Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Xuyên Việt Chủng Điền Chi Mãn Đường Xuân (Đường Xuân Xuyên Qua Làm Ruộng)

Chương 38




Đối với chuyện Tề chưởng quỹ đặc biệt đến giải thích, trong lòng Đường Xuân Minh cũng cảm thấy cảm kích, dù thế nào, vị Đằng Dục thiếu gia kia cùng vị Tề chưởng quỹ này luôn dùng thủ đoạn làm ăn chính đáng để bàn chuyện buôn bán với hắn, đặc biệt khi đối chiếu với thủ đoạn buồn nôn của họ Mạnh kia, Đường Xuân Minh đương nhiên càng có thiên hướng hướng về Cẩm Ký.

Tề chưởng quỹ đương nhiên cũng nhìn ra được, Đường phu lang vô cùng căm ghét hành vi của Mạnh gia, vì vậy chỉ cần bọn họ cố gắng ngăn chặn những thủ đoạn làm ăn trong tối ngoài sáng của Mạnh gia cùng với Phúc Mãn Đường kia, chắc chắn Đường phu lang sẽ không nghiêng về phía trận doanh kia, có lần này, quan hệ hợp tác của bọn họ càng thêm vững chắc, nghĩ đến đây còn phải cảm ơn Mạnh gia cũng Phúc Mãn Đường, không phải tất cả mọi người đều chịu thua thủ đoạn uy hiếp hoặc dụ dỗ của bọn họ như vậy.

Đường Xuân Minh nghĩ đến một chuyện, hỏi Lý Phong cùng Tề chưởng quỹ, “Chuyện hôn nhân của Triệu lão tam cùng Trầm gia có thành công hay không?” Hai ngày nay còn phải đối phó với con người gian xảo nào đó, làm gì còn tâm trí quan tâm đến chuyện bên ngoài, lúc này trong lòng lại ghi một bút cho Triệu lão tam, đương nhiên muốn xem chuyện cười của hắn.

“Đã trao đổi ngày sinh để xem bát tự, có người nói đây là ông trời tác hợp cho.” Đây là tin tức Tề chưởng quỹ nghe được.

“Nghe nói ngày đó môi ma đến Triệu lão tam không có ở nhà, Triệu a ma liền đáp ứng luôn việc hôn nhân này, nghe nói cũng bởi vì chuyện này mà Triệu gia tam thúc công lại đến cửa mắng Triệu a ma một trận, hình như Triệu gia tam thúc công không quá xem trọng chuyện hôn nhân này.” Đây là tin tức Lý Phong nghe được, hắn là tai nghe tám hướng, đặc biệt là  mấy chuyện xấu Triệu gia làm với Minh ca nhi, hắn càng để ý đến mấy động tĩnh của Triệu gia. Vì vậy tuy nói hắn là hán tử, nhưng ở phương diện chi tiết hắn còn để ý hơn so với Đường Xuân Minh khoác da ca nhi này.

“Triệu lão tam còn chưa  trở lại?” Đường Xuân Minh vừa nghe liền hiểu được chuyện này, con mắt nhất thời sáng lên.

Trong mắt Lý Phong cũng lóe lên một nụ cười, nói: “Còn chưa, nghe nói đi huyện.” Đây là Triệu lão ma tự mình tuyên truyền ở trong thôn, nói cái gì mà quan lớn trong trấn trên mời Triệu lão tam đến nhà làm khách.

“Ha ha, hiện tại ta thật sự không kịp đợi đến khi Triệu lão tam trở về a, haha…” Đường Xuân Minh cười trên sự đau khổ của người khác, giống như con cáo nhỏ giảo hoạt, Lý Phong thực sự vô cùng yêu thích mặt này của hắn, một chút cũng không cảm thấy hành động như vậy của Đường Xuân Minh là không đúng, đối với hắn mà nói, đối xử với kẻ địch không giơ tay chém xuống đã là nhân từ, đương nhiên cũng hi vọng người mình chọn trúng là một người ân oán rõ ràng, điểm này của Minh ca nhi khiến cho hắn vô cùng vừa ý.

“Ha ha…” Tề chưởng quỹ cũng nghe rõ ràng, con cáo già này âm thầm tiếc hận trong lòng vì không thể ở lại trong thôn Bình Sơn để xem trò hay, đúng rồi, giao cho Tiểu Thuận, để hắn để ý đên động tĩnh của Triệu gia, có chuyện gì phải kịp thời báo cho hắn.

&&&

Biết chuyện không còn đường lui nữa, Đường Xuân Minh đơn giản thản nhiên đối mặt với Lý Phong, trong nhà này thực sự là cần phải có người giúp hắn thu xếp, hơn nữa, hắn không phải là còn nửa năm quan sát sao, nếu như không hợp, hừ hừ, Đường Xuân Minh  ngạo kiều, hắn sẽ trả hàng.

Ngày đó Tề chưởng quỹ đến, Tiểu Thuận cũng thanh toán rõ ràng rau dưa trong ngày, thanh toán tiền ngay tại chỗ, tổng cộng có nửa lượng bạc. Nửa lượng bạc này Tiểu Thuận liền giao cho Lý Phong đang bận trước bận sau, mà Lý Phong xoay người liền đưa đủ số lượng cho Đường Xuân Minh. Lúc đó Đường Xuân Minh cũng không để ý đến khúc nhạc dạo ngắn này,  cầm bạc liền ném vào trong không gian, hiện tại dưa chuột cũng có thể hái được rồi, số lượng mỗi lần bán rau cũng tăng lên nhiều, vì vậy mà số lượng mỗi lần nhập sổ cũng không tính là thấp, trong lòng âm thầm tính toán, cách ngày hắn có thể mua toàn bộ đỉnh núi cũng càng ngày càng gần.

