Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 307




Bạch y nam tử liếc mắt nhìn Bạch Thần Tinh, hỏi: “Có phải ngươi tính tìm đan tháp thái thượng trưởng lão để luyện chế đan dược?”



Bạch Thần Tinh gật đầu: “Có quyết định này.”



Đúng là Mộ Thần luyện ra đan dược có xác xuất thành công không thấp, nhưng hắn chỉ là luyện dược sư bát cấp cấp thấp, chờ đến lúc Mộ Thần đến bát cấp hậu kỳ thì không biết phải tới khi nào.



Luyện đan thuật của Mộ Thần còn muốn đề cao thì cần phải có truyền thừa, mà những thứ như truyền thừa đan thuật thì đều do đan tháp cùng một ít đại gia tộc luyện đan nắm giữ trong tay, thế nên dù thiên phú Mộ Thần cao tới đâu, nếu không có truyền thừa thì cũng không được.



Nhưng Bạch Thần Tinh vẫn còn đang do dự, chưa kịp quyết định chủ ý, dù sao bên đan tháp còn chưa đáp ứng hắn thỉnh cầu, với lại linh thảo luyện chế Phản Linh Đan cũng rất khó có được, nếu luyện hư chẳng phải là chặt đứt con đường luân hồi của Khúc Tâm Dương sao.



“Ngươi tốt nhất đừng đi, trừ bỏ lãng phí linh thảo thì sẽ không có lợi ích gì đâu.” Bạch y nam tử lạnh lùng nói.



“Vì sao?” Diệp Thạch không hiểu.



“Bởi vì tên đan tháp thái thượng trưởng lão kia là người Mệnh Tộc.”



“Cái gì?!!” Bạch Thần Tinh trừng lớn mắt.



Bạch y nam tử tái nhợt cười: “Mệnh Tộc cường đại tới mức các ngươi rất khó tưởng tượng nổi, ngàn vạn lần đừng xem thường chủng tộc này, tộc nhân của nó trải rộng khắp thiên hạ.”



Mộ Thần siết chặt tay, đan tháp lại có người Mệnh Tộc, “Chẳng lẽ đan tháp tháp chủ cũng là người Mệnh Tộc?”



Bạch y nam tử gật đầu: “Chính xác.”



“Đan tháp có người Mệnh Tộc, vậy bốn Linh Tháp khác có thể cũng có người Mệnh Tộc?” Mộ Thần hỏi.



“Hẳn là đều có.” Bạch y nam tử nhẹ hít một hơi.



Diệp Thạch cắn môi, chuyện này càng ngày càng phiền toái.



“Tiền bối, người ra tay hôm nay có thực lực gì? Người như vậy ở Mệnh Tộc đại khái có bao nhiêu?” Mộ Thần hỏi.



Bạch y nam tử nhăn mày nói: “Người ra tay hôm nay là võ thánh tứ tinh, Mệnh Tộc có ít nhất năm sáu võ thánh, cụ thể cũng không rõ lắm. Mệnh Tộc ẩn cư mấy chục vạn năm, trong tộc đến cùng có bao nhiêu cao thủ, rất khó đánh giá.”



Diệp Thạch bất an nhìn bạch y nam tử: “Nói như vậy, chẳng phải là Mộ Thần đang rất nguy hiểm sao?”



Bạch y nam tử nhìn Mộ Thần: “Có một chút.”



Mệnh Tộc mưu đồ Ngũ Linh Tháp nhiều năm, kết quả hiện tại hai bộ Ngũ Linh Tháp đều ở trên người Mộ Thần, Mệnh Tộc không “coi trọng” Mộ Thần mới là lạ.



Bạch y nam tử nhìn Mộ Thần, đôi mắt hơi co rút, Mộ Thần xuất hiện, hẳn là có liên quan tới Khúc Tâm Dương, nói đến cũng có chút sâu xa với Linh Tộc bọn họ.



“Không sao, nếu hôm nay tên kia không đắc thủ, trong thời gian ngắn hẳn sẽ không xuất thủ nữa.” Bạch y nam tử suy nghĩ rồi nói.



Mệnh Tộc dù không kiêng nể thế nào, thì cũng có vài điều phải kiêng kị, Mệnh Tộc dù có cường đại thì cũng không bằng trăm tộc liên minh.



