Xuyên Về Thập Niên 80 Mẹ Kế Xinh Đẹp Lấy Chủ Trại Heo

Chương 52




Trương Hiểu Vân quay đầu nhìn lại, nhìn thấy Cục trưởng và Lãnh Đạo đang đi thị sát tới, bị dọa cả người đổ mồ hôi lạnh, vội vàng nói: “Cục trưởng, bây giờ cũng sắp tan làm, tôi tốt bụng bảo bọn họ buổi chiều quay lại, nhưng bọn họ cố chấp, không để những nhân viên công vụ phục vụ nhân dân vào mắt, đang còn làm ồn ào đây.”

Cha mẹ Lâm nhìn thấy đã biết là quan chức cấp cao, hoảng hốt nói: “Chúng ta không có, chúng tôi chỉ muốn vào xem.”

“Làm sao lúc nãy tôi đã nhắc nhở các người, các người không phải giả bộ không nghe sao!” Trương Hiểu Vân ác nhân cáo trạng trước.

“Lúc nãy còn mười phút mới tan làm, cô một hai phải chặn không cho chúng tôi vào mới đúng chứ, làm sao gọi là giả bộ không nghe thấy, mười phút không phải thời gian?” Tư Vân bước lên che trước mặt cha mẹ.

Trương Hiểu Vân này là người thích bắt nạt kẻ yếu, trong trí nhớ nguyên chủ nhưng rất chân chó.Bây giờ biết mình không phải con ruột của Tư gia cho nên lập tức trở mặt!

Cố ý chèn ép cô còn xem không hiểu sao?

“Mười phút, mười phút có thể làm gì! Những người khác cũng đang còn làm, các người đi vào cũng uổng phí!” Trương Hiểu Vân trợn mắt liếc cô một cái, làm như Tư Vân không biết lý lẽ.

Tư Vân cười lạnh: “Đó là chuyện của chúng tôi, chúng tôi vào trong chờ hay chờ bên ngoài cũng không cần cô đồng ý chứ? Thế nào, người dân đến cục cảnh sát làm chút việc, đến cả cửa cũng không được vào? Còn nữa, lúc nào cục cảnh sát có quy định này? Hay là quy định này do cô đặt ra”

Nghe lời này, Trương Hiểu Vân lập tức thay đổi sắc mặt, quát lớn nói: “Con nhỏ chết tiệt, cô câm miệng, không biết lớn nhỏ sao!”

“Được rồi!” Lão Cục trưởng trầm giọng nói!

Trương Hiểu Vân lập tức ủy khuất nói: “Cục trưởng ông nhìn xem, thái độ của bọn họ, đến đây làm việc mà có thái độ này, không coi chúng ta ra gì, chúng ta cũng là người, tại sao phải bị oan ức như vậy!”

Cô ta tự nhận Cục trưởng cũng không vừa mắt của đám người này, cho nên mới mở miệng.

Trong lòng còn rất đắc ý.

Nhưng giây tiếp theo, Cục trưởng trực tiếp trầm mặc: “Người ta đến làm việc cần thái độ gì, chúng ta vốn vô điều kiện phục vụ cho nhân dân, có vấn đề gì bất kể lúc nào, đều phải nghiêm túc giải quyết cho đồng chí nhân dân? Cô không cho người ta vào cửa, thái độ gì, cục cảnh sát này là do nhà cô mở sao”

Trương Hiểu Vân, ông ta nhớ rõ, có họ hàng ở quân khu đại viện, dựa vào quan hệ đi vào.

Cục cảnh sát cũng không tránh khỏi có người có thái độ kém, Cục trưởng cũng biết.

Nhưng thời buổi này người dựa vào quan hệ quá nhiều, những người có thực lực chân chính không vào được, ngược lại nuôi một đám thùng cơm tự cho mình là đúng..Trương Hiểu Vân choáng váng, thiếu chút nữa cho rằng mình nghe nhầm.Cục trưởng vậy mà mắng cô ta?

