Trong cung điện của Họa Doanh Doanh, nàng mở bừng mắt.
Họa Doanh Doanh dưới Nguyệt Ngọc Đại Lục kia chỉ là một Kim Linh của nàng, nó chết nàng cũng không quá ảnh hưởng.
Đã trở lại Thần Giới, nàng muốn đi gặp hắn một chút.
\-Tướng Quân.
Họa Doanh Doanh hành lễ trước cửa điện, nói là điện... chi bằng nói nó là một lồng giam.
\-Ngươi đến đây làm gì?
\-Tướng Quân, ta đến thăm ngài.
\-Quay trở về đi, ngươi không nên đến đây.
\-Vậy, ai là người nên đến? Cửu hoàng tử sao?!
Họa Doanh Doanh có chút tức giận, nhưng đáp lại nàng là một mảnh im lặng, vào trong tai của Họa Doanh Doanh liền giống như ngầm thừa nhận.
\-Thiên Song Duẫn có cái gì tốt chứ?!
\-Quân sư, không được vô lễ!.
Nhưng Họa Doanh Doanh không nghe lọt tai lời nói đó, nàng tức giận rồi.
\-Được, được. Huynh là nhớ mãi không quên tiện nhân kia đúng không?!
\-Họa Doanh Doanh!
\-.... huynh chưa từng gọi thẳng tên họ của ta, huynh còn nhớ rõ ta họ Họa sao?!
\-Ta...
\-Hừ, tất cả là Thiên Song Duẫn nợ ta, ta không sai!
Họa Doanh Doanh hành tức giận phất tay áo bỏ đi.
Nàng muốn đi, đi xuống Nguyệt Ngọc Đại Lục, nàng muốn xem tại nhân kia....
\-Hừ!
\-Doanh Doanh, không thể.
Vu Mộc ngăn cản, Thần Giới hiện giờ đang loạn, hơn nữa từ lâu đã cấm Thần nhân ra khỏi Thần Giới, nàng ấy làm như vậy là cãi lệnh Thần Đế.
\-Vu Mộc, lần này ta phải xuống đó.
\-Doanh Doanh... nàng tội gì chứ.
\-Vu Mộc, lần này ta nhất định phải xuống.
\-... kể cả Kim linh đã nát sao?
\-Ta là Thần nhân. Ta sẽ không xảy ra chuyện gì , ngươi yên tâm.
Dứt lời liền đi mất, để lại Vu Mộc ngơ ngác nhìn về hướng nàng biến mất .
\-Nàng là bởi vì trả thù... hay là bởi vì Tướng Quân...
Thực ra trong lòng Vu Mộc đã sớm có đáp án.
\-Aaaaaaaaaa.
Cơ Y Lệnh hét lớn , bàn tay đánh loạn xạ khắp nơi, bên cạnh y là máu thịt tươi sống, màu đỏ của máu tươi càng khiến Cơ Y Lệnh điên cuồng, có một giọng nói nói cho y biết.
Giết hết tất cả.
Phá hủy mọi thứ đi.
Họa Doanh Doanh từ trên trời giáng xuống, nàng đưa tay, một cây roi kim sắc trói chặt Cơ Y Lệnh đang điên cuồng.
Ánh mắt nàng rất tối, thậm chí còn có tia điên cuồng.
\-Ngươi thả chủ nhân ra!
Linh Ly muốn chặt đứt chiếc roi kim sắc kia, nhưng nàng không thể.
Roi của Thần nhân không phải là thứ mà một Thần Hộ Mệnh nho nhỏ như nàng có thể cắt đứt.
\-Hừ!
Họa Doanh Doanh thả thêm một cây roi siết chặt Linh Ly, chặt đến nỗi ghim vào linh hồn.
\-Tiện nhân, các ngươi đều là tiện nhân!
Họa Doanh Doanh kéo hai người vào địa lao, chói cả hai vào vách tường.
Ánh mắt Họa Doanh Doanh hung ác, bởi vì nàng nhìn thấy... dung mạo thật của Cơ Y Lệnh và Linh Ly.
Không có bất cứ thuật dịch dung cấp thấp nào có thể thoát khỏi mắt của Thần nhân.
Lúc trước chỉ là một Kim linh của nàng, cho nên nàng bị lừa... nhưng bây giờ là chân thân của nàng, vậy nên nàng nhìn rõ dung mạo thật sự sau lớp ngụy trang.
Nữ nhân đều không thích ai xinh đẹp hơn mình, nhất là kẻ thù của mình.
Họa Doanh Doanh nắm chặt tay, đến gần Cơ Y Lệnh sau đó đưa tay xé rách chiếc mặt nạ da người.
Gương mặt họa thủy lộ ra, ánh mắt Họa Doanh Doanh lại càng giận.
\-Là gương mặt này sao? Là bởi vì gương mặt này cho nên mới mê hoặc được chàng?
Họa Doanh Doanh lẩm bẩm, bàn tay lại hiện ra một con dao.
Nàng đưa tay, rạch trên mặt Cơ Y Lệnh vài vết thương, bởi vì nàng dùng sức cho nên vết thương thấy tận xương.
\-Ngươi dừng tay!
Linh Ly hét lớn, thế nhưng Họa Doanh Doanh giống như không nghe thấy, bàn tay lại càng dùng sức rạch.
\-Để ta xem, không còn gương mặt này , ngươi dụ dỗ được ai?!
\-A....
Cơ Y Lệnh phát ra tiếng rên rỉ nho nhỏ.
\-Hahahahahah...
Họa Doanh Doanh cười tươi, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của Cơ Y Lệnh, nàng đột nhiên ngừng lại.
\-Tiện nhân! Chắc chắn là ngươi đã dùng ánh mắt này câu dẫn chàng!
Vừa nói, con dao trên tay vừa đâm vào mắt Cơ Y Lệnh.
Kẻ tiện nhân này làm sao lại có được đôi mắt xinh đẹp như vậy? Hắn không có tư cách có đôi mắt này!
\-A!!!!!
Cơ Y Lệnh hét lớn, Họa Doanh Doanh không những đâm dao vào trong mắt, mà nàng còn chuyển tay, muốn khoét con ma nào ra.
Máu tươi chảy ròng ròng, nhiễm lên y phục đã không nhìn ra màu sắc ban đầu...
Linh Ly la hét, muốn Họa Doanh Doanh dừng tay.
Họa Doanh Doanh lại cười điên cuồng.
Khung cảnh trong địa lao lúc này... Hệt như một trò đùa, bởi vì ngoài cửa.... có hình dáng một người... chứng kiến tất cả, bởi vì trong mắt người kia.... có ý cười, giống như mưu kế đã được thực hiện, giống như tất cả đều theo kế hoạch... nên người đó cười.
Họa Doanh Doanh khoét xuống hai con mắt, trên môi vẫn nở nụ cười điên cuồng.
Sau đó nàng không phân biệt trái phải, điên cuồng chém rất nhiều nhát vào thân thể Cơ Y Lệnh... chém đến khi thân thể trở thành thi thể...
"Cạch"
Thứ gì đó rơi xuống đất, Linh Ly cúi đầu nhìn, là một lá xăm...
Chữ trên lá xăm bị máu tươi nhấn chìm, không nhìn rõ con chữ ban đầu là gì nữa.
Một làn khói tỏa ra, tất cả người trong địa lao ngất xỉu.
Đến khi tỉnh lại, tất cả đều sẽ thay đổi.
\_\_\_\_\_\_Nụ cười nở rộ trong đêm tối, đêm nay không có ánh trăng.