Editor: Ochibi
Đây tuyệt đối không phải kịch bản của Lê Hoan.
Mặt Lê Hoan thay đổi thất thường, nội tâm bất đắc dĩ hỏi Tiểu Bạch, giá trị hảo cảm hiện tại của Lục Tứ đối với cô là bao nhiêu.
Bạch Li thở dài: Âm một trăm.
Còn có thấp hơn không?
Bạch Li: Không còn, đã là thấp nhất.
Vậy là tốt rồi, về sau không còn gì sợ nữa.
Bạch Li:……
Lê Hoan giả bộ chuyện gì cũng chưa phát sinh, thong dong trấn định cúi người nhặt đồ chơi tình thú kia lên, lười nhác thưởng thức câu môi, “Cái này dùng khá tốt, hoàn toàn tự động rung, tự đổi tốc độ co duỗi thông minh, khá đúng bình luận trên Taobao.”
Bạch Li:…… Ký chủ, cô điên rồi sao?
Vừa dứt lời, cô liền mang theo thứ đó rời phòng Lục Tứ.
Không biết qua bao lâu, trong phòng tràn ngập vị thuốc lá nhàn nhạt, Lục Tứ dập tắt thuốc lá, giờ phút này mới phát giác Lê Hoan đã thật sự thành thục.
Một ít chuyện hắn không biết, cô đều biết rõ.
Môi Lục Tứ chậm rãi gợi lên tà tứ, càng ngày càng chờ mong cất giữ cô trong phòng lưu trữ của hắn, ngoan ngoãn nghe lời, vĩnh viễn dừng lại ở tuổi đa dạng.
…… Sau khi đi học trở lại, Lê Hoan và Hoa Nhài được phân vào chung một lớp.
Là học sinh xếp lớp hai người các cô rất gây chú ý, bởi vì diện mạo Lê Hoan cực đẹp, cho nên so với Hoa Nhài bình thường được hoan nghênh nhiều hơn một ít.
Dù sao thì, đây cũng là thế giới xem mặt.
Vốn dĩ Lê Hoan cũng chỉ thoáng được hoan nghênh, nhưng vì một sự kiện, cô thành nữ thần của trường cao đẳng trọng điểm A.
Đó chính là cuộc đua tử thần.
Giữa hai trường cao đẳng trọng điểm thường xuyên lén so tài, hai trường cử ba người dự thi, nam nữ gì cũng được, địa điểm chỉ định là núi Cao Loan.
Đường núi nơi đó có mười tám khúc cua, cực độ nguy hiểm, bởi vậy không mấy ai muốn dự thi, loại thi đấu này còn là ngầm tổ chức.
Không biết là ai sau lưng báo danh thi đấu cho cô, Lê Hoan không thể không dự thi giúp trường cao đẳng trọng điểm A.
Bởi vì phàm là người dự thi rút lui, sẽ bị trường học xem như người nhu nhược, bị cô lập. Để nhiệm vụ công lược chủ tuyến nhẹ nhàng hơn trong tương lai, Lê Hoan không thể không làm phó nhiệm vụ này.
Bạch Li rất có tin tưởng với cô, sau khi trải qua nhiệm vụ công lược giữa các hành tinh trước, đừng nói Lê Hoan đua xe, cơ giáp cũng không phải vấn đề!
Lúc này, Lê Hoan một thân áo da quần da mà đeo bao tay đua xe, nhìn qua đẹp lãnh khốc đẹp kinh diễm, nháy mắt thu hoạch không ít tâm thiếu nam.
Hoa Nhài thấy thế tiến lên lo lắng hỏi, “Hoan Hoan, chúng ta vẫn nên đừng dự thi, hay là nói cho anh Lục Tứ, anh ấy sẽ giúp cậu giải quyết chuyện này.”
Sau khi nghe xong, Lê Hoan khí phách vỗ vỗ bả vai cô, cho cô một ánh mắt yên ổn, “Đứng đây, nhìn là được.”
Nhìn Lê Hoan lên cuộc đua tử thần, Hoa Nhài mới chậm rãi thu liễm lo lắng lúc nãy, biểu tình lãnh đạm đi.
Đối diện gặp một thiếu niên cao cao soái soái, trang phục đua xe trên người hắn sinh ra tuấn mỹ lưu manh, lúc thoáng qua cô nói một câu, “Xác định là cô ta sao?”
“Hứa Mặc, chính là cô ta.” Hoa Nhài giật giật môi, nhìn không ra cảm xúc.
“Cô ta sẽ không sống sót rời khỏi núi Cao Loan.” Áo sơ mi của Hứa Mặc ào ào trong gió lạnh, áo sơ mi thon dài dính sát vào thân cốt, ánh mắt lộ ra hận ý thấu xương.
Cùng với một tiếng còi ——
Vèo.
Lê Hoan lưu loát ném lại mấy chiếc đua xe phía sau trong chớp mắt, để lại một mảnh tro bụi, soái khí đến cực điểm.
Mọi người vây xem thổi còi một trận, không ngờ mỹ nhân nhu nhược không ai xem trọng nhất, thế nhưng…… dẫn đầu vượt xa cả quán quân cuộc đua tử thần năm ngoái Hứa Mặc.
Ngay cả Hoa Nhài thần sắc nhàn nhạt cũng nhăn mày, không có khả năng, kiều hoa nhu nhược đẹp chứ không xài được kia lại lợi hại như vậy?