Tôi Kế Thừa Tứ Hợp Viện Nấu Ăn Siêu Ngon

Chương 44




Đến cuối tháng, lúc Thời Nhiễm kết toán cũng ngạc nhiên, kể từ lúc cô mở quầy hàng ra đến nay mới được hơn nửa tháng, nhưng thu nhập của cô đã gần hai mươi ngàn đồng rồi.

Cứ tiếp tục với tiến độ này thì Thời Nhiễm thấy không chừng còn có thể trả nợ trước thời hạn nữa kìa!

Thời Nhiễm vui vẻ xóc chảo lên, thứ trong chảo bay lên rồi đáp xuống là món ngon của hôm nay — gà thả vườn xào tương!

Khoảng thời gian gần đây Thời Nhiễm cũng nhận được một số kiến nghị, đương nhiên không phải vấn đề khẩu vị mà là rất nhiều khách đặt hàng nói muốn ăn mì.

Nói đến cùng thì thành phố B cũng nhiều người miền bắc, ngày nào cũng dùng cơm làm món ăn chính, ăn lâu rồi cũng khóa tránh khỏi muốn thay đổi khẩu vị.

Thời Nhiễm suy nghĩ một lúc cũng đồng ý, đừng thấy số lượng người đặt hàng nhiều nhưng cơ bản họ đều tập trung trong vài công ty mà thôi.

Một là phòng làm việc đầu ổ gà đang lắp đặt trang thiết bị, đây là nơi gần nhất, ngay cả vận chuyển cũng không cần gọi. Nơi còn lại là công ty của Tiểu Mễ và Chu Mẫn, sau khi được hai người họ quảng cáo thì mỗi ngày ít nhất cũng có mười mấy người đặt.

Hai công ty còn lại cũng được bạn bè giới thiệu đến, một công ty cũng có bảy tám người.

Thời Nhiễm tính thử khoảng cách, đều là những công ty trong phạm vi ba kilomet. Trong phạm vi này cũng có thể giao mì được.

Hôm nay cô làm món mì gà xào với tương. Mì còn là mì làm sẵn, Thời Nhiễm nấu mì dẹt, thêm chút dầu mè để phòng việc mì dính lại với nhau.

Thời Nhiễm phải đi hết mấy cái chợ mới tìm được gà thả vườn, mặc dù chợ gần đây cũng có bán thịt gà nhưng gà xào tương quan trọng nhất là cần thịt gà tươi, để qua ngày cũng không được.



Ở mặt ăn uống Thời Nhiễm rất nghiêm túc, cuối cùng cô mua được năm con gà thả vườn về, bảo người trong chợ giúp giết gà, những thứ như vạch lông thì cần Thời Nhiễm tự làm.

Thời Nhiễm nhìn cái sân lớn nhà mình, dứt khoát cầm dao đến chỗ cống thoát nước.

Nhắc đến cống thoát nước của tứ hợp viện, nó đã được cải biến nhưng cũng chưa được tiện lắm, đặc biệt là công thoát nước trong sân không đủ rộng. Vòi nước chỉ đủ kéo đến một góc sân, vòi nước nhà sau thì không cùng một đường ống với trong sân.

Vì thế cống thoát nước trong sân lại không có vòi nước mà chỉ dắt một thùng nước. Chính là nối vòi nước vào trong thùng nước rồi tạo thêm một đường xả nước khác từ trong thùng ra.

Thời Nhiễm nhìn đống lông gà ngay cống thoát nước, đợi đến khi xử lý xong mới phát hiện một vấn đề.

…Hình như cống thoát nước… bị tắc rồi.

Vì sắp đến trưa nên Thời Nhiễm cũng không vội thông cống thoát nước mà đi làm gà xào tương trước.

Miếng thịt gà béo ngậy, bởi vì thịt gà đủ tươi nên không cần luộc qua nước, bỏ thẳng vào xào lửa lớn với tương, xào thịt gà cho đến khi săn lại. Thêm vào đó khoai tây, nấm hương hầm chung, cho đến khi khoai tây thấm nước canh, dùng đũa là có thể nghiền nát. 

Cách làm gào xào tương này không hề giống gà hầm của Tân Cương, nó giống gà xào của tỉnh Lỗ hơn.

Lúc sắp ra lò thì bỏ ớt đỏ và ớt xanh vào, lập tức màu sắc sẽ trở nên sinh động hơn.

Thời Nhiễm chuẩn bị hai hộp đồ ăn, trong hộp lớn thì đựng mì, hộp nhỏ thì đựng gà xào. Ngoài ra mỗi một đơn hàng đều thêm một hộp rau thơm vụn để người ta thêm vào.



Anh trai giao hàng đến lấy đồ ăn hít sâu một hơi, chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng đều là mùi thơm của thịt gà.

Không nhịn được nữa! Ngày nào cũng vậy, thời gian đến đây là giày vò người ta nhất.

Anh trai giao hàng ôm lấy phần mì xào thịt gà mua ở chỗ Thời Nhiễm ngồi trên chiếc ghế nhỏ trước cửa, bắt đầu từ lúc Thời Nhiễm đẩy quầy hàng ra trước cửa nhà mình thì bàn ghế chưa từng dẹp vào bao giờ, dù gì ngày nào cô cũng mở cửa, cũng không sợ người ta ăn trộm.

Anh trai giao hàng nuốt ngụm nước bọt, miếng thịt gà đậm màu tương, khoai tây được ngâm nước canh, bên trên được phủ đầy mì sợi trắng như tuyết vừa mới ra lò, bên trong còn có vài cọng rau xanh…

Sợi mì được hòa trộn nước canh đậm đà, thịt gà săn chắc, da gà dai dai, mùi vị không tan đi, được thấm vào tận sâu bên trong miếng thịt gà. Ngay cả khoai tây cũng đặc biệt ngon.

Anh trai giao hàng ăn hết cả một bát mì, không cần nói cũng biết mãn nguyện biết bao nhiêu.

Đưa đồ ăn trưa đi cho khách xong thì lúc này Thời Nhiễm bắt đầu rầu rĩ, cống thoát nước của thành phố lâu năm thật sự phiền phức, cô lại mới đến đây nên cũng không biết tìm ai đến sửa.

Đang buồn rầu thì tiếng nồi chảo trong bếp vang lên, Thời Nhiễm chỉ đành qua đó giúp những chuyện trong bếp thôi.

Cho đến ba giờ chiều Thời Nhiễm mới có thời gian rảnh, hỏi được ông Giả chỗ thông cống thoát nước gần đây, Thời Nhiễm bỏ mất mấy trăm đồng để mời được người ta đến.

Kết quả đối phương chỉ vặn vòi nước một cái, ào ào ào…

“Cô gái à, không phải cống thoát nước còn dùng rất tốt sao?”