Xuyên Sách Tôi Bị Nam Phụ Nhìn Trúng

Chương 22: Kỳ Nghỉ Trải Nghiệm Hè




Tuần cuối của học kỳ cũng hết,hôm này chính thức bước vào kỳ nghỉ hè,Tiểu Hy cùng cả phòng thu đồ đạc,chuẩn bị đến khu tập trung để tham gia kỳ nghỉ trải nghiệm hè,do không bắt buộc nên người tham gia cũng không nhiều,đến nơi họ lần lượt lên xe,chiếc xe chạy theo đoàn ra khỏi thành phố,đến khu ngoại ô,dừng dưới chân một ngọn núi,trên đỉnh núi này là một ngôi chùa đã được xây dựng khoảng 10 năm về trước, đường lên là các bậc thang đá nối nhau quanh co theo đường vòng,bao trọn toàn bộ quả núi,theo trình tự mọi người sẽ leo lên trên đỉnh,tham quan chùa,sau đó sẽ ra sân cỏ phía Đông của chùa dựng lều cắm trại,khu này thuộc địa phận của chùa nhưng nằm cách xa,sẽ không gây ảnh hưởng đến chùa khi cắm trại,qua hôm sau sẽ dọn dẹp rồi về thành phố.

Tiểu Hy đi cùng nhóm bạn chung phòng,vừa leo vừa nói chuyện về dự định sẽ làm gì vào kỳ nghỉ, được một nửa đoạn đường,cả bốn đã mệt thở không ra hơi,họ quyết định ngồi nghỉ một lúc.

“Còn bao lâu nữa mới tới đỉnh,tớ mệt sắp chết rồi đây” Liên Chi nói.

“Gần tới rồi,bọn mình nghỉ một xíu,đỡ mệt rồi đi tiếp” Kỳ Lam tiếp lời.

Một lúc sau,họ tiếp tục leo, cuối cùng cũng đến đỉnh núi,hiện ra trước mắt là một ngôi chùa lớn cổ kính,phía bên trong thầy cô cùng người hướng dẫn viên đang nói chuyện cùng chủ trì,cất đồ đạc xong, họ liền ngồi nghỉ đợi ăn cơm trưa,biết nay có đoàn lên thăm,chùa đã cho các sư cô nấu món chay đãi.Ăn uống xong xuôi,cả đoàn bắt đầu dựng lều,mọi người được chia làm hai nhóm,một nhóm dựng lều,nhóm còn lại sẽ dọn dẹp quanh chùa,phòng Tiểu Hy sẽ ngủ chung một lều,nhiệm vụ dựng lều này được giao cho Kỳ Lam và Thẩm Lan,còn Tiểu Hy và Liên Chi sẽ đi phụ các chú tiểu dọn dẹp quét lá cây khô,quét xong sẽ gom lại đem ra sau chùa đổ,hai người cùng quét chẳng mấy chốc mà sân đã sạch,gom lại bỏ vào bao,hai cô gái khiêng ra sau chùa,đằng sau có một nhà chứa rác,lối vào là cái cửa sắt cũ,đi qua cửa này sẽ đến chỗ đổ,rác cùng lá cây khô sẽ đc gom lại đây, nửa tháng chùa sẽ đốt một lần.

Khiêng bao lá vô,Liên Chi cảm thấy đau bụng,Tiểu Hy bèn bảo cô ấy cứ đi trước,cô đổ lá khô xong sẽ ra khoá cửa về sau,cơn đau bụng ập tới, Liên Chi nói cảm ơn Tiểu Hy rồi mau chóng chạy ra kiếm nhà vệ sinh.Còn lại mình Tiểu Hy,cô kéo bao lá đổ ít một ra,đổ xong hết quay lại thì thấy cánh cửa đã bị đóng,lạ thật,không lẽ có gió sao,nãy Liên Chi chạy ra cửa vẫn mở mà.Tiểu Hy thử dùng sức đẩy,cánh cửa vẫn không nhúc nhích,cô hét lên gọi,nhưng sau chùa ít người qua lại,không có ai nghe thấy,không lẽ mình bị nhốt ở đây luôn sao, giờ đã gần tối,không có ai đi đổ rác nữa,mong là Liên Chi không thấy mình sẽ quay lại, Tiểu Hy thầm nghĩ.

Bên kia,Liên Chi bước ra từ nhà vệ sinh,cô đi thẳng về lều,thấy Kỳ Lam và Thẩm Lan đang ngồi.

“Tiểu Hy đâu,cậu ấy chưa về sao”

“Hai cậu cùng đi quét dọn mà,sao lại hỏi tụi mình”

“Mình đau bụng,không lẽ cậu ấy vẫn còn ở nhà chứa rác”

Cả ba liền đi tìm Tiểu Hy,ra đến nhà chứa rác,cánh cửa đã được đóng,họ quay về tìm một vòng cũng không thấy Tiểu Hy,điện thoại bọn họ đều để trong cặp ở tại lều,rốt cuộc Tiểu Hy đi đâu vậy,lo lắng Tiểu Hy xảy ra chuyện,nhóm bạn định đi báo cáo nhờ thầy cô trợ giúp,đang đi thì gặp chú tiểu giữ chìa khoá nhà rác,Liên Chi liền hỏi lúc nãy có phải Tiểu Hy đưa chìa lại cho chú không,nhưng chú tiểu nào biết Tiểu Hy là ai, Liên Chi liền miêu tả sơ qua Tiểu Hy,chú tiểu mới nói không phải,đưa cho cậu là một cô gái tóc vàng,nghe vậy Thẩm Lan bỗng nghi ngờ,cô liền mượn chìa khoá.Cả ba lại đi đến nhà để rác,vừa đi Thẩm Lan vừa nói.

“Có thể Tiểu Hy ở trong nhà rác,tớ nghi ngờ ai đó đã cố ý nhốt cậu ấy lại rồi”

Mở cửa nhà rác,quả thật Tiểu Hy đang ở bên trong,sau nhiều lần cố gắng phá cửa và la hét,có vẻ cô đã mệt,cả ba đưa Tiểu Hy về lều,nghe cô kể mọi chuyện,Thẩm Lan nói đúng,quả thật là có người cố tình, nhưng là ai mới được,xem ra phải diễn một màn kịch thì mới biết rồi.