Đó không phải là ở trong tiểu thuyết cùng nguyên chủ truyền scandal, đối tượng đội nón xanh cho Chu Thuật Hoài?
Không phải nguyên chủ thật sự thích gã ta, mà là bởi vì người đàn ông này đã yêu nguyên chủ từ cái nhìn đầu tiên, sau lần đầu tiên gặp mặt liền cảm thấy kinh ngạc, bắt đầu điên cuồng theo đuổi chế độ.
Nguyên chủ đương nhiên không muốn, dù sao người ta từ trong thành nhỏ lớn lên, vị hôn phu đều là cấp bậc thiếu tá, tự nhiên là chướng mắt dầu mỡ Lý Minh Quân.
Hơn nữa bởi vì bị ép gả cho Chu Thuật Hoài về sau, cô đã căm ghét người đàn ông đã kết hôn lần thứ hai từ tận đáy lòng.
Nhưng mà Lý Minh Quân là người tin tưởng đến mức tận cùng, phi thường không có cảm giác biên giới, vốn thấy nguyên chủ kết hôn với Chu Thuật Hoài, còn có chút lo lắng.
Nhưng sau đó nghe nói quan hệ hai người không tốt, lại càng lớn mật.
Ỷ vào mình là em chồng của em gái Chu Thuật Hoài, thường xuyên mượn cơ hội chạy tới Chu gia tìm cô.
Thường xuyên qua lại, tự nhiên là bị người nhìn thấy, có thêm chút chuyện phiếm.
Danh tiếng cũng tan biến theo.
Nguyên chủ cực kỳ ghét gã ta, nói xấu gã ta.
Vì thế liền đắc tội với Lý Minh Quân, sau lưng truyền bá khắp nơi nguyên chủ không chịu tịch mịch, thấy gã ta lái xe lớn, là tới từ trong thành phố, nhất định phải thông đồng với scandal bát quái gã ta muốn vào trong thành sống tốt, hoàn toàn hủy diệt thanh danh nguyên chủ.
Thời buổi này, phụ nữ đã kết hôn thông đồng với đàn ông là tội lớn, sẽ bị người ta đâm sau lưng vào xương sống.
Trong mắt người trong thôn, Lý Minh Quân có chút bản lĩnh, ăn mặc gọn gàng xinh đẹp hơn mọi người, dáng dấp cũng coi như không tệ, còn có thể lái xe tải lớn.
Bao nhiêu cô gái trong thôn nhớ thương.
Tư Vân có trong thôn giàu có nhất Chu Thuật Hoài còn không thỏa mãn, lại còn quyến rũ hắn, tự nhiên là bị người đâm xương sống.
Truyền bá chính là càng ngày càng khó nghe.
Nhưng mà tính tình nguyên chủ chính là cao ngạo, ôm ái tin hay không, không tin thì thôi, dù sao cũng không giải thích.
Cùng Chu Thuật Hoài ly hôn vừa lúc.
Sau khi phát hiện nói như vậy không chừng có thể thoát ly Chu Thuật Hoài, có đôi khi cô thậm chí còn chủ động mời Lý Minh Quân vào nhà, trước mặt mấy đứa nhỏ.
Mấy đứa nhỏ chán ghét cô đến cực điểm, lại bất lực.
Tư Vân ly hôn với Chu Thuật Hoài, không chỉ vì đứa bé, đương nhiên còn có nguyên nhân của chuyện này ở bên trong.
Thời đại này, nếu không phải thật sự không qua nổi, cơ bản có rất ít người đi ly hôn.
Dù sao ly hôn, một người phụ nữ cả đời cơ bản đã hủy diệt.
Nhưng mà trong mắt nguyên chủ, cuộc đời của cô khi gả cho một người đàn ông lớn tuổi hai vợ cũng đã hoàn toàn bị hủy diệt.
Hiện tại bất quá là khó nghe một chút, lại có cái gì mà sợ.
Thời buổi này người, không phải nhát gan tùy ý gia đình khi nhục không muốn rời đi, thì chính là người không muốn tiếp nhận hiện thực như nguyên chủ.
Hiển nhiên nguyên chủ thuộc về vế sau.
Cuối cùng trên con đường tìm đường chết này, càng chạy càng xa.
Nghĩ đến nội dung cẩu huyết này, vẻ mặt Tư Vân giống như nuốt phải ruồi bọ.
Mặc dù biết ai không có hoa đào nát, nhưng mà người đàn ông trước mắt này cũng quá ghê tởm.Chính mình thông đồng không được, vu khống hãm hại cho nhà gái, người như vậy không phải là tai họa hạ lưu sao?
Viết quyển tiểu thuyết này người, cũng không biết cùng cái này nữ phụ là có bao nhiêu thù.
“Đây là?” Sau khi chào hỏi vài chị dâu, Lý Minh Quân kinh ngạc hỏi, giống như vừa mới dời ánh mắt về phía Tư Vân, kinh ngạc hỏi.
Tất cả mọi người không nghĩ nhiều, nhiệt tình giới thiệu: “Đây là Tư Vân mới từ trong thành tới thôn chúng ta không bao lâu đâu, là vợ của Chu lão đại, cậu còn không biết đi.”
Nghe được là vợ Chu lão đại, Lý Minh Quân lúc này mới cứng đờ, nhưng nghĩ đến cái gì, gã ta đột nhiên lại cười, lộ ra vẻ mặt say mê: “Tư Vân, nhớ mây.... Thật sự là một cái tên rất êm tai duyên dáng.”
