*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày hôm sau, trời chưa sáng Quý Lương đã tỉnh lại. Ngồi trên giường nghĩ đến cuộc sống độc thân hai kiếp sắp kết thúc, hắn liền trở nên vui vẻ. Trời hãy còn sớm, hắn liền đi vào không gian dạo một chút, đến lúc ra trời cũng vừa sáng.
Một lát sau đại bá mẫu đi đến, dắt kèm theo mấy dì mấy thím lo tiệc thành thân.
Không lâu sau đó, Quý đại bá cũng mang theo một ít đại thúc khiêng bàn ghế chén đũa đã thuê đi tới.
Mà hắn, chỉ cần rửa mặt sạch sẽ mặc tốt hỉ phục, chờ giờ lành đi đón dâu là được.
Giờ lành vừa đến, đem việc trong nhà giao cho đại bá đại bá mẫu, Quý Lương liền lên xe bò, mang theo hai đường huynh đệ đi Diệp gia, một đường diễn tấu sáo và trống, âm thanh rộn ràng, có mấy đứa bé ở phía sau đuổi theo xe, không khí hân hoan đúng nghĩa cho một lễ cưới.
Nhà Diệp Văn.
Diệp Văn sáng sớm đã bị Diệp mẫu gọi dậy. Cậu còn có chút ngơ ngác, tối hôm qua nương của cậu lén đưa cho cậu một cuốn sách nhỏ, bảo cậu đọc cho kỹ. Cậu không biết cái gì vội mở ra, nhìn xong thì xấu hổ.
Nguyên lai cuốn sách nương cậu đưa là xuân cung đồ ( sách dạy ân ái, hay truyện s** đó:v), người trên sách là hán tử và ca nhi, khiến cậu giật mình, cả đêm không ngủ ngon.
Diệp Văn tỉnh liền bị Diệp mẫu đẩy đi tắm rửa. Tắm xong lại mời đến Toàn Phúc thúc sao, bắt đầu trang điểm cho Diệp Văn, có điều cậu không thích trang điểm, nên chỉ kẻ mày son chút môi cho khuôn mặt có tinh thần hơn mà thôi.
Toàn Phúc thúc sao nhìn cậu mà tiếc nuối, nếu cậu là hán tử chắc chắn được ca nhi yêu thích.
Trang điểm xong, chờ tóc khô thì tiếp chải đầu. Kiểu tóc của ca nhi tương đối đơn giản, tóc chia làm trên dưới hai bộ phận, phần trên tết thành bím tóc quấn lên cột bằng dây màu đỏ, cắm trang sức lên trên.Diệp Văn liền cắm cây trâm ngọc Quý Lương tặng cậu lúc trước, bộ phận còn lại để tự nhiên, cuối cùng mặc vào hỉ phục, giày, khăn voan hiện tại không cần, ra cửa trước đắp lên là được.
Diệp mẫu nhìn con mình đẹp trai như vậy thì buồn lòng, có lẽ là sinh sai giới tính rồi.
Trong nhà những người khác còn có rất nhiều việc, vội vội vàng vàng, để lại một mình Diệp Văn ngồi ở mép giường chờ Quý Lương tới đón cậu.
Không chờ bao lâu bên ngoài liền náo nhiệt, tiếng pháo, chiêng, trống, tiếng cười náo nhiệt ầm ĩ, cậu biết, là Quý Lương tới, trong lòng không khỏi có chút khẩn trương.
Chỉ chốc lát trong phòng có thêm một ít người, đều là một vài ca nhi cùng tuổi trong thôn. Mọi người thấy Diệp Văn mặc hỉ phục ngồi thì hai mắt sáng ngời.
"A Văn, ngươi thật may mắn, có thể mặc trọn bộ hỉ phục, còn ngồi xe bò xuất giá."
"Đúng vậy, A Văn, hy vọng ta về sau có được một nửa như ngươi là tốt rồi."
......
Cuối cùng mọi người nói chuyện, không đến một khắc liền nghe được bên ngoài kêu cửa, nguyên lai Quý Lương đã qua năm quan trảm sáu* đánh bại người nhà Diệp Văn, rốt cuộc có thể nhìn thấy phu lang.
*Năm quan trảm sáu kiểu phong tục chú rể tới bị người nhà cản lại thử thách ý, thử thách xong mới được rước dâu.
Diệp Phong vào nhà đưa Diệp Văn ra cửa, những người khác liền theo ở phía sau xem náo nhiệt.
Quý Lương nhìn đến cậu em vợ cõng phu lang ra tới, vội tiến lên lưng em vợ đón lấy phu lang bế tới xe bò. Xe bò phía trên đều trải đệm chăn màu đỏ thẫm, bốn phía cột dải lụa màu hồg, đầu trâu cũng cột một cái hoa đỏ thẫm, không khí vui mừng tràn ra cả thôn.