“Tiền bối, ngài có thể làm hộ vệ cho Mộ Thần một vài tháng không?” Diệp Thạch bất an hỏi.



“Hộ vệ?” Bạch y nam tử ngẩng đầu, có chút ngoài ý muốn nhìn Diệp Thạch.





Diệp Thạch cắn chặt răng: “Ta biết thân phận tiền bối tôn quý, nhưng Mệnh Tộc từng bước ép sát, ta cũng không có biện pháp nào khác. Mộ Thần rất có tiền, hắn có thể trả nguyên thạch cho ngài.”



Bạch y nam tử cười: “Không cần, ta sẽ bảo hộ các ngươi đến võ tôn, khi đến cảnh giới võ tôn rồi, hẳn là các ngươi đã có năng lực tự bảo vệ mình.”



Diệp Thạch âm thầm vui mừng, Mộ Thần bây giờ là võ tông bát tinh, lúc đến cảnh giới võ tôn rồi, đánh không lại, chẳng lẽ còn trốn không thoát sao?



Diệp Thạch gật mạnh đầu: “Vâng!”



“Nhưng mà, ta có một điều kiện.” Bạch y nam tử nói.



“Vâng?” Diệp Thạch hỏi.



“Ta biếtngươi có thể bố trí ra một trận pháp bát cấp có thể giúp võ tông đột phá thành võ tôn, còn có Linh Tâm Đan trên tay Mộ Thần.” Bạch y nam tử nói.



Mộ Thần gật đầu: “Đúng là vậy, tiền bối muốn ta giúptộc nhân Linh Tộc thăng cấp?”




Bạch y nam tử gật đầu: “Ừ.”



“Bao nhiêu người?” Mộ Thần hỏi.



“Ba người.” Bạch y nam tử trả lời.



Mộ Thần gật đầu: “Được, nhưng muốn sử dụng trận pháp thì nguyên thạch cầntiền bối tự lấy, Linh Tâm Đan cũng cần tiền bối dùng linh thảo để đổi.”



Bạch y nam tử gật đầu: “Cái này đương nhiên.”



“Kỳ thật trên tay ta còn có một cái minh văn, có chút tác dụnggiúp võ tông thăng cấp võ tôn.” Mộ Thần nói.



Bạch y nam tử hơi ngoài ý muốn nhìn Mộ Thần: “Đó không phải là minh văn thất cấp sao? Cũng có hiệu quả giúp võ tông đột phá võ tôn?”



“Minh văn thất cấp là bản đơn giản hoá, minh văn đầy đủ là minh văn bát cấp.” Mộ Thần nói. Tuy rằng hắn cho đám người Liệt Hình Thiên dùng là minh văn bản đơn giản hoá, nhưng lại không có tác dụng phụ gì.



Bạch y nam tử: “Ngươi là minh văn sư bát cấp?”



Mộ Thần gật đầu: “Xem như là vậy.” Hắn đã ở trong Linh Tháp giả lập mấy lần, hẳn là không có vấn đề.



Trên gương mặt bạch y nam tử hiện lên vẻ vui mừng, “Rất tốt!”



Linh Tâm Đan và trận pháp do Diệp Thạch sáng tạo ra đều chỉ là bát cấp cấp thấp, nếu chỉ có hai thứ này thì vẫn không được bảo hiểm lắm, khi võ tông thăng cấp võ tôn thì không thể khinh thường, dù sao nếu như thăng cấp võ tôn thất bại, lần tiếp theo sẽ càng khó khăn.



… …



Mọi người thương lượng một chút, bạch y nam tử Khúc Thanh Âm cùng ba người Bạch Thần Tinh đồng thời về Bạch gia.



Bạch Thần Tinh vẫn chưa nói cho Mộ Thần Diệp Thạch biết rằng kỳ thật Bạch gia cũng có võ thánh. Bạch Thần Tinh thật không ngờ, Mệnh Tộc vì đối phó với một võ tông như Mộ Thần lại xuất động võ thánh, thế nên cũng không đi thỉnh vị thái thượng trưởng lão kia trong Bạch gia.



Bạch Thừa Phong đứng ở ngoài cửa nhìn xung quanh bên ngoài, “Người đâu rồi? Sao giờ còn chưa về đây?Chẳng lẽ bị tiểu bạch kiểm kia đưa đến Linh Tộc rồi?”




