Hôm nay trời trong mây trắng, ánh nắng chan hòa, vạn dặm không mây, thật là một ngày tốt! Nàng, Trần Nhược Khả, một học sinh cấp ba bị việc học chèn ép đến mặt mũi phờ phạc. Hôm nay trời đẹp như vậy nên nhân cơ hội cùng bạn thân duy nhất là Trần Uyển Thi đi công viên để xả stress.Nhưng ngàn vạn lần lại không ngờ tới, rõ ràng là trời trong mây trắng như vậy, sau bốn tiếng ngồi ở công viên thanh thản thì trời lại đổ mưa , sấm chớp đùng đùng. Đã thế xung quanh lại vắng teo vắng ngắt, người không có, tiểu đình cũng không có, hai đứa cứ như thế chạy dưới mưa tìm chỗ trú rồi xui xẻo thế nào lại bị sét đánh .
Chỉ đơn giản là bị sét đánh thế thôi nhưng lại xuyên về thời cổ đại, hơn nữa lại còn là thời mà nàng chưa từng nghe tới… Điều đáng sợ hơn là nàng và Uyển Thi đã bị tách ra! Huhu, sao xuyên không gì mà lãng xẹt vậy?! Ở trong tiểu thuyết, nữ chính là sát thủ điêu luyện có một không hai, sau đó vì hoàn thành nhiệm vụ mà hy sinh, lẫm liệt xuyên không về thời cổ đại trở thành vương phi được sủng ái nhất mà? Sao ông trời lại bất công với nàng thế? Đúng là quá đen đủi, nàng biết ngay cái số hẩm hiu của nàng chẳng được tích sự gì mà!