*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Diệp phụ uống thuốc xong cũng khoẻ hơn một chút, đã có thể rời giường, đi được ngồi được trong nhà, nghe Quý Lương đến vội kêulàm Diệp mẫu đỡ mình đi ra nhà chính, Diệp Văn cũng cùng họ ra ngoài.
Quý Lương ngồi trong chốc lát Diệp phụ Diệp mẫu liền ra tới, Quý Lương vội cuối đầu hành lễ hai người, Diệp phụ khách khí mời hắn ngồi xuống nói, hai bên âm thầm đánh giá nhau.
Quý Lương lớn lên không tệ, mặt mày đoan chính, thoạt nhìn không giống người bệnh, tạo cho Diệp phụ Diệp mẫu ấn tượng đầu tiên cũng khá tốt.
Diệp phụ lâu nay bệnh tật quấn thân khiến cơ thể có phần tiều tuỵ, mặt mày cũng thêm phần sắc bén, nhưng mặt mang nét hiền hoà, hẳn là người hiền lành, đáng tiếc bị ốm đau liên lụy, nhưng mà về sau có thể dùng linh thuỷ chăm tốt lên.
Hai bên đều vừa lòng. Diệp mẫu đi chuẩn bị cơm trưa, Diệp phụ cùng Quý Lương ở nhà chính bàn chút việc nhà.
Đã tới thời gian ăn cơm, Diệp Phong Diệp Vân ban ngày đi nhặt củi trên núi cũng đã trở lại, nhìn thấy Quý Lương thì khó hiểu, người này là ai? Đến đây làm chi?
Diệp phụ cười nói: "hai đứa về rồi à, lại đây chào ca phu tương lai của hai đứa đi, hắn tên là Quý Lương. "
Hai người nhìn nhau, nhưng vẫn là ngoan ngoãn chào,: "Lương ca khoẻ ạ."
Quý Lương vẫn luôn thích con nít ngoan ngoãn, vội đáp,: "Tốt, thật ngoan!" Nói xong từ trong lòng ngực lấy ra một nắm kẹo đưa cho hai người.
Hai người nhìn về phía Diệp phụ, Diệp phụ nói: "Nếu là ca phu cho tụi con thì tụi con lấy đi."
Hai tiểu hài tử nghe xong vui sướng tiếp nhận kẹo, "Cảm ơn Lương ca!" Nhiều kẹo như vậy là lần đầu bọn nó có được đấy!
Diệp phụ thấy hai nhi tử cao hứng cũng cao hứng, nhưng đã đến cơm trưa thời gian, bèn nói: "Đợi lát nữa là phải ăn cơm, nhưng đừng ăn quá nhiều đường."
Hai người cười hì hì, "Đã biết rồi cha."
"Ngoan, đi tắm rửa chuẩn bị ăn cơm đi."
Hai người nghe lời đi ra ngoài.
Diệp gia mấy năm nay cuộc sống đều quá mức căng thẳng, thức ăn chẳng ra gì, nhưng hôm nay ca tế (con rể) lần đầu tới nhà, Diệp mẫu làm bốn món một canh.
Khoai tây xào thịt khô, trứng gà xào, thịt gà cắt khối kho tàu cùng dĩa rau dại xào, còn có đậu hủ nấu canh với thịt băm, bàn ăn này ở nhà họ Diệp cũng chỉ có khi lễ tết này nọ mới dám nấu.
Hai đứa nhỏ đang tuổi thèm ăn, nhìn thấy bàn ăn thịnh soạn liên tục nuốt nước miếng.
Quý Lương tuy rằng ở nhà ăn ngon, nhưng hắn đi nhà đại bá ăn cơm xong, cũng hiểu trình độ sinh hoạt của thôn dân nơi này, cho nên nhìn đến một bàn đồ ăn, hắn biết bọn họ là muốn thể hiện rằng họ coi trọng người ca tế là hắn.
