Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng

Chương 326




Bí thư Tạ cũng cảm thấy cách này rất hay.

Nhưng cho dù muốn làm sữa đậu nành thì còn có một chuyện rất quan trọng.

Trương Thiên buông vở, nhìn về phía bí thư:

“Nhưng vẫn là vấn đề kia, sữa không đủ.”

“Hiện tại số lưỡng sữa tươi do dê bò con cai sữa còn có một trăm cân, nhưng số lượng học sinh của nhà trẻ, trường tiểu học và cấp hai trong thành rất nhiều, lượng sữa tươi của chúng ta không đủ cung ứng.”

Giữa thập niên 60 mọi người điên cuồng sinh con, thậm chí đại đội của bọn họ có một nhà sinh tám đứa con, hiện tại nữ chính nhân của nhà đó lại mang thai, sang năm sắp tăng thêm một thành viên mới trong gia đình.

Mà tỉ lệ sinh đẻ trong thành càng đáng sợ hơn, cô từng đến bệnh viện hỏi thăm, chỉ riêng năm ngoái thì số lượng trẻ sơ sinh đã đạt tới sáu vạn, năm nay có lẽ còn sẽ tăng thêm một ít.

Hầu như mỗi nhà xưởng trong thành đều sẽ có nhà trẻ và trường tiểu học, chỉ riêng trường tiểu học trong thành đã có hơn một trăm trường.

DTV

Trương Thiên tính sơ qua một chút, nếu chỉ cung cấp sữa đậu nành cho nhà trẻ, trường tiểu học và cấp hai trong thành, chỉ làm sữa tươi bổ sung thì đã cần ít nhất một ngàn cân.

Đây rõ ràng là không đủ.

Bí thư Tạ cũng hiểu rõ, gật đầu nói:

“Đây xác thật là một vấn đề.”

Hội nghị im lặng vài giây, bí thư Tạ ngẩng đầu:

“Như vậy đi, trước tiên giơ tay biểu quyết, đồng ý thành lập nhà xưởng sản xuất sữa, chế biến sản phẩm sữa giơ tay.”

Người ngồi bên trái và bên phải bàn hội nghị sôi nổi giơ tay lên, Trương Thiên cũng giống vậy.

“Vậy vấn đề tiếp theo mà chúng ta cần giải quyết là sữa tươi.”

Bí thư Tạ ghi chép trên vở, tiếp tục nói:

“Tôi sẽ gửi báo cáo lên cấp trên, xin trang trại bò sữa bên phía Ma Đô phân phối mấy chục con bò sữa tới đây, chúng ta giải quyết vấn đề dinh dưỡng cho nhi đồng trong thành trước.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-326.html.]

“Tan họp.”

Trương Thiên cất notebook của mình vào túi xách đứng lên, đang chuẩn bị rời đi thì trợ lý của bí thư Tạ gọi cô lại.

“Đồng chí Trương Thiên chờ một chút, bí thư muốn tìm cô nói chuyện.”

Trương Thiên sửng sốt một lát:

“Được.”

Còn có chuyện gì mà cần tìm mình chứ? Đáy lòng của Trương Thiên xẹt qua một sự khó hiểu.

Trương Thiên đi theo trợ lý vào văn phòng của bí thư, khác với văn phòng sau này, so sánh với những văn phòng từng nhìn thấy ở lầu dưới thì văn phòng bí thư không có khác biệt quá lớn, bên trong chỉ có bàn ghế cùng với chân dung chủ tịch và khẩu hiệu dán trên tường, không thể đơn giản hơn được nữa.

“Đồng chí Trương Thiên uống nước đi, chờ một lát bí thư sẽ tới.”

Trợ lý rót chén nước đưa cho Trương Thiên.

Trương Thiên cười cầm lấy:

“Cảm ơn.”

“Không khách sáo.”

Không bao lâu, bí thư Tạ xử lý công việc xong trở về, ngồi trên chỗ ngồi cười nói.

“Hội nghị hôm nay được tổ chức rất chính xác, cũng may đã mời đồng chí Trương Thiên tới, nếu không thì có lẽ chúng tôi đã vội vàng làm sữa bột rồi.”

Nói tới đây, ông ấy không khỏi có chút may mắn.

Ban đầu nghĩ chế biến sữa bột hoặc là bột dinh dưỡng, mọi người mua về mỗi lần pha một muỗng cũng đủ đáp ứng nhu cầu dinh dưỡng của nhi đồng, hiện tại nghĩ lại thì vẫn thấy ý tưởng do Trương Thiên đưa ra tốt hơn, tiết kiệm rất nhiều sức lực tiền bạc.

Trước mắt chỉ làm sữa đậu nành đã thiếu nhiều sữa tươi như vậy, nếu chế biến sữa bột dựa theo kế hoạch ban đầu thì sợ là phải qua mười mấy năm mới có thể cho nhi đồng của toàn huyện được uống sữa.

Trương Thiên thẹn thùng cười, khi cô còn đi học thì trường học sẽ cung cấp sữa đậu nành, mỗi người một ly, cho tới bây giờ cô vẫn nhớ rõ ký ức thơm ngon kia, cứ việc cô biết, sữa đậu nành trong trí nhớ chính là sữa đậu nành, rất khác với sữa đậu nành mà cô đưa ra.

Nhưng bí thư khen như vậy, cô cũng không thể thật sự cho rằng là công lao của mình.