Nhận được phu lang, Quý Lương bái biệt nhạc phụ nhạc mẫu cùng hai cậu em vợ đưa xe bò mang theo đoàn người cùng của hồi môn mênh mông cuồn cuộn quay về.
Chiêng trống tiếp tục, pháo bùm bùm, tiểu hài tử theo ở phía sau xem náo nhiệt, Quý Mông Quý Dư quay về phía sau rải kẹo mừng, tiểu hài tử nhóm cao hứng điên cuồng đoạt, đều thật cao hứng.
Quay về nhà là một con đường khác, ngụ ý là không quay về lối cũ.
Lúc sau chính là bái đường, kết thúc buổi lễ thì đem phu lang đưa vào tân phòng, sau đó bên ngoài sẽ mở tiệc, Quý Lương phải đi bồi rượu chỉ có thể lưu luyến mỗi bước đi ra ngoài, hắn muốn cùng phu lang ở bên nhau, không muốn phải ra ngoaid bồi rượu mấy lão già a~!
Quý Lương tửu lượng không quá giỏi, cho nên đường ca đường đệ đều bị hắn kéo tới chắn rượu.
Mà tân phòng bên này, đám người đi rồi đóng cửa lại, Diệp Văn mới cảm giác tự tại chút. Cậu buổi sáng chỉ ăn một chút đồ, có hơi đói bụng, bèn xốc khăn voan tới bên bàn xem có gì ăn bỏ bụng được không.
Này trái cây, điểm tâm ăn ngon thật.
Bên này tiệc rượu ăn hơn một canh giờ, đám người lục tục rời đi, Quý Lương đem một ít đồ ăn dư lại đều phân cho người hỗ trợ tiệc, đồ mượn tới cũng để họ mang về, khắp nơi thu thập tốt xong thì nhà đại bá cũng trở về, đóng cửa nhà thì cũng đã đến giờ Dậu ( khoảng 5 giờ chiều).
Trong nhà không còn người ngoài, Quý Lương thật cao hứng, kế tiếp chính thời gian của hắn và phu lang.
Bất quá phu lang lâu như vậy không ăn cái gì nhất định đói bụng, hắn bèn đi nấu một chén mì chân giò hun khói.
Bưng chén đi vào tân phòng, nhìn đến người đang ngồi an tĩnh trên giường, Quý Lương có chút khẩn trương, đem chén đũa để trên bàn, khóa kỹ cửa phòng, Quý Lương từ từ tới đến mép giường: "A Văn, chúng ta rốt cuộc thành thân." Nói xong xốc khăn voan, lập tức ngây người, nhà phu lang thật anh tuând, chiếm tiện nghi a!
Diệp Văn nguyên bản biết Quý Lương vào được còn có chút khẩn trương, nhưng người này nhấc lên khăn voan lên thì nhìn cậu đến ngây ngẩn khiến cậu thả lỏng, trong mắt hắn không có ý ghét bỏ mình.
Quý Lương rốt cuộc hoàn hồn, hắc hắc cười nói: "A Văn ngươi thật là đẹp mắt!" Diệp Văn có chút vô ngữ, người này cư nhiên khen cậu đẹp.
"Tức phụ đói bụng đi, ta cho ngươi nấu chén mì, trước lại đây ăn đi."
Diệp Văn chỉ mới ăn có chút trái cây với bánh, hiện tại quả thật đang đói bụng, vì thế nghe lời để Quý Lương dắt tới ngồi bên cạnh bàn.
Quý Lương đem chiếc đũa đưa cho Diệp Văn liền ngồi bên cạnh nhìn người ăn, thật là đẹp mắt.
Dưới ánh mắt nóng bỏng của Quý Lương, cuối cùng Diệp Văn cũng ăn xong chén mì. Quý Lương lại đưa cho cậu ly rượu, nói: "Tức phụ, nên uống rượu hợp cẩn."
Uống xong rượu hợp cẩn, buông cái ly, Quý Lương lập tức đem người bế lên giường. Diệp Văn nghĩ đến tối hôm qua xem sách thì đỏ mặt.
Đem người thả trên giường, Quý Lương liền bắt đầu cởi quần áo, chỉ chốc lát sau hai người liền trần truồng nhìn nhau, Diệp Văn lỗ tai đều đỏ bừng, nhưng là cũng không có chống đối.
Nhẹ nhàng đè trên người tức phụ, nhìn tức phụ tuy rằng ngượng ngùng lại một bộ không kháng cự khiến Quý Lương nóng hết cả người, vội cuối xuống hôn lấy đôi môi mềm mại của tức phụ.
Ngày hôm sau, Quý Lương tỉnh lại mặt trời đã lên cao, tức phụ tối hôm qua bị mệt đến giờ vẫn chưa có tỉnh, an tĩnh ngoan ngoãn nằm trong lòng hắn.
Nhìn người trong lòng ngực mình, cảm thấy yêu thương thế nào cũng không đủ, hắn cúi đầu, nhẹ nhàng hôn môi tức phụ, một trận thỏa mãn.