Cơm nước xong, Quý Lương ngồi thêm chốc lát liền chuẩn bị ra về, hắn đem sọt đồ đưa tới nói là tặng cho Diệp mẫu, xong thì chuẩn bị đi. Diệp mẫu mở sọt ra thấy nào là vải, thịt cùng điểm tâm vội đem đồ vật đưa trở lại,: "Nhà con vốn cũng không dư dả, mua nhiều như vậy làm cái gì, mau lấy về đi."
Quý Lương: " Hai người không cần lo lắng, cha mẹ con có để để lại chút tiền bạc, tạm thời vẫn dư dả, đây là lần đầu tiên con tới thăm nhà, lý nên như thế, hai người đừng vội từ chối."
Cuối cùng Diệp phụ Diệp mẫu bất đắc dĩ đem đồ vật nhận lấy, "Lần này bỏ qua, về sau đừng có khách khí như vậy."
Hai đứa nhỏ nhìn thấy nhiều như vậy đồ vật thực vui vẻ, ca phu tương lai thật hào phóng.
Diệp phụ Diệp mẫu trong lòng cũng cao hứng. Từ mấy loại đồ vật này có thể thấy Quý Lương vừa lòng với ca nhu nhà họ, có lẽ tương lai gả qua ca nhi cũng có thể sống hạnh phúc.
Về đến nhà thấy trời còn sớm, Quý Lương đem rổ đặt xuống. Bên trong rổ đều là đồ nhà họ Diệp đáp lễ, không quá quý nhưng chủ yếu là tấm lòng.
Quý Lương khóa kỹ cửa, cõng sọt đi lên núi. Ngày hôm qua hắn nhặt con mồi xong lại đặt chút linh thủy, đem bẫy rập cài lại như cũ, hiện tại một ngày đi qua hẳn là sẽ có thu hoạch cho nên hắn chuẩn bị đi xem.
Đi tới chỗ đặt bẫy, quả nhiên không ngoài dự đoán, bởi vì lần này thời gian lâu hơn chút, thu hoạch càng phong phú, ba cái bẫy rập, tổng cộng thu hoạch năm con gà rừng sáu con thỏ hoang.
Hắn không có trực tiếp đem về mà con mồi bỏ vào không gian xong mới xuống núi. Hắn tính đi qua nhà đại bá để bàn chuyện về lễ thành thân. Còn về con mồi, hắn chuẩn bị đưa đại bá một con gà rừng một con thỏ hoang, còn lại đem lên trấn bán đi.
Trong không gian đồ vật đáng giá có rất nhiều, nhưng hắn hiện tại không quyền không thế, bán một chút còn được, bán nhiều hắn sợ khiến người chú ý khó giữ được cái mạng nhỏ này, cho nên tạm thời vẫn là bán vài con mồi kiếm tiền. Dù sao có linh thủy ở đây, bắt con mồi cũng không khó.
Đi vào nhà đại bá,hắn đem gà rừng thỏ hoang cho đại bá mẫu, đại bá nói: " Con lấy gà rừng thỏ hoang từ đâu ra?"
Quý Lương: "Ân, tục ngữ nói dựa núi ăn núi, con nay thân thể cũng tốt, cũng sắp thành thân mà trong nhà lại không có tiền cho nên muốn đi trên núi nhìn xem, con ở trên núi đào mấy cái bẫy rập, vận khí không tệ, thu hoạch mấy con gà rừng thỏ hoang, nên nghĩ đưa qua cho cả nhà nếm thử."
Quý đại bá cau mày: "Con thân thể vừa mới khỏi đã chạy lên núi?"
"Đại bá yên tâm, con chỉ là đi dạo ở bên ngoài, không đi sâu, con cũng hiểu rõ bản thân mình, con còn rất tiếc sinh mệnh đấy."
Quý đại bá: "Vậy là tốt rồi, ở bên ngoài đi dạo là được, chúng ta không phải thợ săn chuyên nghiệp, đừng đi sâu, nguy hiểm lắm."
Quý Lương: "Dạ đại bá.Sáng đây con đi qua nhà họ Diệp, giờ là con tới muốn cùng người bàn chuyện chung thân."