Tư Vân làm ra một biểu tình bị ghê tởm, châm chọc nói: “Xem ra trong nhà máy của chồng tôi, anh vớt được không ít dầu mỡ đi.”
Lý Minh Quân thiếu chút nữa đuổi kịp mạch não của cô, nghe nói như thế, theo bản năng liền chột dạ, phản bác: “Sao, sao lại nói như vậy, tôi không phải người như vậy.”
Tư Vân cười lạnh: “Vậy sao anh nói chuyện nhiều dầu mỡ như vậy, không biết hình dung thì chăm chỉ học hành, nếu không sẽ có vẻ anh không có văn hóa.”
Lý Minh Quân: “...”
Lý Minh Quân này tâm cao hơn trời, tự nhận là thiên hạ vô địch, tới nơi này làm cũng là bởi vì Chu Thuật Hoài là anh ruột của chị dâu gã ta, muốn đi làm với Chu Thuật Hoài, kiếm thật nhiều tiền.
Kết quả đến lâu như vậy, vẫn làm tài xế.
Gã ta dầu mỡ hay không dầu mỡ gã ta đương nhiên không vui.
Bắt đầu từ đó kiếm được chênh lệch giá, không chỉ muốn vợ của Chu Thuật Hoài, còn phá hư thanh danh trại chăn nuôi của Chu Thuật Hoài, dự định chính mình cầm tiền chạy trốn.
Nhưng mà Chu Thuật Hoài cũng không phải dễ chọc, kết cục cuối cùng của gã ta cũng không tốt lắm, bị Chu Thuật Hoài đã đưa gã ta đến đồn cảnh sát, nếu em gái anh không quỳ xuống cầu xin anh, người đàn ông này đã phải vào tù từ lâu. Bản dịch thuộc nhà Lychee Mận Đỏ!
Nhưng người ta buông tha gã ta, hắn chẳng những không cảm ơn, còn hận Chu Thuật Hoài rất sâu, nhìn Chu Thuật Hoài kiếm tiền như vậy, chính mình cũng dùng tiền học làm.
Nhưng mà phát hiện đồ chơi này không có đơn giản như vậy, hơn nữa gã ta căn bản chịu không nổi khổ, cuối cùng là bồi táng gia bại sản...
Mấy chị dâu cũng cảm thấy gã ta gọi Tư Vân có như vậy có chút không đúng, lúc này nghe nói như thế, thổn thức không thôi.
Khuôn mặt Lý Minh Quân vừa xanh vừa trắng, vặn vẹo một trận.
Chẳng lẽ không phải đẹp trai sao? Lại còn nói gã ta dầu mỡ ghê tởm, còn mắng gã ta không có văn hóa!
Lý Minh Quân tức chết rồi, ngày thường đều là phụ nữ lấy lòng là gã ta, lúc này cư nhiên dám mắng gã ta như vậy, phụ nữ này này không phải là ỷ vào mình vài phần tư sắc sao, thật đúng là cho rằng rất ghê gớm!
Gã ta chủ động hỏi tên của cô, là cho cô mặt mũi!Cô ngược lại là tốt, trả lại mặt không biết xấu hổ.Vợ của Chu Thuật Hoài thì sao?
Chu Thuật Hoài không phải cũng cầu xin gã ta hỗ trợ lái xe sao?
Không có mình giao hàng cho anh, người trong thôn này còn có ai có thể giúp được!
Càng nghĩ càng tức giận, tự tin.
Lập tức gã ta âm dương quái khí nói: “Cô suy nghĩ nhiều, tôi chỉ là nói đùa mà thôi, ha ha, không phải người nào tôi cũng khen.”
Gã ta làm ra giọng điệu bố thí của.
“Nói giỡn? Tôi và anh quen nhau? Một người xa lạ như anh dựa vào cái gì mà đùa giỡn với tôi?” Tư Vân hỏi lại.
Lý Minh Quân một nghẹn: “...”
Mọi người cũng không hiểu tại sao Tư Vân vẫn luôn tốt tính lúc này thoạt nhìn nói chuyện gay gắt như vậy, nhưng mắt thấy tình cảnh xấu hổ, cũng vội vàng hòa giải nói: “Vậy chúng ta đi đưa cơm trước, đàn ông trong nhà đều đói bụng, không nói nhiều với em nữa.”
Lý Minh Quân trầm mặt, nhìn mấy người phụ nữ đi vào trại chăn nuôi.
Sắc mặt kia giống như đáy nồi.
Vốn tưởng rằng là một đóa mẫu đơn mảnh mai chờ hái, ai ngờ lại là hoa hồng có gai.
Tuy rằng bị bác bỏ mặt mũi trước mặt nhiều người như vậy, nhưng nghĩ phụ nữ như vậy cũng không tồi, so với loại phụ nữ tùy tiện ngoắc ngoắc ngón tay liền tới, cô càng làm cho gã ta cảm giác có tính khiêu chiến, càng mang cảm giác!
Nghĩ tới đây, trong lòng Lý Minh Quân nhất thời thoải mái không ít.
Gã ta phỏng chừng, người phụ nữ này nhất định là không biết thân phận của mình, không biết mình là người thành phố, cho nên mới khinh thường mình như vậy.
Thời buổi này phụ nữ đều rất thực tế, ai cũng muốn gả vào trong thành phố.
Với Chu Thuật Hoài điều kiện, còn không bằng chính mình đâu rồi, tuy rằng anh kiếm so với mình nhiều, nhưng gã ta áp lực lớn, còn có ba cái vướng víu.