Một lát sau, Diệp Văn lông mi run rẩy, nhíu mày, chậm rãi mở mắt, mang theo một chút mê mang, Quý Lương thấy người ngốc ngốc nhịn không được cúi đầu hôn hôn hắn.
Diệp Văn rốt cuộc thanh tỉnh, nhớ tới tối hôm qua đủ loại chuyện thì có chút ngượng ngùng, đem đầu vùi vào ngực Quý Lương.
Quý Lương tâm tình tốt cười thành tiếng, lồng ngực chấn động làm Diệp Văn đỏ cả người.
"Hừ, còn cười ta, về sau không cho ngươi làm." Gia hỏa này trên giường biết nhiều tư thế, khiến cậu chống đỡ không nổi.
Quý Lương tức khắc cười không nổi, ủy khuất nói: "Đừng a, tức phụ, ta lúc này mới khai trai ngươi liền như vậy, quá tàn nhẫn!"
Diệp Văn "Hừ hừ."
Quý Lương bị bộ dáng ngạo kiều của tức phụ làm manh cả người, ôm người đè ra gặm, ở trên giường náo loạn nửa ngày mới xong.
Bất quá Quý Lương không làm Diệp Văn. Tối hôm qua lần đầu tiên hắn khai trai, đòi hỏi nhiều lần, bây giờ vẫn phải để tức phụ nghỉ ngơi!
Quý Lương ra phòng đi vào phòng bếp, ngày hôm qua làm tiệc rượu chuẩn bị đồ vật dư thừa hắn đều để khách nhân mang về, cho nên phòng bếp thực sạch sẽ. Nghĩ tức phụ hiện tại tốt nhất nên ăn đồ mềm, hắn tính toán nấu một nồi cháo với rau củ thịt bằm, lại xào hai dĩa đồ ăn thanh đạm, kèm một ít trái cây rửa sạch.
Đem đồ ăn cùng nước rửa mặt để lên bàn, thấy tức phụ ngủ rồi, nhẹ chân đi đến mép giường, cúi người đem cậu hôn tỉnh.
Diệp Văn đang ngủ ngon bỗng cảm thấy hô hấp có chút khó khăn, miệng hình như bị thứ gì đó liếm liếm, mở mắt ra phát hiện là Quý Lương đang hôn, trừng mắt liếc hắn một cái.
Quý Lương cười đem người đỡ lên, nói: "Cơm đã làm tốt, tới rửa mặt đi."
Hai người ăn cơm xong, đã là giữa trưa, xem như hai bữa gộp thành một.
Quý Lương đem chén đũa thu thập tốt liền mang theo Diệp Văn ở nhà dạo qua một vòng, cùng cậu nói tình huống tiếp theo trong nhà cùng tính toán tương lai.
Hai người đi ra sau nhà, Quý Lương chỉ vào bên trái nói,: "Đó là trâu nhà chúng ta, ta còn nuôi vài con thỏ, nơi này trống chuẩn bị về sau nuôi gà."
Lại chỉ qua bên phải nói,: "Phía trước để lại khối đất trống, về sau chúng ta thích ăn rau gì thì trồng, giếng nước bên đó để trồng cây nho, chờ trưởng thành thì làm một cái ghế bập bên, vừa ăn quả nho vừa hóng mát."
Diệp Văn ở bên cạnh lẳng lặng nghe, trong lòng cũng đối với tương lai tràn ngập chờ mong.
-
Kiểu tóc của Diệp Văn tương tự vầy
Cháo rau củ thịt bằm
Mì chân giò hun khói ( không kiếm ra món, nên tui để riêng mn dễ tưởng tượng)
Món xào thanh đạm
Trái cây
Chả biết sao chương 7 up xong nó không lên mà lưu bản thảo, mà tui cũng không để ý mới chết.
Hôm qua vốn khỏi bỗng tui bị nôn, sau đó phát sốt mọi người ạ. Thế là cuống cuồng đi khám, cũng may không bị gì, chỉ uống thêm thuốc. Hôm nay khoẻ bớt rồi nên lại ngồi edit huhu.
Hôm nay onl ins nghe mọi người kể ZilvRourke, R vẫn post ins. Bé luỵ dã man, nhưng thực ra tui đã từng trải qua rồi nên hiểu, nó như chìm vào thế giới riêng ấy, không ai khuyên bảo được, phải đợi bé ấy tự tỉnh lại.
Vì thế t chỉ thích đọc đam, không muốn tin vào couple thật khi có quá nhiều vụ công bỏ thụ cưới vợ hoặc chán kiếm bot mới, ngay cả thụ cũng đầy người bị phốt. Ở cái thế giới nam nữ còn không đáng tin, nam nam chịu áp lực lại càng khó mọi người ạ. Cũng may tui còn coi của MewGulf, Mew thực sự là một công tốt nhất t từng gặp, lo cho tương lai của cả hai, tính từng lối đi nước bước cho cả hai ở đất nước còn khó hơn Việt Nam ?