Cố Tư đi rồi trong văn phòng lập tức nghị luận sôi nổi hẳn lên, đều đang thảo luận Cố Tư đã gả vào hào môn như thế nào lại quay trở lại.
Cố Tư đi theo Trịnh Ninh vào văn phòng, Trịnh Ninh nói: “Muốn uống chút gì không?”
Cố Tư cười cự tuyệt, “Không cần, đợi chút nữa tôi còn phải đi về làm việc.”
Trịnh Ninh gật gật đầu, ngồi xuống nói: “Em có thể trở về tôi thật cao hứng.”
Cố Tư nói: “Có thể lại lần nữa làm công việc mà mình thích, tôi thật sự cũng rất cao hứng.”
Trịnh Ninh nhìn người trước mắt tựa hồ cùng trước kia không giống nhau, trong lòng có rất nhiều lời muốn hỏi lại nói không ra miệng. Anh muốn hỏi Cố Tư vì sao một năm trước kia không cùng liên lạc với bạn bè, lại muốn hỏi nàng có phải do sinh hoạt không vui cho nên lại ra đây công tác hay không. Chỉ là mình cùng Cố Tư nhiều nhất cũng chỉ có thể xem là quan hệ cũng không tệ lắm, là thủ trưởng cùng cấp dưới, đến bạn bè còn không được tính, anh cũng không nên hỏi quá nhiều.
Trịnh Ninh trong lòng có một đống lời muốn nói, cuối cùng lại chỉ nói một ít khích lệ nàng cố gắng, rồi để cho Cố Tư rời đi.
Cố Tư trở lại văn phòng, đồng nghiệp cách vách dịch tới gần, bát quái nói: “Cố Tư, vừa rồi Trịnh tổng nói gì với cô?”
“Không có gì.” Cố Tư một bên sửa sang lại đồ vật một bên nói: “Chỉ là cổ vũ tôi, để tôi làm việc cho tốt.”
“Nga.” Đồng nghiệp lập tức liền không có hứng thú, nhưng vẫn là người đại biểu toàn văn phòng hỏi ra một vấn đề, “Nghe nói lão công của cô rất có tiền a, sao lại còn phải ra đây công tác?”
Nếu nói chuyện phát sinh một năm nay mang cho Cố Tư chỗ tốt gì, thì chỗ tốt duy nhất chính là nàng hiện tại đã có thể làm được việc không để bụng lời nói và suy nghĩ của người khác, nàng hiện tại trừ bỏ Trang Hàn thì người ngoài đều không phải thật sự để ý.
Nghe đồng nghiệp hỏi như vậy, Cố Tư vẫn như cũ rất ôn hòa nói: “Không có gì, chỉ là ở nhà nghỉ ngơi một năm, cảm thấy không có chuyện gì làm, vẫn muốn làm việc trước kia.”
“Nga.” Đồng nghiệp gật gật đầu rời đi, cũng không biết cô đến tột cùng tin nhiều hay ít, bất quá Cố Tư cũng không để ý.
Nàng học thiết kế quần áo, nguyện vọng trước kia chính là có thể mở một phòng làm việc cho riêng mình, thiết kế một ít quần áo mà mình cảm thấy hứng thú, nếu có thể làm ra quần áo mà mình mặc được thì càng tốt. Nhưng mà nàng hiện tại còn trẻ, cần phải học tập rất nhiều, cho nên nguyện vọng này vẫn là để sau đi.
Hiện tại nhận chức trong công ty quần áo có thương hiệu tốt nhất ở trong cả nước, hoàn cảnh dựng lên cũng rất tốt, nàng muốn ở chỗ này làm việc thêm mấy năm, chờ lúc mình có kinh nghiệm cùng trình độ đạt tới tiêu chuẩn nhất định, lại suy xét đến chuyện phòng làm việc sau.
