Ên ôm chặt lấy cơ thể mềm mại của người nọ,cái đầu nhỏ không ngừng ấn sâu vào trong lòng.
Cậu hít một hơi trên cơ thể của Lee,ánh mắt bất giác lộ ra sự si mê.
Người của anh Lee thật thơm,không giống như những người ở ngoài kia,trên cơ thể của bọn họ chỉ toàn là mùi máu tanh tưởi. Riêng người trước mặt này,cơ thể của người nọ luôn luôn tỏa ra một mùi thương man mát dịu nhẹ,giống như biển, làm người ta hít vào cảm giác rất dễ chịu.
"Đã ăn gì chưa?" Hứa Lan Chu dịu giọng hỏi cậu.
"Chưa ạ." Ên úp mặt trong lòng của Hứa Lan Chu rì rầm.
"Chưa thì đi ăn đi,ta đi tắm." Cả người toàn mồ hôi, khó chịu chết đi được!
Thấy Èn vẫn ôm chặt mình,Hứa Lan Chu có chút bất đắc dĩ,hắn gõ nhẹ lên đầu Ên,trong giọng cũng giả vờ có chút trách mắng: "Mau bỏ ra,ta còn phải đi tắm."
Ẽn vẫn cứng đầu ôm chặt.
"Nếu còn ôm nửa tối nay ta ngủ ghế sofa."
En nghe vậy lập tức bỏ ra,không thể nói,cậu rất muốn ngủ cùng anh Lee. Nếu anh Lee ngủ sofa, thì cậu sẽ ....cậu sẽ chen vào ngủ cùng anh Lee.
"Ngoan ngoãn ngồi ở đây,chốc nữa sẽ dẫn mi đi kiếm đồ ăn."
"Dạ."
En gật đầu như chim mổ hóc,nhìn bộ dạng ngoan ngoãn đến đáng yêu này của cậu,trong lòng Hứa Lan Chu cảm thấy rất mềm mại.
"Ngoan."
Hứa Lan Chu bước tới bên căn phòng được làm bằng kính cạnh vách tường,hắn thản nhiên kéo rèm xuống,che đi cái bồn tắm được làm bằng cẩm thạch phía trong.
Nước ấm từ vòi hoa sen chảy xuống,làn hơi nước mờ mịt cũng từ từ dâng lên làm phía ngoài nhìn vào cảm thấy có chút mờ ảo.
En sững sốt một chốc,nhưng sau đó rất nhanh cậu cũng lấy lại bình tĩnh. Nhìn thân hình mảnh khảnh được bóng đèn chiếu qua rèm mỏng. Cổ họng cậu không hiểu vì sao lại trở nên khô khốc.
Hứa Lan Chu ngâm mình trong bồn nước ấm,mái tóc đen hơi dài đã được hắn cột gọn lên để lộ cặp mắt thâm tình nguy hải.
Đôi môi mỏng gợi cảm của hắn lại cong lên một thoáng,hình ảnh có chút rung động lòng người.
[ Chuyến đi tiếp theo chúng ta sẽ hướng tới Đảo Chết,nơi những tên buôn người đang trú ngụ. Xin ký chủ hãy cấn thận,vì trên đảo cũng đã lẫn vào vài tên cướp biển nguy hiểm! ] 1314 nằm trên thành bồn nghiêm túc nói.
"Nhân vật chính đi tới đâu rồi?"
( Bọn họ cũng đang ở trên Đảo Chết thưa ngài. )
Hứa Lan Chu có chút suy tư,nam chính đã tới đó,thẳng là nữ chính cũng đang trên đường tới Đảo Phục Sinh đi?
Tình hình chưa tồi tệ đến nổi nữ chính sẽ trôi đến Neverland, nhưng chắc cũng sắp rồi.
Hứa Lan Chu ngâm mình,không nghe thấy bên ngoài có động tĩnh,hắn nhíu mày lại đôi chút.
"En?"
En im lặng không đáp, ánh mắt cậu nhìn về bóng hình thướt tha sau màn có chút âm trầm.
Thông báo cảnh báo của hệ thống bất ngờ vang lên in ỏi làm Hứa Lan Chu giật mình.
Bảng cảnh báo màu đỏ,chỉ việc đối tượng cần cứu vớt chuẩn bị hắc hóa.
Hứa Lan Chu trợn trừng mắt như không thể tin được,hắn nhanh tay chộp lấy cái khăn bên cạnh,quấn nó vào hông rồi nhanh chóng nhảy ra xem tình hình của Ên.
Chuyện gì vậy!?
Đang yên đang lành,sao lại hắc hóa chứ?