Cô ta không thể tưởng tượng há miệng, nhưng nhìn thấy Lãnh Đạo bên cạnh Cục trưởng, lập tức giống như hiểu được cái gì.

Đúng vậy, nhất định vì có Lãnh Đạo ở đây, Cục trưởng mới cố ý nói chuyện giúp mấy người kia.Ngày thường những người trong cục cảnh sát rất vênh váo tự đắc, người dân tới làm việc, rất nhiều người tới làm cái gì không chịu nói rõ ràng, xếp hàng, khiến mọi người mất kiên nhẫn, hung dữ hơn cô ta cũng có. Những người già kia đến làm việc, người xử lý không muốn nói thêm một câu, nhìn bộ dạng luống cuống của bọn họ, liếc mắt nhiều mộ cái đã thấy phiền, nói xấu sau lưng! Cục trưởng cũng đâu có quản?

Cô ta chỉ xui xẻo, gặp trúng Lãnh Đạo, cho nên cô ta mới bị mắng!

Mặc dù biết nguyên nhân này, nhưng Trương Hiểu Vân vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu.

Nhưng nghĩ tới cái gì, cô ta hả hê nói: “Cục trưởng, không phải tôi không muốn giúp bọn họ, tôi cũng đâu quản được những người kia, bây giờ bọn họ cũng đã tan làm rồi, cũng không thể gọi bọn họ quay lại làm việc được!”

Cô ta nói xong, đắc ý trừng mắt liếc mắt nhìn Tư Vân một cái.Cha mẹ Lâm lo lắng làm lớn chuyện, vội vàng nói: “Quên đi, chiều nay chúng ta quay lại cũng được.”

Cục trưởng an ủi hai người: “Hai đồng chí đừng sợ, cục cảnh sát chúng tôi không có hà khắc như vậy, tôi đã nghe tiểu chu nói rồi, bọn họ không làm được tôi sẽ làm cho mọi người.”

Giọng nói của ông ta rất nhẹ nhàng, không có nghiêm khắc giống như vừa nói chuyện với Trương Hiểu Vân.

Cha mẹ Lâm chưa bao giờ nhìn thấy quan chú lớn như vậy, còn nói chuyện nhẹ nhàng với bọn họ như vậy, ngây người nhìn Cục trưởng.

Trương Hiểu Vân vừa mới còn đắc ý nghe xong lời này, nụ cười cứng đờ trên mặt.

“Không, không phải, Cục trưởng, chuyện này sao có thể để cho ngài làm được...”

Từ từ, ông ấy nói tiểu Chu đã nói trước, tiểu Chu là ai?

Chẳng lẽ đã có người nói trước rồi sao?

Đúng rồi, chẳng lẽ là chị họ bên kia đã tìm người chuẩn bị trước rồi.

Đúng vậy, chắc chắn là như vậy. Nếu không Cục trưởng cũng không cần ra tay giúp đỡ!

Nghĩ đến đây, Trương Hiểu Vân tức giận bất bình!Có thể làm Cục trưởng tự mình ra tay, bọn họ nhất định rất đắc ý!

Đắc ý cái gì, cô ta hung tợn trừng mắt nhìn Tư Vân, dời hộ khẩu xong, rốt cuộc cũng sẽ không có quan hệ với Tư gia!

Cục trưởng lạnh lùng liếc nhìn cô ta một cái: “Không cần tôi, chẳng lẽ cô làm?”

Trương Hiểu Vân cứng họng, mặt đỏ lên: “Tôi, tôi cũng không làm việc này.”

Cục trưởng cười lạnh một tiếng: “Nếu không phải cô ở đây xen vào việc của người khác, chặn cửa người ta làm gì? Tôi còn không biết cục chúng ta có quy định mười phút cuối cùng không làm nghiệp vụ đấy, Trương Hiểu Vân định cô đặt ra quy định phải không?”

