Xuyên Thành Người Mợ Ác Độc Của Nữ Chính Truyện Ngược

Chương 4:




Hạ Du Du xóc xóc túi tiền, có chút hứng thú đổ bạc bên trong ra lòng bàn tay nhìn một chút, nàng chưa từng thấy tiền cổ đại bao giờ.

Cuối cùng, dưới vẻ mặt đau lòng của Triệu thị, ném bạc chuẩn xác vào trong ngực mẹ mìn: "Ta không bán trẻ con, ngươi đi đi."

Mẹ mìn bị động tác của nàng dọa lùi về sau một bước.

Hạ Du Du lại cắm khúc cây trong tay xuống mặt bàn.

Khúc cây kia trực tiếp xuyên qua mặt bàn.

Ầy, xem ra cái bàn cổ đại này chất lượng không được tốt lắm.

Làm xong những việc này, Hạ Du Du phủi sạch bụi dính trên tay: "Còn muốn ta mời các ngươi ra ngoài à?"

Triệu thị, mẹ mìn: "..." Cứng đờ.

"Thật ra cũng không phải là không được."

Nàng hơi híp mắt, như cười như không: "Chỉ là sẽ có chút thô bạo."

"Nhưng cũng đừng sợ, cùng lắm cũng là gãy bảy tám cái xương sườn, sẽ không chết người."

Vừa nghe câu này, sắc mặt mẹ mìn thay đổi, co rúm lại, bà ta liếc nhìn Triệu thị, nắm chặt túi tiền, cười gượng nói: "Nếu nương tử Bùi gia vẫn chưa quyết định xong, vậy... Lần sau ta lại đến."

Bóng lưng chạy trối chết của bà ta làm Hạ Du Du nhớ lại đồng đội heo, ăn hại của mình kiếp trước.

Triệu thị sốt ruột.



Mắt thấy 8 lượng bạc sắp tới tay lại đổ sông đổ biển, trong lòng mặc dù có chút sợ hãi giá trị vũ lực của Hạ Du Du, nhưng vẫn tức đến thở hổn hển trừng Hạ Du Du một cái, vội vàng đuổi theo mẹ mìn.

Hạ Du Du không để ý đến hai người vừa rời đi.

Nàng tùy tiện ném khúc cây trong tay xuống đất, mắt thấy khúc cây lăn đến bên chân hai tỷ để đang co rúm thành một cục ở trong góc.

Sau khi phủi tay, Hạ Du Du mới tỉ mỉ quan sát hai tỷ để đang co ro trong góc.

Bởi vì ăn uống không đủ dinh dưỡng trong thời gian dài, da thịt nữ chính vàng như nến, mặc một bộ quần áo cũ nát rộng thùng thình bằng vải bố, lại càng tô thêm vẻ gầy gò xơ xác. Rõ ràng đã mười tuổi, trông lại như không quá sáu bảy tuổi. Rõ ràng là có một khuôn mặt mỹ miều trời sinh, ngũ quan xinh đẹp tinh xảo, nốt chu sa giữa mi tâm vô cùng hút mắt, gần như có thể tưởng tượng được dung nhan tuyệt sắc khiến nam chính và nam hai thần hồn điên đảo sau khi lớn lên.

Lúc này khóe miệng còn dính vết máu khi cắn tay Triệu thị, cặp mắt đen lóng tràn đầy sự hoảng sợ, cảnh giác nhìn chằm chằm nàng, sợ nàng tới gần làm tổn thương đệ để nhỏ bé đang bảo vệ sau lưng.

Hạ Du Du: "..."

Nhìn cũng cứng đó, khác xa một trời một vực so với nữ chính trưởng thành nhu nhược không thể tự lo cho bản thân, thuần thục dùng mặt để làm vũ khí trong sách.

Là bởi vì vẫn chưa bị "xã hội" vùi dập sao?

Hạ Du Du thu hồi ánh mắt, không có hứng thú nghiên cứu quá nhiều.

Không bán chủ yếu là dựa vào cuốn tiểu thuyết xuyên vào đã đọc trước kia mà phán đoán sơ bộ, trước khi hiểu rõ tình huống cụ thể của thế giới này, không đi vào cốt truyện là lựa chọn tốt nhất.

Không chừng cốt truyện hay hệ thống đại thần nào đó đang bí mật nhìn chằm chằm nàng.

Nếu nàng bán tỷ đệ này, đi vào cốt truyện, không biết một giây sau có thể bị cưỡng chế ra khỏi thành bị sơn tặc chém cho đi lãnh cơm hộp không...