1314 làm một mặt biểu thị rằng 'tôi cũng không biết,ngài đừng hỏi tôi' có phần tự nhiên, dường như nó cũng sắp quen thuộc với tình trạng này rồi.
Ở thế giới trước, 1314 đã chứng kiến rất nhiều cảnh máu chó của ký chủ nhà nó với F307 và Phản diện đại nhân.
Đại khái Phản diện đại nhân ngủ dậy không thấy ký chủ nhà nó đâu thì y không nói một lời,hắc hóa.
Nhìn thấy ký chủ nói chuyện với người khác nhiều một chút,hắc hóa.
Nhìn thấy những tên có ý đồ xấu với ký chủ nhà nó,hắc hóa.
Những buổi xuất cung đi dạo,gặp phải mỹ nữ vấp ngã,ký chủ đỡ nàng,hắc hóa.
Và còn rất nhiều tình huống khác...
Nhưng mỗi lần sắp hắc hóa,ký chủ nhà nó đều hôn Phản diện đại nhân một cái, sau đó liền hóa giải tình hình.
Nhưng bây giờ,En chỉ mới 14 tuổi thôi!! Ký chủ ngài tự giải quyết đi! Tôi không biết gì hết! 1314 không nói một lời liền chạy mất. Bỏ lại Hứa Lan Chu đang luống cuống tay chân không biết phải làm sao.
Trong lòng Hứa Lan Chu hơi lo sợ,sao lại đột ngột hắc hóa như vậy chứ??
Bị thần kinh ở đâu à? Hay dây thần kinh ở đâu bị chạm mạch?? Ta nói trước, ta không có chữa được đâu nha!
Hứa Lan Chu cuống cuồng,hai tay hắn nâng mặt En lên,để cậu nhìn mình.
"Nhìn ta En,mau nhìn ta." Mở to mắt ra mà nhìn, mau lấy lại tỉnh táo đi!
".
...Dạ?"
Hai mắt Ên hơi đục,tuy cậu thẫn thờ nhưng vẫn rất nghe lời mà nhìn chằm chằm vào hắn.
Hứa Lan Chu cuối mặt nhìn xuống,giọng nói hắn bởi vì lo lắng cho Èn nên trở nên hơi trầm: "Ngoan lắm,tỉnh chưa?"
"Da....." En đột nhiên bất ngờ nhón chân lên mà hôn lấy cánh môi đỏ thẫm của Hứa Lan Chu một cái,sau đó cậu liền cười hì hì mà nói với hắn rằng: "Tỉnh rồi ạ."
Nếu như không nhìn tới ánh mắt thâm trầm cùng hành động của cậu vừa làm,thì chắc chắn ai cũng sẽ nghĩ cậu là một đứa trẻ đơn thuần đáng yêu.
Hứa Lan Chu có chút không tin nổi mà lui lại mấy bước,hắn trợn trừng mắt nhìn về phía En.
Đừng làm vậy,ông không muốn vào tù đâu!
Âm thanh của hệ thống cuối cùng cũng dừng lại,nhưng khi Hứa Lan Chu nhìn tới ánh mắt của En, hắn đột nhiên cảm giác đứa nhỏ này nhìn mình rất khác.
Hình như vợ hắn hắc hóa rồi.....
1314: (Không có thưa ngài. ]
"Hắc hóa rồi, ánh mắt này quen lắm!"
1314 vẫn khăng khăng: [ Ngài phải tin tưởng vào con mắt của tôi! ] Nói rồi nó dùng hai tay mèo đẩy đẩy mí mắt.
[ Ngài phải tin tưởng! Đó giờ tôi cũng ít gây ra sai lầm lắm. ]
"Vậy là từng gây ra sai lầm rồi à?"
1314: (...]
Không nói cho ngài biết.
Được rồi không cãi nữa. Hứa Lan Chu nhìn tới Ên, Ên cũng nhìn lại chỗ của Hứa Lan Chu. Bầu không có chút kì quặc.
Nè nè,mi còn nhỏ mi không biết,ta hôn mi thì gọi là cưỡng gian,mi hôn ta thì....thì ta không biết. Nhưng đại khái thì tội của ta vẫn sẽ lưu danh thiên cổ đó!
"Sau này không được làm như vậy nữa." Hứa Lan Chu cố gắng giữ lấy khuôn mặt bình tĩnh của mình mà nghiêm túc nói với En.
Mi còn nhỏ, không được như vậy! Đợi đến khi mà mi lớn đi rồi tính.
"Anh ghét ạ?" Ên ngước mắt để lộ ánh mấy đáng thương tội nghiệp,trong giọng nói cũng có chút u buồn.
Sao giống như hắn vừa mới làm chuyện gì có lỗi với đứa nhỏ dữ vậy?
