Xuyên Về Bộ Lạc Nguyên Thủy Làm Thủ Lĩnh

Chương 31





Bốn lão dã nhân họp thành một phòng nước ấm, công việc chính của bọn họ là đun nước nóng cho bộ lạc để uống và tắm rửa trong mùa đông.

Bốn lão dã nhân khác thành lập phòng bếp núc phụ trách công việc cơm nước cho bộ lạc, về sau một ngày ba bữa của bộ lạc sẽ do bọn họ chia nhau phụ trách.

Bốn người nữa sẽ lập thành phòng giặt giũ, nhiệm vụ của bọn họ là giặt quần áo cho tất cả các tộc nhân, về sau bộ lạc sẽ luôn có quần áo sạch sẽ để mặc.

Ba người còn lại sẽ thành lập nhóm phúc lợi, phụ trách chăm sóc cuộc sống sinh hoạt hằng ngày của năm ấu tể mồ côi đến khi bọn chúng có thể độc lập sinh tồn.

Tiền lương của những người này đều do bộ tộc chi trả, cũng chính là vật tư lấy ra từ kho hàng tiếp viện của Quân Tiểu Nam.

Tương lai, khi các tộc nhân trong bộ lạc bắt đầu nộp thuế, cô sẽ rút ra một khoản từ tiền thuế để đảm bảo các chính sách phúc lợi cho người già và trẻ nhỏ mồ côi được thực hiện liên tục.


Đương nhiên tiền đề của việc này là phải có được sự đồng thuận của tất cả các tộc nhân, dựa vào đó mới có thể thành lập quỹ phúc lợi miễn phí.

Nếu có người tham ăn biếng làm thì nhất định phải bắt bọn họ nộp tiền… à không - giao nộp thức ăn thì mới có thể đổi lấy nước ấm, cơm canh và quần áo sạch.

Bởi vì lần trước các tộc nhân đã trải qua một lần tẩy giun nên hiện tại mọi người đều rất cẩn thận trong việc ăn uống, họ không còn uống nước lã và ăn thịt tươi sống nữa.

Trước đây, mỗi gia đình sau khi nhận nồi đều tự đun nước uống và nấu ăn.

Từ giờ về sau, nước nóng và thức ăn đều do bộ tộc cung cấp, như vậy nhất định có thể giải phóng sức lao động của mọi người, về lâu về dài chắc chắn sẽ có lợi cho sự phát triển của bộ lạc.

Đối với các dã nhân thì giặt giũ quần áo đích thực là việc làm vô cùng mới lạ, đơn giản là vì trước kia bọn họ chỉ mặc qua da thú, ngay cả thân thể còn không tắm rửa sạch sẽ, ai sẽ nghĩ đến chuyện tẩy rửa da thú cơ chứ.

Bất quá hiện tại đã khác, trên người bọn họ đều là quần áo giữ ấm kiểu dáng xinh đẹp, đương nhiên bọn họ muốn giữ gìn thật sạch sẽ.


***Buổi chiều hôm đó, trong tay mỗi tộc nhân của bộ lạc Châm đều có đến bốn năm con cá to béo cùng với một chút tôm sông.

Mỗi đội viên tham gia công việc đánh bắt cá còn được nhận thêm hai mươi trái cây xem như tiền lương.

Sau đó, ba người Quân Tiểu Nam, Vạn và Ổn cùng nhau thông báo đến các tộc nhân kế hoạch sắp xếp công việc cho mấy cụ già neo đơn và trẻ mồ côi.

Tất cả các tộc nhân đều gật đầu đồng ý, thậm chí đến cả lão dã nhân nhận được việc làm mà vui mừng khóc nấc lên.

Sau đó, thủ lĩnh đương nhiệm - Vạn liền chỉ vào số cá vừa và nhỏ chất đống trên mặt đất, nói với nhóm phụ nữ được gả đến đây rằng ngày mai bọn họ có thể mang theo số cá này quay về thăm hỏi người thân ở bộ lạc nơi họ sinh ra.

Bất quá, mỗi nhóm phải có hơn năm người mới có thể ra ngoài, đảm bảo an toàn luôn là điều quan trọng nhất.

“Chao ôi! Đây có phải là sự thật không?”“Thật sự có thể như vậy sao thủ lĩnh?”Nhiều người kích động đến mức không thể kiềm chế được, thật ra bọn họ cũng rất lo lắng cho a phụ a mẫu của mình, chỉ là trước khi vào đông bọn họ không có thời gian rời khỏi sơn động.

.