Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 305




Ngoài bí cảnh, mọi người chợt thấy quang ảnh Diệp Thạch bỗng nổ mạnh.



Bạch Thần Tinh thấy vậy, trong lòng lo lắng, nhưng cũng thở ra một hơi.



Bạch Thừa Phong mở to mắt nhìn: “Ai da, ai da, xem ra Diên Tinh cũng thăng cấp võ tông lục cấp, Diên Tinh thật lợi hại! Đang có bảo bảo còn tu luyện nhanh như thế, thật là khó tin.”



Bạch Thần Tinh nói: “Đúng vậy, Diên Tinh rất lợi hại, lúc ra là vượt qua ngườilàm bá bá như ngươi rồi…”



Bạch Thừa Phong ha hả cười: “Đúng thế đúng thế, Diên Tinh lợi hại như vậy, lúc y rangoài đã vượt qua ta cũng coi như là đương nhiên, nhưng không chừng lúc y đi ra lạiôm cho ngươi hai đứa tôn tử, đây mới là giỏi nè.”



Bạch Thần Tinh: “…”



Mộ Thần dựa theo tin tức linh mạch mà Linh Tháp cung cấp, chạy tới rút ra mười cái linh mạch.



“A, cái linh mạch này vậy mà là cực phẩm linh mạch, có cực phẩm nguyên thạch!” Tháp Linh hưng phấn nói.



Mộ Thần nói: “À, rấttốt.” Cái linh mạch này có giá trị bằng tổng ba cái linh mạch trước đó.



Diệp Thạch thì đang gặm thịt nướng trong Linh Tháp, thịt con Tam Đầu Giao kia đều bị Mộ Thần làm thành đủ loại thịt khô, cay, ngọt, mặn, đủ các loại khẩu vị, muốn cái gì cũng có.



Thịt giao long nồng đậm linh khí, Diệp Thạch rất thích thú.



Mộ Thần âm thầm nghĩ, mình hiện tại chính là người có nhi tử, phải kiếm nhiều của cải hơn.



Thấy nhi tử nhà mình ăn Tôn Linh Đan mà lại không có một chút phản ứng nào, liền biết đây là một đứa nhóc không dễ nuôi!



Mộ Thần cau mày: “Sao ta lại có cảm giác rằngtrong bí cảnh sắp có chuyện xảy ra.”



“Đại khái là đã vận hành đến thời kì cuối.” Tiểu Long vẫn luôn không mở miệng chợt nói.



“Vận hành đến thời kì cuối?” Mộ Thần hỏi.



Tiểu Long gật đầu: “Bí cảnh này sắp hủy diệt.”



Mộ Thần nhíu mày hỏi: “Nếubí cảnh hủy diệt thì sẽ như thế nào?”



Tiểu Long: “Đại khái là sẽ nổ mạnh.”



Mộ Thần: “Chúng ta thì sao?”



Tiểu Long trả lời: “Trước khi nó nổ, các ngươi sẽ được truyền tống ra ngoài.”



Mộ Thần như có điều suy nghĩ liếc mắt nhìn Tiểu Long, thì ra là thế, khó trách khi hắn nhận chủ Tiểu Long, Tiểu Long lại không có phản kháng quá kịch liệt, nếu mình không mang nó ra ngoài, đại khái nó sẽ ở trong bí cảnh bị nổ chết.



Tiểu Long lắc lắc đuôi, vô cùng cao ngạo liếc mắt nhìn Mộ Thần, chui vào Linh Tháp.



Mộ Thần lắc lắc đầu, cái thứ ngạo kiều. Giờ những linh mạch đánh dấu trên ngọc giản đã bị hắn lấy sạch, kế tiếp, hắn nên luyện thêm một ít đan dược bát cấp.





Từng trận pháo hoa nở rộ trên bầu trời, Mộ Thần nhìn không trung, nhăn chặt mày.



Mấy ngày nay, thú triều thường hay xảy ra ngay khi bọn hắn tìm kiếm linh mạch, Mộ Thần đã liên tiếp giải quyết ba bốn trận thú triều, nhưng ngay cả như vậy, thú triều vẫn không có khả năng giảm bớt.