Một buổi sáng rất mau liền trôi qua, lúc dừng công việc lại đi xuống dưới, nàng đã bắt đầu nhớ Trang Hàn. Buông đồ vật trong tay ra, cầm lấy điện thoại mở ra danh bạ, ngón tay ở trên tên của Trang Hàn di chuyển mấy cái, nhưng không có ấn xuống.
Nàng là người rất mẫn cảm, đối với thái độ của Trang Hàn với mình nàng không phải không có cảm giác. A Hàn hiện tại xác thật đối xử với mình rất tốt, đã quan tâm đến mình, đã đau lòng vì mình, thậm chí còn vì mình mà tức giận đi trả thù người khác, nhưng mà hắn lại không chịu thân mật với mình.
Nhiều nhất cũng chỉ là ôm một cái, càng đừng nói đến các động tác thân mật khác. Cố Tư duỗi tay gãi gãi tóc, nàng không rõ là vì sao, nếu nói không thích mình thì vì sao phải đối xử với mình tốt như vậy, nếu thích mình thì vì sao lại không chịu thân mật với mình?
Nàng bên này buồn rầu, có đồng nghiệp đi tới nói: “Cố Tư, cùng đi ăn cơm không?”
“Nga, được.” Cố Tư đáp ứng, đứng lên cùng đồng nghiệp đi ra ngoài.
Nàng kỳ thật là muốn thời thời khắc khắc có thể nghe thấy thanh âm của Trang Hàn, có thể cùng Trang Hàn ở bên nhau, nhưng mà nàng lại sợ Trang Hàn cảm thấy mình quá phiền phức, nên dù muốn gọi điện thoại nàng cũng phải do dự nửa ngày.
Đồng nghiệp vẫn đang ở nhà ăn gọi món ăn, Cố Tư cuối cùng vẫn không có gọi điện thoại, mà là nhắn tin cho Trang Hàn, dặn dò hắn nhớ ăn cơm.
Trang Hàn lúc này lại ở bên ngoài phiêu đãng, bởi vì Cố Đức Bách lại tới công ty. Hơn nữa hắn còn dùng dãy số khác gọi điện cho Trang Hàn, Trang Hàn phiền muộn liền tắt máy điện thoại.
Buổi sáng hôm nay nghe Hướng Linh nói chuyện phát sinh ngày đó, Trang Hàn vốn rất lo lắng. Sau đó tưởng tượng mọi chuyện thêm vài lần, nếu Cố Sương thật sự làm gì đó với Cố Tư, hiện tại tuyệt đối sẽ không bình tĩnh như vậy. Hắn đã xem qua, biết các kịch bản của nữ phụ ác độc, Cố Sương tuyệt đối không phải là người trầm ổn như thế.
Từ lúc nhắn tin cho Trang Hàn xong, Cố Tư mỗi hai phút đều phải lấy điện thoại ra nhìn một cái, nhìn xem Trang Hàn đã trả lời nàng hay chưa.
Số lần ngày càng nhiều, đồng nghiệp cùng ăn cơm với nàng chịu không nổi, nói: “Cố Tư, một năm không gặp, tay cô nghiện bấm điện thoại rồi?”
“Không phải.” Cố Tư ngượng ngùng cười cười nói: “Tôi đang xem tin nhắn.”
“Là đang xem tin nhắn của lão công sao?” Vẻ mặt đồng nghiệp chế nhạo nói: “Không có việc gì, tôi hiểu. Đoạn thời gian lúc tôi mới kết hôn không lâu kia, cũng là như thế này.”
Cố Tư nói: “Thời gian cũng không ngắn, tôi đã kết hôn được một năm.”
“Nhưng đây là một năm đầu tiên cô ra đây công tác nha.” Nói xong đồng nghiệp liền có vẻ mặt hâm mộ nói: “Thật hâm mộ những người trẻ tuổi, đâu giống tôi cùng tiên sinh nhà tôi, hiện tại nắm tay cũng không có cảm giác.”
Cố Tư cười cười, bỗng nhiên nhớ tới cái gì, hỏi: “Vậy cô... Cùng tiên sinh của cô ngày thường đều là như thế nào...”
