[Xuyên Nhanh] Ký Chủ Nàng Vừa Mềm Vừa Ngọt

Chương 72: Đi theo Hoàng thúc có thịt ăn (15)




Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ ?)

Hắn ta dừng một chút, ý vị thâm hậu mà liếc mắt nhìn Vũ Văn Dận một cái, “Hoàng thúc hẳn là cũng không muốn nhìn thấy cung yến đêm nay có bất cứ sai lầm gì đi.”

Vũ Văn Dận sao có thể không nghe ra ý trong lời nói của Hoàng chất nhi.

Nhưng thật ra nhẹ cười nói, đuôi mắt hơi cong: “Vậy bổn vương cũng chỉ có thể cẩn tuân thánh ý.”

Dứt lời đã bước sang bên cạnh vài bước, ra hiệu các Thái y tiến vào.

Vũ Văn Hoằng vui vẻ, cũng muốn đi vào theo.

Cánh tay lại bị một cổ lực đạo đột nhiên kéo lấy. . ?hanh mà không có q?ảng cáo, chờ gì ?ìm nga? # ?? ?m????en.vn #

“Hoàng thượng, ngài không biết y thuật, mà long thể quý giá, ngàn vạn không thể đến gần người bệnh.”

“...”

Vũ Văn Hoằng chỉ phải từ bỏ.

Trong lòng buồn bực càng sâu, nhưng lại không có bất luận biện pháp nào đi phản kháng Hoàng thúc trong mắt không có thánh này.

Thứ nhất, Vũ Văn Dận thân mang theo đặc quyền Tiên đế di huấn ban cho.

Thứ hai, hắn ta còn chưa đạt được thực lực mạnh có thể phế bỏ Hoàng thúc.

Chỉ có thể nhịn.

Bên trong bình phong, Hạng Trọng thấy các Thái y nối đuôi nhau bước vào vây quanh Hạng Tinh, trong lòng không khỏi có chút sốt ruột.

Trước khi Hoàng thượng đến, ông đã thấy rất rõ ràng, nữ nhi bảo bối căn bản chính là đang phối hợp với Vũ Văn Dận diễn kịch giả vờ bệnh!

Các Thái y bọn họ đến chẩn bệnh, nếu tra ra chân tướng....

Nghĩ đến đó, ông theo bản năng mà muốn tiến lên ngăn cản, rồi lại bị Minh Nguyệt đợi lệnh ở một bên ngăn cản lại.

Không lâu lắm, Đoạn Thái y bắt mạch cho Hạng Tinh sắc mặt ngưng trọng mà đứng lên, trở lại bên ngoài bình phong.

“Hoàng thượng, Vương gia, tiểu Quận chúa xác thật có bệnh trạng tiêu chảy.”

Đoạn Thái y chắp tay, lúng túng nói, “Thần sẽ lập tức trở về phối thuốc, mau chóng vì tiểu Quận chúa cứu chữa. Trong lúc này, còn mong cho tiểu quận chúa tĩnh dưỡng ở đây, miễn cho tăng thêm chứng bệnh.”

“...”

Vũ Văn Hoằng có chút ảo não cắn chặt răng.

Cuối cùng ủ rũ xua xua tay, “Được, ngươi mau trở về chuẩn bị đi.”

“Vâng.”

Các Thái y thỉnh lễ cáo lui.

“Hoàng thượng, nếu tiểu Quận chúa nơi này có Đoạn thái y chăm sóc, vì long thể ngài không có chuyện gì, ngài vẫn mau chóng hồi cung một chút.”

Vũ Văn Dận trực tiếp hạ lệnh trục khách.

Vũ Văn Hoằng tức giận cũng không có cách nào, cũng chỉ có thể khoanh tay căm giận rời đi.

Đợi đoàn người Hoàng thượng vừa đi, Hạng Tinh trên giường nháy mắt lại ngồi thẳng người, vẻ mặt tỉnh táo.

Nơi nào còn có bộ dáng chứng bệnh vừa rồi.

Ngược lại là vẻ mặt tiếc hận mà nhìn đồ trong thau đồng.

Ai.

Lãng phí một cây cuốn tơ bạc.

“...Tiểu tổ tông của phụ thân nha!”

Hạng Trọng vội vàng nghênh tiếp tiến đến, hơi giận mà trừng mắt nhìn nữ nhi nhà mình, “May mà Hoàng thượng không nhìn ra, nếu không đầu nhỏ này của con đã có thể không giữ nổi nha!”

“Đầu của Tinh Nhi không phải còn lớn lên ở trên cổ sao.”

Hạng Tinh nghịch ngợm mà thè lưỡi.

Lại nói tiếp, Vũ Văn Dận cho nàng ăn thuốc này thật đúng là lợi hại.

Chẳng những làm những Thái y đó thành công khám sai, nàng còn không có cảm giác không khoẻ một chút nào.

Nghĩ vậy, nàng nâng mắt hạnh ướt mềm lên, cười nhẹ với nửa gương mặt tuấn nhan câu hồn nhân tâm kia sau bình phong.

Người sau cũng hình như cảm giác được, liếc qua con ngươi côi sắc*.

[* Côi sắc (瑰色): tra baidu thì thấy nói là màu hoa hồng, màu đỏ tím, màu hồng tím.]

Khóe miệng cong lên chứa ý cười đáp lại nàng.

Bốn mắt giao nhau trong nháy mắt, Hạng Tinh chợt thấy trong lòng đột nhiên run lên.

Hắn thật sự, quá đẹp.

Nữ hài nhi mím phấn môi, nghĩ nghĩ.

Bỗng chớp chớp con ngươi với Vũ Văn Dận.

Vũ Văn Dận lập tức hiểu ý, ở phía sau bình phong cười nhẹ mở miệng: “Hạng tướng quân, việc đã đến nước này, chúng ta cũng có thể tâm sự rồi đi?”

“...”

Hạng Trọng đột nhiên dừng một chút, cuối cùng đứng dậy, cùng đi ra ngoài với Vũ Văn Dận.

Hạng Tinh yên tĩnh nằm trở lại trên giường, nhắm mắt dưỡng thần.

Thẳng đến không biết trôi qua bao lâu, bên cạnh người lại phất tới hơi thở mát lạnh làm người thấy thoải mái kia.

“Tiểu gia hỏa, để ta hỗ trợ dẫn phụ thân ngươi rời đi là muốn nói gì với bổn vương sao?”

——

☆ ~('▽^人)☆ ~('▽^人)☆ ~('▽^人) (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ ?)