Editor: Ochibi
Ngay sau đó nghe được giọng Hoa Nhài truyền đến từ trên lầu, nháy mắt đánh gãy động tác Lục Tứ.
Giờ khắc này, Lê Hoan có chút ảo não.
Thiếu chút nữa!
Thật là đáng tiếc, mệt cô còn cắn mình tàn nhẫn như vậy, cũng thật đau.
Cứ như vậy cùng Lục Tứ ở chung, cũng không biết cô có thể huyết tẫn người vong hay không.
……
Sau cơm chiều Lê Hoan trở về phòng, ba người cùng nhau căn bản không có cơ hội gì, chi bằng cô nằm trên giường thoải mái dễ chịu mềm mại ấm áp…… Ngủ.
Bạch Li đột nhiên bán manh manh trong đầu cô: Mới nãy trong nháy mắt giá trị hảo cảm của Lục Tứ với cô đạt tới 20, nếu không có người quấy rầy, không chừng thật sự sẽ hôn cô, sẽ bị cô công lược, Tiểu Hoan cô cũng thật giỏi giỏi ~
Người nào đó tự động làm lơ cậu giả dối a dua phụng thường.
Lê Hoan lười biếng ghé vào trên giường mềm, không chút để ý sơn móng tay đỏ thẵm, “Vậy hiện giờ rớt còn bao nhiêu?”
Bạch Li đáp lại bằng hòa ái lịch sự, nhe răng nanh cười: 0
Cái cây búa!
Lê Hoan yên lặng thở dài, lại thêm một lần nếm thử thất bại.
Lúc này ——
Tin nhắn điện thoại cô vang lên, Lê Hoan không có tâm tình xem, dù sao vừa mới ra tù cũng sẽ không có ai tìm cô.
Nhưng tin nhắn điện thoại bám riết gửi liên tiếp không tha.
Vang khiến người bực bội, Lê Hoan mới tùy tay lấy qua, tùy tiện mở một tin ra xem.
Này…… Tin nhắn biến thái gì đây?
Lê Hoan hơi nhướng mày, thật mẹ nó là khoả thân quấy rối tình dục, cô hỏi Tiểu Bạch, không phải là Lục Tứ gửi đúng không?
Bạch Li cho cô một ánh mắt, làm cô tự mình hiểu.
Hiểu, lại là vở kịch cảnh cáo nhìn thấu cả nhà.
Lê Hoan cẩn thận nghĩ, Lục Tứ là biến thái, nhưng hắn không phải cuồng biến thái rõ ràng, vậy thì ai gửi tin nhắn này, mục đích là để cô rời xa Lục Tứ?!
Cuối cùng không suy nghĩ cẩn thận, Lê Hoan muốn thì sao không trực tiếp tìm hắn giáp mặt hỏi rõ ràng, thuận tiện quan sát phản ứng hắn.
Nghĩ đến đây, Lê Hoan mang dép lê thỏ bảo bảo, áo ngủ Long Miêu*, đang muốn ôm điện thoại đi tìm Lục Tứ giằng co, có phải là tin nhắn biến thái hắn gửi hay không.
(*Long Miêu: Hàng xóm tôi là Totoro)
Vừa mới ra khỏi cửa phòng, vừa khéo đụng phải Hoa Nhài.
Hoa Nhài nhìn ánh mắt doanh doanh của cô hỏi, “Hoan Hoan, cậu có phải muốn đi tìm anh Lục Tứ không?”
Lê Hoan không hề dấu diếm cái gì ừ một tiếng.
“Anh Lục Tứ đang tắm, hay là cậu qua phòng mình chơi một lát rồi tìm anh ấy sau?” Hoa Nhài cười rất hữu hảo.
Lê Hoan có chút nghi hoặc cô làm sao biết Lục Tứ đang tắm, nhưng ngoài miệng chỉ là được.
Phòng cô là phòng là người hầu tạm thời sửa sang lại, nhỏ nhưng lại không nhỏ, có chút áp lực.
Hoa Nhài lấy từ đầu giường một bộ bài Tarot, thưởng thức trong chốc lát, ngước mắt cười nói, “Mình có học đoán mệnh bằng bài Tarot, Hoan Hoan thử một quẻ chơi hay không?”
Lê Hoan ngồi trên giường cô, nhìn chằm chằm bài Tarot kia, cảm thấy có thú vị, vì thế nhẹ gật đầu.
Hoa Nhài xào bài Tarot một chút, sau đó mở ra từng lá trước mặt cô, nhìn rất ra dáng ra hình, “Hoan Hoan, cậu chọn một lá đi.”
Lê Hoan nhìn bài Tarot trước mặt, tùy tay chọn một lá, câu môi đưa cho Hoa Nhài, “Lá này đi.”
Hoa Nhài cầm lấy lá bài Tarot kia, nhìn hồi lâu, mới mở ra trước mặt cô ——
Là một lá « Nữ Hoàng » khí phách vô cùng.