Suy nghĩ nửa ngày, không nghĩ tới nên dùng lời nói nào để nói loại chuyện này cho văn nhã. Bất quá mọi người cũng đều là người trưởng thành hết rồi, loại chuyện này ai mà không biết? Đồng nghiệp chỉ là nghe ngữ khí nàng liền biết nàng muốn hỏi cái gì, thấy nàng ngượng ngùng, có chút đắc ý nói: “Chính là ngày thường hầm đồ ăn bồi bổ tinh lực cho anh ấy, tinh lực của đàn ông nhiều lên, chuyện đó tất nhiên cũng sẽ nhiều hơn. Hơn nữa tôi hầm canh cho anh ấy, anh ấy cũng càng cảm thấy tôi săn sóc hơn.”
Cố Tư nghe, cảm thấy vô cùng có đạo lý. Người từng trải quả nhiên rất bất đồng, về sau nàng còn phải học hỏi thêm kinh nghiệm.
Trang Hàn đang ở một nhà hàng ăn cơm, đột nhiên không hề có dấu hiệu hắt xì một cái. Hắn xoa xoa cái mũi, mặt âm trầm trong lòng nghĩ nhất định là Cố Đức Bách đang chửi bậy mình. Mình không đi tìm ông ta gây phiền phức thì thôi, ông ta lại có thể còn dám ở sau lưng nói bậy mình, chờ xem đoạn thời gian sau ông có sống tốt hay không.
Cố Đức Bách mang một đôi mắt đầy quầng thâm trở về nhà, trong khoảng thời gian này ông mất ngủ lợi hại, thường xuyên ngủ không được, tóc cũng là nắm lớn nắm lớn rớt xuống. Đầu tóc vốn đang rậm rạp, cũng sắp rụng thành hói đến nơi. Ông về đến nhà được một lúc, thấy Trương Thục Viện đang gọi video với các chị em, từng người chia sẻ kinh nghiệm bảo dưỡng nhan sắc.
Cố Đức Bách về nhà, Trương Thục Viện cũng chỉ là nói một câu: “Đức Bách đã trở lại rồi a!” Sau đó liền tiếp tục cùng các chị em khác chuyện trò vui vẻ.
Cố Đức Bách ở bên ngoài nhận hết xem thường sầu đến mức trọc đầu, về nhà vừa thấy người duy nhất khiến mình ưu sầu không để ý đến mình, cái loại cảm giác này đừng nói nữa, trong lòng nghẹn một cỗ lửa rất muốn nổ mạnh.
Lúc này Cố Sương từ trên lầu đi xuống dưới, cô đã vài ngày không có về nhà, về đến nhà nhìn thấy ba ba không nói một chữ. Cố Đức Bách xụ mặt nói: “Con đứng lại.”
Cố Sương cầm ly nước đứng lại, Cố Đức Bách nói: “Mấy ngày nay con đi đâu vậy?”
“Ba quản con đi đâu sao?” Cố Sương cũng thể hiện sự khó chịu lên mặt.
“Thái độ nói chuyện với ba ba của con đây sao?” Cố Đức Bách tức giận, “Con gái lớn mấy ngày không thấy tăm hơi đâu, lúc trở về còn có loại thái độ này, trong mắt con còn có người ba này hay không?”
Cố Sương đột nhiên xoay người đối mặt với Cố Đức Bách, nói: “Con không vui đi ra ngoài chơi hai ngày thì đã làm sao? Ba biết trong lòng con có bao nhiêu khó chịu sao? Ba một chút cũng không thể giúp con thì thôi, còn luôn muốn giáo huấn con, trong mắt ba còn có người con gái này sao?”
Trương Thục Viện vội vàng tắt video call nói: “Sương Sương, sao lại nói chuyện như vậy với ba con?”
“Con làm sao?” Cố Sương trợn trắng mắt nói: “Hai người đối với con căn bản là chẳng quan tâm, cũng không biết Cố Tư đã khi dễ con như vậy, một người chỉ biết chơi một người chỉ biết kiếm tiền, các người đã khi nào quan tâm đến con chưa?”