“Cửu đệ, ngươi muốn chết sao?” Bạch Duyệt Phong tức giận. Bình thường nói không lựa lời thì thôi, bạch y nam tử kia chính là cường giả võ thánh đấy! Tuy rằng người kia nhìn thì thấy trẻ, nhưng có thể nói đây chính là một lão quái vật sống hơn vạn năm.



Bạch Thừa Phong chà chà tay, xấu hổ cười: “Là lỗi của ta.”



Bạch Thừa Phong nhìn một đám lão nhân bên người, có chút không cao hứng xoa xoa mũi, “Đại ca, Nhị ca, Tam ca, Tứ ca… Để ta ở đây chờ là được rồi, các ngươi đều trở về nghỉ ngơi đi, còn không biết khi nào Thần mới về đâu.”



“Thừa Phong, ngươi đây là ý nói gì, đều là người trong nhà, chờ một chút thì có sao?” Bạch Minh Phong lên tiếng.



Bạch Thừa Phong nhíu mày, đám hỗn đản này đều là đến đoạt đan dược với mình.



“Về rồi.” Bạch Minh Phong hưng phấn nói.



Bạch Thần Tinh đi ở phía trước, Diệp Thạch và Mộ Thần tay dắt tay đi ở phía sau Bạch Thần Tinh, vị bạch y nam tử lúc trước ra tay thì đi ở sau cùng.



Bạch Thừa Phong nhìn khuôn mặt tròn vo của Diệp Thạch, nói: “Thịt yêu thú bát cấp quả nhiên dưỡng người. Nhìn xem, khuôn mặt này của Diên Tinh được dưỡng tới bóng loáng non mịn luôn này.”



Mọi người không để ý tới Bạch Thừa Phong, cả đám liền dũng mãnh đi tới phía Bạch Thần Tinh.



“Diên Tinh, ngươi thật lợi hại, tìm tìm cái là ra được một luyện dược sư bát cấp!”



“Mộ thiếu đúng là tuổi trẻ đầy hứa hẹn, khó trách Diên Tinh lúc nào cũng nhớ thương mãi không quên.”



“Mộ thiếu, ở trong bí cảnh ngươi luyện rađược nhiều đan dược bát cấp như vậy, xác thực khiến đám đan tháp kia mất mặt, làm mấy gia hỏa kia kinh hãi không nhẹ nha!”



“Mộ thiếu, mấy tên Mệnh Tộc kia quả là không biết kiêng nể gì, ra tay không hề biết xấu hổ. Ngươi yên tâm, Bạch gia chúng ta cũng không phải dễ chọc!”







Mộ Thần khóe môi nhếch lên, thong dong cùng Bạch gia hàn huyên.



… …




Trận pháp tháp.



“Ông nội, Mộ Thần tới Bạch gia ở rồi.” Hà Tĩnh Nguyệt nói.



Hà Hiền nói: “Trong dự kiến.”



Giá trị con người của Mộ Thần vừa nhìn là hiểu ngay, người Bạch gia dù có tự cho mình rất cao thì cũng không có khả năng đẩy một luyện dược sư bát cấp tuổi còn trẻ như vậy ra khỏi cửa.



Hà Tĩnh Nguyệt suy nghĩ rồi nói: “Ông nội, ngài thấyMệnh Tộc sẽ còn ra tay với Mộ Thần nữa không?”



Hà Hiền lắc lắc đầu: “Hẳn là sẽ không, lần trước nếu Mệnh Tộc đắc thủ thì thôi, nhưng lần đấy lại thất thủ, trong ngắn hạn hẳn sẽ không xuất thủ, nhưng nếu như Mộ Thần và Diệp Thạch rời khỏi Bạch gia thì rất khó nói.”



“Xuất động võ thánh đối phó với võ tông, Mệnh Tộc thật quá khoa trương mà.” Hà Tĩnh Nguyệt nhíu mày.



Võ thánh vẫn luôn là nhân vật thần thoại trong lòng Hà Tĩnh Nguyệt, nhưng Mệnh Tộc lại… Hà Hiền cười khổ một chút: “Ngươi cũng thấy đấy, đám võ tôn Mệnh Tộc căn bản không phải đối thủ của Mộ Thần, mà Bạch Thần Tinh lại còn có ở đó.” Nếu không xuất động Võ thánh, danh dự Mệnh Tộc liền bị quét sạch! Nhưng bây giờ có xuất động cũng như nhau.