Pháo hoa cầu cứu lần này là người Bạch gia thả ra.



Gia tộc khác thì không tính, nhưng nếu đã nhìn thấy lệnh cầu cứu của Bạch gia mà còn làm như không thấy thì không tốt lắm.



Khi Mộ Thần đuổi tới thì thấy mấy chục người Bạch gia, mỗi người cầm một trận kỳ, liên thủ bố trí thành một trận pháp, đối kháng với một đám yêu thú thất cấp.



Tu vi người cầm đầu Bạch gia cũng chỉ là võ hoàng, nhưng dựa vào trận pháp, thế nên kéo dài được không ít thời gian.



Đối kháng với dị thú không chỉ có người Bạch gia, cũng có không ít tu luyện giả từ gia tộc khác, gần đây thú triều xảy ra nhiều, có không ít tu luyện giả tự phát ôm đoàn.



Nhìn thấy Mộ Thần xuất hiện, cả đám tu luyện giả liền bộc phát ra một trận hoan hô.




Mộ Thần vung tay lên, một đàn Thôn Thiên Phong bay ra.



Chỉ một đám thất cực yêu thú thôi, không cần dùng đến Tháp Linh hay dị hỏa, lấy Thôn Thiên Phong ra đã dư rồi.



Đám yêu thú bình thường làm sao có thể ngăn cản nổi lực lượng yêu trùng thượng cổ thất cấp, chỉ qua một lát, đàn Thôn Thiên Phong đã đánh ngược lại yêu thú, gặm sạch sẽ.



“Đệ phu thật lợi hại!” Thấy thú triều đã bị ngăn cản, Bạch Tề Duyệt tiến lên lấy lòng nói.



Mộ Thần cười: “Đâu có, nhấc tay chi lao mà thôi.”



Có mấy người Bạch gia tò mò nhìn Mộ Thần, ngày đó cảnh tượng Mộ Thần đánh với Mộ Dung Phong để lại cho mọi người ấn tượng rất sâu.



Sau đấy, Diệp Thạch liền rời đi theo Mộ Thần, Mộ Thần và Diệp Thạch chỉ ru rú trong Linh Tháp, người Bạch gia rất ít có cơ hội chạm mặt với Mộ Thần.



Người Bạch gia cũng có đi tới đan điếm Mộ Thần mở, tuy rằng nhận được giá ưu đãi, lại vẫn không thể nào nhìn thấy Mộ Thần Diệp Thạch.



Lúc này nhìn thấy Mộ Thần, ánh mắt mọi người Bạch gia đều dính ở trên người Mộ Thần, kỳ thật không chỉ có Bạch gia, các gia tộc còn lại cũng như thế.



Luyện dược sư bát cấp tới chỗ nào cũng đều là tồn tại bị người chú mục, mà trong khoảng thời gian này, Mộ Thần liên tiếp luyện ra đan dược bát cấp, đã sớm trở thành thần tượng của đám người trong bí cảnh.



“Đường đệ Diên Tinh của ta đâu rồi?” Bạch Tề Duyệt hỏi.



“Y đang ở trongLinh Tháp nghỉ ngơi.” Nhắc tới Diệp Thạch, Vẻ mặt Mộ Thần ôn hòa hơn.



Bạch Tề Duyệt nhìn thấy sắc mặt Mộ Thần, lập tức vô cùng khâm phục Diệp Thạch, đường đệ Diên Tinh có đạo ngự phu!



“Với tình trạng hiện nay của đường đệ Diên Tinh thì đích thật là cần nghỉ ngơi nhiều.” Bạch Tề Duyệt gật đầu nói.



Mộ Thần liếc mắt nhìn Bạch Tề Duyệt một cái, hỏi: “Gần đây trong bí cảnh có vài chuyện lạ, ngươi có biết là xảy ra chuyện gì không?”




Bạch Tề Duyệt nói: “Có thể là do bí cảnh sắp hủy diệt, nênđám yêu thú trong bí cảnh cảm thấy bất an.”



Mộ Thần nhíu mày: “Sắp?”



Bạch Tề Duyệt gật đầu: “Đúng vậy, có khả năng đợi không được ba tháng.”