Cô thốt ra những lời này, Cố Đức Bách bị chọc tức bưng kín ngực.
Trương Thục Viện lập tức xông tới đỡ Cố Đức Bách, “Ông làm sao vậy a? Sương Sương còn nhỏ, đừng tức giận với con bé, tức giận không tốt với thân thể.”
Cố Đức Bách ổn định thân thể, trầm giọng nói: “Tôi mấy ngày này lúc nào chả tức giận bực bội? Trang Hàn chèn ép tôi đến công việc làm cũng không nổi nữa, hai người còn để cho tôi ngột ngạt.”
Ông nhìn Cố Sương nói: “Còn muốn đi ra ngoài chơi, từ hôm nay trở đi không cho con tiền tiêu vặt, xem con đi ra ngoài như thế nào.”
Sau đó lại quay đầu nhìn về phía Trương Thục Viện nói: “Chuyện trong nhà một chút cũng không thể giúp, chỉ biết tiêu tiền, từ hôm nay trở đi mỗi tháng chỉ cho bà một ngàn.”
Trương Thục Viện mở to hai mắt nhìn, không thể tưởng tượng nói: “Một ngàn? Một ngàn đến túi tôi mua còn không đủ, ông đây là đang tống cổ ăn mày?”
“Như thế nào, chê ít?” Cố Đức Bách cười lạnh nói: “Chờ tôi phá sản, đừng nói đến túi, bà đến cơm còn không có mà ăn đâu.”
Nói xong Cố Đức Bách nổi giận đùng đùng đi lên lầu, lưu lại Trương Thục Viện cùng Cố Sương hai mẹ con hai mặt nhìn nhau. Cố Sương nhìn về mẹ chính mình, hỏi bà: “Nhà chúng ta thật sự sẽ phá sản sao? Ba ba đang dọa chúng ta phải không?”
Trương Thục Viện không nghĩ như vậy, Cố Đức Bách là người đặc biệt trọng mặt mũi, phàm là lúc bình thường ông cũng sẽ không nói mấy lời này. Suy nghĩ quay nhanh, Trương Thục Viện trấn an Cố Sương, nói: “Đừng nóng vội, mẹ đi hỏi thăm mấy người chị em khác một chút, lão công của họ cũng đều làm buôn bán, ở trong phương diện này tin tức rất linh thông.”
Buổi chiều tan tầm, Cố Tư tâm sự nặng nề đi ra ngoài. Xe Trang Hàn đang ngừng ở ven đường, nàng liếc mắt một cái liền nhìn thấy xe Trang Hàn, tức khắc trước mắt sáng ngời chạy chậm đi qua.
“A Hàn!”
Trang Hàn nói: “Lên xe đi.”
Cố Tư vui mừng lên xe, đồng nghiệp phía sau nhìn thấy, biểu tình có chút phức tạp. Vốn đang suy đoán Cố Tư hoặc là cùng lão công quan hệ không tốt, hoặc là lão công sắp phá sản, cho nên mới đi ra đây công tác. Lúc này thấy lão công nàng mở cửa siêu xe tới đón nàng tan tầm, những lời đồn đều tự sụp đổ, xem ra sau này phải cùng Cố Tư có quan hệ thật tốt mới được, cũng coi như là có thêm nhiều chỗ tốt.
Trang Hàn chờ Cố Tư lên xe, liền nói: “Về nhà đi, dì Tôn đang làm thức ăn ngon.”
Đôi mắt Cố Tư hơi xoay chuyển một chút, nói: “Đi ra siêu thị một chút đi, em muốn mua chút đồ.”
Trang Hàn: “Mua cái gì?”
Cố Tư: “Đồ bổ.”
“Cũng được.” Trang Hàn không hề thấy ánh mắt quỷ quái giấu diếm kia của Cố Tư, tán đồng nói: “Thân thể em yếu như vậy, xác thật nên bồi bổ.”