Hà Tĩnh Nguyệt mím môi: “Ta không nghĩ tới Cừu Tranh Vanh lại đứng ở bên Mệnh Tộc.”



Hà Hiền cười lạnh: “Đan tháp bởi vì có luyện đan thuật cao siêu mà được vạn người kính ngưỡng, nhưng Mộ Thần lại xuất hiện đánh vỡ sự cân bằng này.”



Hà Tĩnh Nguyệt: “Luyện đan thuật của Mộ Thần đích xác tiến bộ quá nhanh.”



“Hơn phân nửa là có liên quan tới Linh Tháp.” Hà Hiền bình tĩnh nói.



Hà Tĩnh Nguyệt híp mắt, Mệnh Tộc vì Linh Tháp mà phí biết bao nhiêu tâm sức, Linh Tháp nhất định có diệu dụng gì đó.



Hà Hiền nhẹ hít một hơi: “Linh Tháp đã nhận chủ.” Nếu người khác cường đoạt, Linh Tháp sẽ tùy ý niệm Mộ Thần mà nổ tung, nhưng có vẻ như Mệnh Tộc có nghiên cứu rất sâu về Linh Tháp, có lẽ đám người đó có biện pháp kéo Linh Tháp ra.



“Mộ Thần đúng là số mệnh nghịch thiên!” Hà Tĩnh Nguyệt hâm mộ nói.



“Mộ Thần có xông vào Bách Luyện Sát Trận chưa?” Hà Hiền hỏi.



Hà Tĩnh Nguyệt lắc đầu: “Vẫn chưa, nghe nói Mộ Thần cũng không để ý xông vào một lần, nhưng người Bạch gia lại nói là không vội.”



Một đống người Bạch gia quấn Mộ Thần luyện đan, Mộ Thần nào có thời gian xông Bách Luyện Sát Trận!



Nghe nói không chỉ có người Bạch gia, võ tôn từ khắp nơi đều tới cửa lôi kéo làm quen với Bạch gia, muốn từ trong tay Mộ Thần mua được một chút đan dược.



Dưới loại tình huống này, Bạch gia làm sao có thể để Mộ Thần đi xông Bách Luyện Sát Trận kia, nếu như Mộ Thần thật sự chết ở trong đó thì làm thế nào? Tuy rằng lấy năng lực của Mộ Thần thì hơn phân nửa là sẽ không.



Hà Tĩnh Nguyệt từ trong biệt viện Hà Hiền đi ra, liền nhìn thấy có vài trận pháp sư tụ lại với nhau, vẻ mặt kích động đàm luận chuyện gì đó.



“Đang nói chuyện gì vậy?” Hà Tĩnh Nguyệt hứng thú hỏi.



“Chúng ta đang nói chuyện Mộ Thần đưa sính lễ cho Bạch gia!” Một thiếu nữ trả lời.



Hà Tĩnh Nguyệt tò mò: “Sính lễ? Mộ Thần đưa cái gì?”



“Hai mươi viên đan dược bát cấp!” Thiếu nữ kia là Mã Hiểu Như, nàng hâm mộ nói.



“Hai mươi viên?!” Hà Tĩnh Nguyệt vô cùng kinh ngạc.



“Đúng vậy! Nghe nói khi sính lễ đưa qua, Mộ Thần vẫn bình thường, ngược lại Diên Tinh thiếu gia đau lòng thay Mộ Thần đến nghiến răng, kêu Mộ Thần đưa ít thôi.” Mã Hiểu Như nói.



Hà Tĩnh Nguyệt gật đầu: “Đây đúng là chuyện Bạch Diên Tinh sẽ làm.”



“Nghe nói thật ra ban đầu Mộ Thần chuẩn bị không chỉ hai mươi viên đan dược bát cực, nhưngvì sợ Diên Tinh thiếu gia có ý kiến, mới giảm xuống còn hai mươi viên.” Mã Hiểu Như vô cùng hâm mộ.



Hà Tĩnh Nguyệt cười: “Bạch Diên Tinh đúng là có phúc khí!”



Mã Hiểu Như gật đầu đồng ý: “Phải đó. Ta nghe nói Diên tinh thiếu gia mang thai song sinh tử, Bạch gia và Linh Tộc đều rất coi trọng.”