Mộ Thần nghe vậy nhăn chặt mày, chết tiệt, vậy mà lại có khả năng nổ trước.



Diệp Thạch từ trong Linh Tháp đi ra, trong tay còn cầm một khối thịt nướng.”Xảy ra chuyện gì hả?”



Mộ Thần nói: “Phải, gần đây thú triều bùng nổ có hơi thường xuyên.”



Diệp Thạch tò mò hỏi: “Có yêu thú bát cấp không? Bắt một con tới ăn.”



Bạch Tề Duyệt nghe được lời Diệp Thạch nói, nhất thời có loại xúc động muốn chửi, “Có yêu thú bát cấp không? Bắt một con tới ăn?” Yêu thú bát cấp là cải trắng sao? Có thể tùy tiện chộp tới ăn sao?



Mộ Thần lắc lắc đầu, có chút tiếc nuối nói: “Yêu thú bát cấp thì không có, yêu thú thất cấp ngược lại có không ít.”



Diệp Thạch thở dàii: “Nếu không có yêu thú bát cấp, vậy chỉ đành bắt trước mấy con yêu thú thất cấp để đỡ thèm thôi.”



Bạch Tề Duyệt cổ quái nhìn Diệp Thạch, hình như thịt yêu thú thất cấp bị đường đệ ghét bỏ thì phải!



Mộ Thần nhíu mày, nghĩ nghĩ rồi nói: “Bằng không để ta thử đi tìm xem, bí cảnh rộng lớn như vậy, hẳn là sẽ tìm được yêu thú bát cấp thôi.”



Một đám Bạch gia nghe được lời Mộ Thần, liền có xúc động muốn bất tỉnh. Yêu thú bát cấp là cái gì? Ăn ngon không?



“Này rất phiền toái.” Diệp Thạch lắc đầu.



Bạch Tề Duyệt chợt nhìn thấy thịt khô trong tay Diệp Thạch, trong mắt hiện lên dị sắc, chẳng lẽ… “Diên Tinh, miếng thịt trên tay ngươi có nguyên khí thật đậm, không giống vật phàm.” Bạch Tề Duyệt nói.



“Là thịt khô yêu thú bát cấp, ăn rất ngon, cũng lấp đầy được bụng, ăn hết sẽ không còn đói, ngươi muốn ăn sao?”




Hai chữ “Ta muốn!” còn đang dạo trong yết hầu Bạch Tề Duyệt, không đợi Bạch Tề Duyệt nói ra khỏi miệng, Diệp Thạch lại mở miệng.



“Mới không cho ngươi ăn đâu, thịt khô đều là cho con ta.” Diệp Thạch cười nói.



Bạch Tề Duyệt cứng họng, vẻ mặt vặn vẹo, thịt khô đều là cho con của ngươi, con của ngươi lại ở trong bụng ngươi, cho nên có phải ý ngươi muốn nói là, thịt khô đều là cho ngươi… Hừ, ăn nhiều như vậy cũng không sợ đau bụng.



Mộ Thần cười nói với Bạch Tề Duyệt: “Từ khi Thạch Đầu có bảo bảo thì luôn bảo vệ thức ăn, bình thường y không phải như thế.”



Bạch Tề Duyệt cười khan, thầm nghĩ tên Mộ Thần này thật ngu ngốc, Bạch Diên Tinh vẫn luôn là như vậy đấy.



Bạch Tề Duyệt nhìn Diệp Thạch, trong tay Diệp Thạch đích thực là thịt yêu thú bát cấp, lấy thịt yêu thú bát cấp làm đồ ăn vặt, đúng là phung phí của trời.



… …




Mộ Thần ngẫm nghĩ một chút, không có mang theo Diệp Thạch nơi nơi bôn ba, mà mở lại đan điếm.



Sợ sau khi ra bí cảnh sẽ không có thời gian luyện chế đan dược bát cấp, thế nên trong khoảng thời gian này, Mộ Thần luôn luyện chế các loại đan dược bát cấp.



Sau khi biết được tin Mộ Thần mở lại đan điếm, không ít người vì tránh né thú triều trong bí cảnh, trực tiếp cư trú ở bên cạnh đan điếm.