"Con gặp qua Diệp ca nhi?" Quý đại bá hỏi.
"Ân, gặp được, hắn thực tốt, nhà hắn tính tình cũng khá tốt."
Thấy cháu trai vừa lòng, Quý đại bá nhẹ nhàng thở ra. Trước kia là vì xung hỉ, chỉ xem bát tự cùng phẩm tính là được. Tiểu ca nhi kia rất giỏi, có điều lớn lên không tốt lắm, lại có chút nam tính quá, các hán tử trẻ tuổi đa số đều không thích ca nhi như vậy. Hiện tại cháu trai mình có vẻ thích thì ông cũng yên lòng.
"Con cảm thấy tốt là được, ca nhi kia tuy lớn lên không tốt lắm, lại hơi hung dữ, nhưng vừa giỏi làm việc lại ngoan ngoãn hiếu thuận, sống với người như vậy cũng tốt lắm."
Quý Lương có chút khó hiểu, kia tiểu ca nhi lớn lên rất soái a, đột nhiên nghĩ đến trấn trên nhìn đến những cái đó tiểu ca nhi hắn minh bạch, nơi này ca nhi cùng nữ nhân giống nhau thân phận, những cái đó lớn lên trang điểm giống nữ nhân ca nhi mới càng phù hợp nơi này đại đa số người thẩm mỹ.
Kế tiếp thúc cháu hai người thương lượng công việc xung quanh hôn sự. Nguyên bản Quý Lương bệnh, hôn sự tính toán hết thảy làm đơn giản, nhưng hiện tại Quý Lương thân thể đã khỏi, trí não cũng hồi phục, đương nhiên không thể làm qua loa.
Tiệc rượu thì nấu bốn bàn, bàn tiệc đều ba mặn bốn chay một canh.
Hắn tính toán đi mua xe bò tới đón dâu, về sau làm ruộng, đi trấn trên cũng dễ hơn.
Sau khi kết hôn còn phải ở chung với nhau. Nhà cửa đều phải dọn dẹp cho ổn thoả. Kỳ thật hắn muốn xây nhà mới. Nhưng mà thứ nhất là thời gian không kịp, xây gấp thì không đảm bảo chất lượng. Thứ hai là phải tiêu tiền, mà hắn không thể giải thích tiền từ đâu ra.
Hắn vừa mua đồ thành thân lại vừa mua xe bò, giờ còn muốn xây nhà. Cha mẹ hắn làm sao có thể để lại nhiều tiền như thế, người trong thôn cùng đại bá khẳng định sẽ hoài nghi, cho nên việc xây nhà còn phải đợi sau này.
Đêm nay Diệp phụ Diệp mẫu ngủ thực ngon. Mấy hôm nay họ áy náy khổ sở biết bao khi phải gả ca nhi nhà mình cho một tên ngốc, hiện tại đột nhiên quanh co hết thảy đều trở lại phát triển theo phương phương tốt dần, bọn họ cũng thoáng yên tâm.
Diệp Văn lại có hơi trằn trọc khó ngủ. Hôm nay nhìn thấy Quý Lương, xác định người này đúng với đồn đãi đã khôi phục, cậu có chút lo lắng.
Cậu cảm thấy mình không có gì không tốt. Nhưng trong thôn những người khác đều cảm thấy cậu lớn lên khó coi còn hơi dữ, người bình thường đều là sẽ không thích, cậu lo lắng Quý Lương sẽ giống mấy kẻ đó.
Cậu lại càng sợ Quý Lương hiện tại khôi phục, cậu muốn giúp đỡ gia đình mình cũng không dễ dàng. Nhưng mà hôn sự đã định, tiền cũng dùng, đành đi đến đâu hay đến đó!
.......—-......—......—......—....
Lúc đọc đam cứ đến chương đồ ăn là mấy nhà sẽ up ảnh, vừa đọc vừa đói=)) cuối cùng tui đi edit đương nhiên thực hiện lại quy trình này cho mấy bà hà hà hà