Xuyên Sách: Tôi Ở Nhà Nam Chính Làm Cá Mặn

Chương 22: Ninh Cẩu




"Hôm nay, cảm ơn anh đã đưa em về ạ." Yên Trà cúi đầu cảm ơn Diệp Cảnh Ninh xong liền hướng sang bên cạnh: "Nam Diễm, tạm biệt"

Nam Diễm vẫy tay, mắt nhìn theo Yên Trà thư thư thả thả bước vào nhà...

Bánh xe chậm rãi di chuyển một lần nữa, trong xe, bây giờ chỉ có cô và nam chính đại nhân.

Không khí trầm mặc...

Trên đường đi, không ai nói chuyện với ai, Diệp Cảnh Ninh khác với dáng vẻ văn nhã khi nãy, áo khoác cởi ra thoải mái, một tay vịn vô lăng một tay chống cằm.

Dung mạo xuất chúng, mũi cao thẳng, tóc đen, mày kiếm, người ta nói môi mỏng thì bạc tình, Nam Diễm ghé mắt, liếc nhìn người đàn ông bên cạnh...

Bạc tình sao?

Trong truyện, hắn ta yêu Phương Kiều Kiều đến chết đi sống lại, như thế mà bạc tình sao?

- Reng Reng-

Âm thanh điện thoại vang lên, cắt ngang suy nghĩ Nam Diễm đồng thời cũng phá vỡ không gian yên ắng.

Năm phút sau, điện thoại vẫn reo, người nọ tựa như không có ý định nhấc máy.

"Hay là... anh nghe điện thoại đi" Nam Diễm thận trọng nói.

Màn hình lại lóe lên, Diệp phu nhân vẫn kiên trì không thôi, Nam Diễm ôm lòng bội phục.

Có lẽ cô cũng đoán được vài phần lý do bà gọi đến.

Không phải vì Dương Nhã Đoàn thì còn ai, xem ra lần này Diệp phu nhân thật sự quyết tâm chọn cô ta làm con dâu rồi.

"Không nghe."

Diệp Cảnh Ninh hờ hững nói một câu như thế liền thuận tay tắt điện thoại ném ra băng ghế sau.

Tiếng điện thoại mất đi, trả lại khoảng không im lặng như vốn dĩ, Nam Diễm hướng mắt nhìn ra ngoài, lúc này cô mới nhận ra có cái gì đó không đúng.

Đường này đâu phải là về nhà...

"Anh Cảnh Ninh... hình như anh đi sai đường rồi, đây đâu phải hướng về nhà"

Diệp Cảnh Ninh không nặng không nhẹ lên tiếng: "Chúng ta không về nhà"

Nam Diễm: Đờ mờ!

Cô run run quay đầu nhìn hắn: "Hã... vậy chúng ta đi đâu?"

Thình thịch



Tim Nam Diễm đập ngày càng nhanh.

Làm gì nha?

Hắn ta muốn làm gì?

Chiếc xe Ferrari đỏ rực, lao đi, xuyên qua màn đêm tĩnh mịch, Diệp Cảnh Ninh vẫn im lặng, Nam Diễm đại khái đã hơn mười lần có ý định mở cửa xe bất chấp mà nhảy xuống.

Nữ phụ như cô thật khổ quá mà...

Cô chưa mười tám đó.

Đừng có mà cầm thú như vậy chứ.

- ------- Truyện được đăng tải trên Wattpad: @Dyem_Dyem_1111

Công ty Luật HC, Nam Diễm ngơ ngác ngồi trong phòng khách.

Chuyện là tầm ba mươi phút trước, Diệp Cảnh Ninh nói cái gì mà có việc cần giải quyết gấp, với lại công ty và nhà ngược hướng nhau nên hắn đưa cô đến đây luôn.

Khụ.

Trước đó... là cô nghĩ nhiều.

"Em là cái gì với Diệp tổng thế?" Giọng nói của một chị gái cất lên.

"Em được gia đình anh ấy nhận nuôi ạ." Nam Diễm nhẹ giọng trả lời.

"A, vậy cũng xem là em gái." Một người bên cạnh nói.

"Chị chưa bao giờ thấy anh ấy mang ai đến đây cả, xem ra em cũng rất thân thiết với Diệp tổng."

Không có, đừng có mà nói lung tung.

Cô không muốn đâu.

"Vậy anh ấy có bạn gái chưa?" Một cô gái khác hỏi

"Em không biết ạ." Nam Diễm lắc lắc đầu

Vừa đến, Nam Diễm liền nhận được một vô số ánh mắt tò mò, sau đó, như tình cảnh bây giờ, tất cả các nhân viên nữ vây quanh cô, hỏi một đống loạn thất bát tao.

"Em có thấy anh ấy dẫn cô gái nào về nhà hay không?"

"Đúng rồi đó, có ai mà anh ấy đặc biệt quan tâm không?"

"Diệp tổng có vị hôn thê đúng không?"



"Điều kiện làm dâu Diệp gia là gì thế?"

Diệp Cảnh Ninh trong lòng các nhân viên nữ, chính xác là một dạng hình mẫu lý tưởng, nếu tìm được người giống hắn thì quá may mắn rồi còn nếu bắt được cả hắn thì coi như kiếp này bọn họ đã đủ mãn nguyện.

Nam Diễm: "..."

Cá mặn đáng thương bị hỏi đến choáng váng đầu óc, cô muốn về nhà a.

Người kia như thế nào sao mà cô biết được, cô còn là nữ phụ đây này, đâu có thời gian quan tâm hắn ta chứ.

"Nè, các cô làm gì thế? Buông tha con bé đi" Hoàng Khải vừa tiến vào liền thấy một màn lộn xộn này.

"Hoàng tổng." Đám người đồng loạt lên tiếng.

"Còn ở đó làm gì? Mau đi làm việc"

Đám đông cuối cùng cũng tản ra, Nam Diễm thầm thở ra một hơi.

"Nam Diễm đây sao?" Hoàng Khải nhìn cô ánh mắt tò mò.

"Dạ"

"Anh có nghe Ninh Cẩu nhắc đến em"

Nam Diễm:"???" Ninh Cẩu

Nam chính thật biết cách chơi nha.

Cho một like.

Mà thằng cha đó nhắc đến cô?

"A, ý anh là anh Cảnh Ninh của em" Hoàng Khải giải thích.

"À quên giới thiệu, anh tên Hoàng Khải, bạn thân của Cảnh Ninh nhà em" Người kia lên tiếng.

"Em chào anh ạ"

Hoàng Khải nhìn cô bé ngoan ngoãn trước mắt như nhớ đến cái gì đó, tò mò hỏi:

"Ờ thì... em bao nhiêu tuổi rồi?"

"Mười sáu ạ" Nam Diễm vừa trả lời xong liền nghe người kia thở dài.

"Haiz, Ninh Cẩu thực sự muốn làm cẩu sao?" Hoàng Khải thì thầm một câu.

Nam Diễm: "???"