Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng

Chương 347




Trương Đại Ngưu lo lắng, Quách Bình là một cô gái tốt, bình thường biểu hiện cũng không tồi, ông mới nghĩ đến giao công việc cho cô ấy, sau này công tác trong thành phố, sau đó tìm một chàng trai tốt gả đi, mẹ kế của cô ấy sẽ không có cách nào tìm cô ấy để gây phiền phức nữa.

Bây giờ trong tình huống này, nếu muốn để cho cô gái này thoát khỏi gia đình ban đầu thì khó rồi đây.

Trương Thiên có ấn tượng đối với Quách Bình, là một cô gái mạnh mẽ, cho dù mọi người trong nhà đều không thích cô ấy nhưng cô ấy vẫn sống rất tốt, không cam chịu cũng không buông thả bản thân.

Lúc trước còn tham gia vào kỳ thi của nhà máy, đáng tiếc thứ hạng xếp sau vài người, bằng không bây giờ đã là công nhân của xưởng sữa rồi.

Cô thích kiểu con gái như thế này, nếu có thể giúp đối phương thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn, cô rất vui lòng mà giúp một tay.

“Lại muốn thông qua kỳ thi để lấy được vị trí, vậy thì thi đi!”

Trương Đại Ngưu cau mày. “Nếu thi thì nhất định sẽ bị lộ đề.”

Đến lúc đó hai vị trí này sẽ bị một số cấp dưới đưa cho người thân của minh thôi.

Ý muốn ban đầu của ông là muốn đưa vị trí cho đội viên nỗ lực vượt khó trong đại đội, nhưng đây không phải là điều mà ông muốn thấy.

Trương Thiên cười nhạt, nói:

“Ai nói sẽ dùng đề thi do đại đội chúng ta tự ra chứ?”

Trương Đại Ngưu sửng sốt:

“Ý cháu là?”

“Chúng ta trực tiếp đến nhà máy thực phẩm để tìm đề thi, dùng của bọn họ, cháu đến giám sát, ngăn chặn mọi hành vi gian lận.”

Trương Thiên nói.

Lông mày Trương Đại Ngưu càng nhíu chặt hơn. “Nhưng như vậy thì không giúp được nha đầu Quách Bình.”

Trương Thiên thở ra, cảm khái nói:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-347.html.]

DTV

“Ông nội thật đơn thuần.”

Trương Đại Ngưu còn chưa kịp phản bác, cô đã tiếp tục:

“Cháu làm giám thị, cháu sửa bài, cháu công bố thành tích, cháu nói ai qua thì người đó qua, những người khác làm sao biết được chứ?”

Quyền lên tiếng nằm trong tay cô, để ai đến không phải là điều dễ dàng sao?

Đến lúc đó một vị trí đưa cho Quách Bình, cái còn lại đưa cho người đứng đầu, để bù đắp cho người đứng thứ hai, sau này cô có thể tuyển vào làm việc ở xưởng sữa.

Vậy không phải là giải quyết xong rồi sao?

Mọi người trong nhà đều ngẩn người trước đáp án của Trương Thiên.

Qua một lúc, Trương Hồng Binh nhìn về phía chị. “Chị, tim chị thật đen tối!”

Trương Thiên từ chối chấp nhận lời bình luận của em Tư, sao có thể nói cô tim đen tối được, cô mới là một người tốt đấy!

Mặc dù người trong nhà cảm thấy như thế không hay lắm, cuối cùng vẫn đồng ý.

Trương Thiên biết rất rõ vì sao mọi người lại đồng ý hành động này của cô, vẫn nên để Quách Bình đi.

Nếu như Quách Bình làm việc ở xưởng sữa, người mẹ kế kia của cô ấy nhất định sẽ yêu cầu giao ra hết toàn bộ tiền lương, Quách Bình có thể sẽ không giao ra hết nhưng không thể chịu nổi một người cha đầu óc hồ đồ.

Quách Bình đến độ tuổi này vẫn chưa có đối tượng kết hôn, nguyên nhân chủ yếu nằm ở chỗ người mẹ kế kia muốn giữ cô ấy lại để làm việc trong nhà, bản thân Quách Bình cũng không muốn gả đi.

Nếu Quách Bình có thể vào thành phố làm việc, một là có thể cách xa cái gia đình phiền phức đó, hay là cô ấy sẽ có nhiều lựa chọn hơn trong thành phố, có rất nhiều những cô gái độ tuổi như Quách Bình vẫn chưa kết hôn.

Ở thành phố làm việc có thể phải ở lại, cần phải thuê phòng, không thể đưa hết tất cả tiền cho gia đình được, Quách Bình cũng có thể tự tiết kiệm tiền.

Chỉ có điều, Trương Thiên không hiểu, ông nội Trương Đại Ngưu vì sao lại muốn giúp đến thế.

“Lúc trước mẹ của con bé giúp nhà chúng ta một việc, ta vẫn luôn suy nghĩ làm sao để báo đáp, kết quả nó lại vì khó sinh mà qua đời, bây giờ báo đáp cho con gái của nó cũng được.”

Trương Đại Ngưu cảm khái nói.