi thở nguy hiểm kia làm nàng cảm thấy khá quen. Khóe miệng nàng vừa kéo lên, sau đó nhịn không được cảm thán cùng hệ thống, "Thật là vận mệnh kỳ diệu a."

Bốn mắt nhìn nhau, thật là một cảnh tượng quen thuộc, làm đối phương nhướng mày.

Cuối cùng vẫn là Tô Hoặc đánh vỡ bầu không khí yên lặng này, nàng chịu đựng toàn thân xao động, hung hăn mà cắn khóe môi, đau đớn làm nàng thanh tỉnh vài phần, chỉ là hương khí trên người tỏa ra bốn phía, làm người xung quanh cũng bắt đầu xôn xao.

Nàng ta trừng mắt mà nhìn Tô Đường, ở đây là tầng mười a, rốt cuộc tiểu gia hỏa này như thế nào có thể bò từ cửa sổ tiến vào?!

"Tiểu Diệp! Sao em lại tới nơi này! Mau rời đi!"

"Không đi." Tô Đường nói xong, cầm lấy ống tiêm đã chứa sẵn thuốc tiêm vào cánh tay của Tô Hoặc, làm xong hết thảy, cánh cửa nặng nề cũng bị đá văng ra. Nàng cũng không hoảng hốt, nhìn những lính gác động dục đó, sách một tiếng, ném một cái ghế dựa vào bọn họ.

(tấu chương xong)