*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: Tiểu Ngu tiểu tỉ tỉ
Beta: LoBe
* * *
Sau đó Lật Manh bình tĩnh lấy thỏi son ra, bỏ qua bình luận của mấy người xem, vươn tay, tô một đường lên mu bàn tay.
"Đây là một.."
Chờ đã, đây là màu gì?
Màu đỏ thẫm.
Chắc vậy.
Lật Manh tiếp tục nói một cách cứng ngắc:
"Đây là son màu đỏ thẫm, có thể thấy chất lượng rất tốt, lên màu không tồi, ừ, đúng vậy."
Để cảm nhận miêu tả về màu sắc và độ bóng cũng đã tiêu tốn hết khả năng của Lật Manh.Phòng phát sóng trực tiếp lặng im như tờ.
Có thể là do quá nhạt nhẽo, quá khô khốc, nên không được mọi người quan tâm.
Cuối cùng có người nói: "Cô dùng thử xem."
Lật Manh im lặng hai giây mới hiểu ra lập tức đưa thỏi son lên môi. Phát sóng trực tiếp thật là phiền phức. Nhưng mà vì sống, Lật Manh đành cắn răng chịu đựng. Cô cầm son môi lên, ngón tay cứng đờ mà tô lên môi. Son môi bôi không đều, chỗ đậm một chỗ nhạt, còn lem cả ra ngoài.
Cảm thấy..
Không muốn mua chút nào cả.
Chỉ còn lại mấy người xem, có lẽ là chưa từng nhìn thấy chủ phòng nào thiếu chuyên nghiệp như vậy. Tất cả đều im lặng. Tại sao lại không muốn mua son?
Cho dù gương mặt chủ phòng rất đáng yêu, nhưng cũng không thể che dấu nổi biểu tình ghét son môi của mình.
Ngay cả bản thân cô cũng không ưa thì son này có thể sài tốt sao?
Ngay lúc Lật Manh muốn dọa mấy khán giả còn lại đột nhiên có một bàn tay xuất hiện trước màn ảnh, những ngón tay xinh đẹp nhẹ nhàng nắm lấy cằm cô.
Khuôn mặt mềm mại của Lật Manh bị Tần Quy Vân giữ chặt.Tiếp theo, Tần Quy Vân đưa bàn tay còn lại lên dùng ngón trỏ xoa nhẹ lên môi Lật Manh.
"Lúc nãy không được trực tiếp thoa son mà không dùng kem dưỡng hay kem lót, như vậy sẽ làm tổn thương da."
Giọng nói người đàn ông vô cùng dễ nghe, qua máy biến âm có chút khác, nhưng lại thêm mấy phần khàn khàn mê người.
Khiến người nghe tê cả da đầu.
Biểu cảm của Lật Manh vẫn bình tĩnh như cũ, đôi mắt tròn xoe của cô nhìn thẳng vào anh.
Tần Quy Vân nghiêm túc cúi mặt xuống, chăm chú nhìn đôi môi của cô. Trong phòng đèn rất sáng, đôi mắt Tần Quy Vân cũng như bị nhiễm sáng, làn da trắng nõn không một chút tì vết, hoàn hảo đến kinh người.
Tần Quy Vân giúp Lật Manh thoa đều son môi xong, đầu ngón tay hơi chạm nhẹ vào cánh môi cô, cái cảm giác tê dại kia khiến khuôn mặt cô gái hơi đỏ lên.
Anh khẽ cười lùi lại.Sau đó, giọng nói của Tần Quy Vân không nhanh không chậm vang lên: "Đây là màu đỏ bí ngô, màu mốt của năm nay, cho dù là da không trắng cũng rất phù hợp với màu son này, trang điểm tone nude cũng rất hợp."
Anh không xuất hiện trên màn ảnh, nhưng giọng nói lại khiến cho người xem không khỏi bạo phát.
Màn đêm thăm thẳm hihi: "Tôi có cảm giác lỗ tai mình sắp quỳ luôn rồi."
Liêm sỉ phát nát đá: "Mua mua mua, giọng nói dễ nghe quá đi, vì cậu em trai ngoài màn ảnh, tôi mua 101 thỏi."
Lật Manh cũng nhìn thấy đã có người đã liên tiếp đặt mua hàng. Ít người xem đơn đặt hàng cũng ít, nhưng ít ra cũng có người mua. Hình như hợp đồng cũng quy định số đơn đặt hàng tối thiểu thì phải.
Lật Manh cúi đầu xuống, cảm thấy tay mình ngày càng không chịu nghe lời, lại mở ra một thỏi son khác.
Lật Manh vừa muốn nói gì đó thì cằm lại bị nhấc lên lần nữa, sau đó một miếng bông tẩy trang khẽ chạm vào môi cô lau sạch son trên đó.
Người đàn ông đứng trước mặt vừa nghiêm túc vừa dịu dàng nói, "Phải dùng son dưỡng rồi mới được tô son."
Sau đó anh lấy thỏi son dưỡng từ bên hộp đựng đồ mỹ phẩm của Lật Manh ra, giúp cô thoa lên môi rồi mới tô thỏi son mới.
"Đây là thỏi son màu lá phong, màu này rất dễ che giấu vân môi, thích hợp cho các cô gái môi khô."
* * *
Be: Tần ảnh đế bán mỹ phẩm sao? Hiểu nhiều dữ. O. O
Be: Các cô đoán tôi ở đâu đi, đoán đúng sẽ có thưởng. ;) Comment tính từ giờ đến 8:30 nhé