Thôn Thiên Phong, dị hỏa trên người Mộ Thần đều là lợi khí sát quần thể, một khi gặp được thú triều, Mộ Thần sẽ thả Thôn Thiên Phong cùng dị hỏa ra ngoài, đại sát tứ phương.



Phát hiện ở cạnh đan điếm rất an toàn, người tới ở xung quanh đan điếm càng ngày càng nhiều.



“Lôi vân tới, xem ra Mộ Thần lại luyện chế đan dược bát cấp.” Ô Cẩm Tước nhìn không trung.



“Từ khi dọn đến nơi này, đây đã là lần thứ sáu luyện chế đan dược bát cấp.”



Ô Cẩm Tước chống cằm nói: “Trong số đan dược mà Mộ Thần luyện ra, có một loại đan dược là Địch Trần Đan.”



Địch Trần Đan có thể tinh lọc đan độc, những tu luyện giả dùng quá nhiều đan dược để thăng cấp, trong cơ thể sẽ tích lũy đan độc, Địch Trần Đan có thể thanh trừ đan độc, phần lớn các võ tôn đều đang phải chịu đựng đan độc chế ước, loại đan dược này nếu như lấy ra bên ngoài, đó chính là đánh phá đầu để tranh.



“Qua không được bao lâu, sợ là trình độ luyện đan của Mộ thiếu sẽđuổi theo đan tháp thái thượng trưởng lão.” Một thiếu nữ bên cạnh Ô Cẩm Tước nói.



“Đúng thế.” Ô Cẩm Tước nhìn qua phía đan vân hội tụ.



Mộ Thần tại trong cấm chế mà Diệp Thạch bố trí, luyện đan.



Đám Liệt Hình Thiên hơn mười võ tông, canh giữ bên ngoài sẵn sàng đón quân địch, tính toán chờ lúc đan kiếp đánh xuống thì đi giúp một phen.



Đan kiếp kỳ thật cũng coi như thứ tốt, nhưng Diệp Thạch đang mang thai, Mộ Thần không dám để cho đan kiếp đánh Diệp Thạch quá nhiều, vừa lúc đám Liệt Hình Thiên có ý tương trợ, Mộ Thần liền biết thời biết thế.



Bạch Thiếu Vũ nhìn thấy Mộ Thần được một đám võ tông vây quanh, nhịn không được mà hâm mộ.



Mộ Thần thật sự lợi hại, võ tông trong bí cảnh đều vui lòng phục tùng lấy hắn vi tôn, làm người sống đến loại cảnh giới như Mộ Thần, đây thật sự là không uổng cuộc đời này.



Từng đạo đan kiếp đánh xuống, hơn mười võ tông đồng thời bay lên đối phó đan kiếp, Diệp Thạch đứng trong đám người, bị lôi kiếp bổ hai cái liền lui qua một bên đứng gặm thịt nướng, nhìn mọi người bị đan kiếp đánh.



“Diên Tinh khẩu vị thật tốt.” Bạch Tề Duyệt nhìn Diệp Thạch.



Bạch Thiếu Vũ gật đầu: “Ừ.”



Bên cạnh đan điếm tràn đầy khí tức sinh mệnh, còn thật đưa tới yêu thú bát cấp, Mộ Thần đã sớm muốn giết yêu thú bát cấp làm đồ ăn vặt cho Diệp Thạch, thế nên con yêu thú đột kích này liền bị Mộ Thần và Diệp Thạch liên thủ giết chết, Bạch Tề Duyệt còn nhớ rõ lúc ấy Diệp Thạch vô cùng kinh ngạc nói nhỏ, “Con này sao lại yếu dữ vậy?!”



Bạch Thiếu Vũ hỏi thăm một chút mới biết được, con yêu thú bát cấp đầu tiên Diệp Thạch và Mộ Thần giết lại là Tam Đầu Giao!



“Có thể ăn là phúc, có Mộ Thần ở đây, còn sợ Diên Tinh ăn không nổi sao?” Bạch Tề Duyệt nói.



Bạch Thiếu Vũ gật đầu: “Nói cũng phải.”