Rõ ràng ta mới là người bị cưỡng hôn nha!
Hứa Lan Chu mím môi,thật lâu sau mới nói ra được từ: "Không giét."
Ánh mắt Ên lộ ra tia vui sướng không thề che giấu,nhưng sau đó rất nhanh cậu lại cụp mắt xuống một lần nữa.
"Nhưng mi không được làm như vậy."
En cuối đầu thật thấp, Hứa Lan Chu còn tưởng đâu cậu đã thông não được rồi.
Nào có ngờ khi hắn vừa quay đi ,thì Ên lại đột ngột ôm chặt lấy hắn từ phía sau, làm hắn cứng hết cả người, khuôn mặt tinh xảo trắng nõn của hắn cũng trở nên căng chặt.
Hứa Lan Chu chỉ quấn mỗi cái khăn tắm,vòng eo mảnh khảnh mềm dẻo hiển lộ ra trước mặt có tư vị câu dẫn người nhìn. Cơ thể của hắn rất dẻo dai,cơ bắp trên người lại đều thon gọn đến đẹp mắt, làm người khác không nỡ quay đầu.
Cơ thể hắn như bị cứng lại, Hứa Lan Chu quả thật không dám nhúc nhích.
"Anh chính là ghét." En úp mặt vào vòm lưng của Hứa Lan Chu, nhìn lên một chút liền thấy cái cổ trắng nõn nà đến không thể tin được, ánh mắt cậu có chút nhập nhòe lóe sáng.
Hứa Lan Chu khó xử: "Không ghét."
"Vậy tại sao không cho em hôn anh?" Trong giọng nói của Ên hiện ra chút ủy khuất, lại pha lẫn thêm nũng nịu mà cọ vào vòm lưng trắng trẻo của Hứa Lan Chu như một con mèo nhỏ.
Hứa Lan Chu hơi co người lại,hắn gấp gáp nói với Èn: "Là vì mi còn nhỏ...".
En không đáp nhưng cũng hiểu ra được phần nào,cậu dịu dàng hôn dọc trên xương sống ở vòm lưng của người nọ, trong đầu lại tự bổ thêm vài điều kì quặc.
"Vậy là khi em lớn,em sẽ được làm những gì mình muốn sao?"
Hứa Lan Chu bị cậu hôn dọc sóng lưng đang âm thầm rớt nước mắt, hắn gật nhẹ đầu một cái,vẫn vờ như là mình đang điềm tĩnh.
Ánh mắt trong trẻo ngày nào của Èn hơi lóe sáng. Có thể làm những gì mình muốn, kể cả tùy ý hôn anh sao? Ên phấn khích không thôi.
Hứa Lan Chu cảm thấy vòng tay đang ôm mình dần dần siết chặt,đâu hắn đổ mồ hôi ròng. Lần này hắn quyết không để mặc cho Ên tùy ý nữa, Hứa Lan Chu xoay người gạt chân,quật Ên ngã xuống đất.
Trong mắt En ngập tràn tủi thân,nhưng cậu cũng không chống cự. Chỉ là ánh mắt mới đục ngầu vừa rồi giờ khắc này lại hơi nhóm vị nước mặt.
Hứa Lan Chu đứng từ trên nhìn xuống,khuôn mặt tinh xảo nở ra nụ cười trơ trẽn: "Khi nào có thực lực thì mình nói chuyện này."
Sau này nhất định sẽ quật anh đến đi không nổi. Trong lòng Èn thầm nhủ.
Nhìn thấy En một mặt ủy khuất nằm dưới đất, Hứa Lan Chu cũng không đành lòng, dù sao cũng là vợ hắn,hắn cũng không thể để mặc người được.
Hứa Lan Chu đưa tay ra đỡ lấy En,hắn còn rất tri kỉ mà vỗ bẹp bẹp lên vai cậu: "Ta biết mi đang nghĩ gì,mi đánh không lại ta."
Nhìn khuôn mặt xinh đẹp gần ngay trước mắt, Ên lại không chút do dự đưa tay chọp lấy cái cần cổ trắng nõn của người trước mặt,sau đó là trong ánh mắt kinh ngạc của người nọ mà hôn lên.
"Sau này nhất định sẽ đánh lại."
Hứa Lan Chu trợn trừng mắt nhìn En,còn nhỏ mà vô liêm sỉ quá vậy? Nếu không phải vì mi là vợ ta thì ta nhất định sẽ dạy dỗ mi cho thật đàng hoàng!
Con mẹ nó! Rốt cuộc thì kẻ nào dạy hỏng vợ ta rồi!?? Hay là cách giáo dục của ta có vấn đề ở đâu vậy??