Sắc mặt Trương Hiểu Vân trắng bệch: “Tôi, tôi không có ý đó...”

“Được rồi! Chuyện của mình làm rối tung cả lên, mặt ngoài luôn làm bộ làm tịch hơn người khác, cũng bởi vì tồn tại những người như các cô người dân mới thất vọng với chúng ta như vậy! Bây giờ tôi sẽ không tính toán với cô, đi về viết bản kiểm điểm một ngàn chữ, tiền thành thích chuyên cần hủy bỏ!”

Nói xong, dẫn đoàn người rời đi.

Trương Hiểu Vân tức giận suýt ngất xỉu.

Công việc của các cô nói là thể diện, nhưng tiền lương không cao, bình thường đều dựa vào thành tích và chuyên cần.

Kết quả lần này bị hủy bỏ, cô ta sẽ bị tổn thất bao nhiêu.

Thật sự tức chết mà, tại chị của cô ta, đã tìm người giúp đỡ, còn tìm cô ta làm gì!

Trương Hiểu Vân lập tức gọi điện thoại gây rắc rối cho Trương Thúy Mai.

Bên kia Trương Thúy Mai nhận được điện thoại, tưởng rằng đã xong, ngạc nhiên hỏi: “Hiểu Vân, nhanh như vậy đã làm xong rồi?”

Sắc mặt Trương Hiểu Vân xanh mét: “Làm cái gì, bọn họ tới trễ như vậy, em làm cái gì, chị đã tìm người khác giúp đỡ cũng không nói cho em biết. Làm hại em bị Cục trưởng mắng một trận!”

Nói xong, cô ta thẹn quá hóa giận nói: “Ngược lại chị thật bản lĩnh ngay cả Cục trưởng cũng mời được, sao không giúp em gái thăng chức chứ! Em bị chỗ này tra tấn sắp chết đây!”

Trong lòng cô ta ghen ghét, chị họ này vận may tót hơn mình, gả cho Tư gia ba dời tòng quân, bấy giờ lại đính hôn với con trai thủ trưởng, không còn nói nở mày nở mặt biết bao nhiêu.

Ngay cả Cục trưởng cũng tự mình ra mặt giúp bà ta!

Trong lòng Trương Hiểu Vân làm sao không ghen ghét chứ!

Nhưng mà không thể trở mặt, dù sao cô ta cũng phải dựa vào chị họ để sống.73Nghe được lời này, Trương Thúy Mai ngây người.

Bà ta tìm người khác giúp đỡ.

Cục trưởng tự mình làm Tư Vân bọn họ?Không thể nào...

Còn đang khó hiểu, đã nghe em gái chua chát nói: “Em nhớ là cục trưởng có quan hệ rất tốt với Phó gia, nghe nói cục trưởng còn là chiến hữu với Lão thủ trưởng, chị thật tốt, con gái muốn gả đi cũng thăng chức rất nhanh cũng đừng quên những chị em bần cùng này đi.”

Nghe được lời này, Trương Thúy Mai lập tức hưởng thụ.

Đúng vậy, làm sao và ta quên, Phó gia vô cùng lợi hại!

Ông cụ Phó là thủ trưởng có sức ảnh hưởng lớn nhất của quân khu, nếu là cục trưởng chiến hữu của thủ trưởng, vậy thì chắc chắn cũng biết chuyện nhà mình đính hôn với Phó gia nên đã ra tay giúp đỡ đi.

Vừa rồi bà ta còn nghi ngờ, Chu Thuật Hoài kia thật sự có quan hệ đâu!

Thật sự nực cười, Chu Thuật Hoài kia chỉ là một nông dân nuôi heo ở nông thôn, giơ tay cũng không tới, làm sao có năng lực này để cục trưởng giúp đỡ chứ?

Nghĩ tới đây, Trương Thúy Mai lập tức vô cùng đắc ý.

Quả nhiên đính hôn với Phó gia, là một quyết định vô cùng chính xác.