Trong lòng còn đang tiếp tục tính toán xem còn bao nhiêu ngày tháng liền có thể có được một bút tài sản cố định, Lý Phong trở về nhà mình sau đó nộp cho Đường Xuân Minh một cái tráp, nói, “Sau này đều do ngươi quản.”

Ngữ khí đương nhiên khiến cho Đường Xuân Minh giật giật khóe miệng, hỏi rõ ràng, “Trong này là cái gì?” nói cũng không nói rõ liền để cho hắn bảo quản? Vạn nhất có tổn thất thì sao? Chẳng lẽ cũng bắt hắn phải phụ trách?

Trên tráp đều không có khóa lại, Lý Phong trực tiếp đưa tay mở ra, đến khi nhìn rõ bên trong là gì, con mắt của Đường Xuân Minh đều trừng lớn, hận không thể xoa xoa con mắt của mình để xem mình có nhìn nhầm hay không.

Tráp này có thể nói không nhỏ, tầng trên cùng là bạc thỏi cùng vàng lá, chỉ cần số vàng bạc này cũng đủ khiến cho hắn hoa cả mắt, Đường Xuân Minh cấu bắp đùi của mình một chút, a một tiếng đau quá trời, hắn tìm được một đại tài chủ đúng không, hàng này ẩn giấu nhiều tiền như vậy mà lại còn mặt than đến ăn chực một ngày ba bữa cơm nhà hắn, trước đó hắn còn suy nghĩ có nên bắt tên kia giao tiền ăn ra hay không, nhưng mà thấy hắn bận bịu đem tất cả việc trong nhà đều làm hết nên mới xem như là bỏ qua, coi như tiền ăn bù vào tiền công của hắn.

“Ngươi là một tên đại tài chủ, ” Đường Xuân Minh lập tức đóng tráp lại, đố kị nói  “Nếu như những thân thích trong nhà kia của ngươi biết được, dù cho khóc lóc năn nỉ cùng phải nịnh nọt được ngươi.” Hắn đẩy về Lý Phong, tuy rằng đỏ mắt, nhưng những thứ này cũng không phải là của hắn a.

“Từ thời điểm năm năm trước lúc ta bị tính kế ép phải rời khỏi thôn Bình Sơn liền không nghĩ tới cho bọn họ sắc mặt tốt gì, khi đó liền nghĩ, ta tình nguyện chết đói ở bên ngoài cũng không muốn trở về ăn một miếng cơm của bọn họ.” Vì vậy, dù cho kiếm được một phần tiền cũng không chia cho bọn họ một đồng nào”, lời này nếu như để người khác nghe được sẽ nói hắn đại nghịch bất đạo, dù thế nào người kia cùng là huynh đệ ruột của cha hắn, nể mặt cha hắn cũng không thể làm quá đáng, nhưng hắn biết người trước mắt này sẽ không yêu cầu như vậy, bởi vì trong xương bọn họ giống nhau, sẽ không vì mặt mũi mà cúi lưng làm những chuyện bọn họ không muốn làm, từ việc hắn kiên quyết muốn thoát khỏi quan hệ với Triệu gia cũng có thế thấy được.

Nói xong lại đẩy tráp về phía Đường Xuân Minh tiếp tục giải thích, “Trong nhà này do ngươi làm chủ, đương nhiên phải do ngươi bảo quản, ta chỉ biết  tiêu tiền không biết kiếm tiền, hiện tại đã không còn đánh trận, để ở chỗ này cũng chỉ có thể miệng ăn núi lở,” Đây là chuyện mà lúc trước cầm bạc của Cẩm Ký giao cho Minh ca nhi hắn mới  bừng tỉnh nghĩ đến, hành vi trước đó của hắn có thể coi là bám váy ca nhi đi, điều này sao có thể! Làm gì có chuyện ca nhi nuôi dưỡng hán tử! Nuôi gia đình nên là hán tử mới đúng! Nhớ tới trong nhà có một tráp bạc hắn liền nhanh chóng lấy lại đây.

Thấy hắn đẩy trở về, trong lòng Đường Xuân Minh liền vui rạo rực, mọi chuyện đều để trong tay mình, khi đó mạch máu kinh tế đề nằm ở trong tay mình, xem hắn còn dám làm chuyện có lỗi với mình hay không? Tiểu nhân trong lòng Đường Xuân Minh vui ngất trời, trên mặt cũng mặt mày hớn hở, lần thứ hai mở tráp ra, điển hình của tiểu nhân đắc ý, đếm đếm bạc thỏi cùng vàng lá trong tráp nói, “Đây chính là ngươi nói chứ không phải là ta yêu cầu, đến trong tay ta liền không thể trở lại, ai ai, không biết có bao nhiêu bạc a?”

Lý Phong cùng rất hài lòng khi nhìn thấy vậy, bây giờ đã cầm đồ của hắn đương nhiên không thể trả hàng, vì vậy ca nhi này sau này không thể nói không thích hắn nên không muốn kết hôn nữa, hắn càng danh chính ngôn thuận đăng đường nhập thất, nhìn khuôn mặt tươi cười của Minh ca nhi mặt không biểu tình nói, “Khoảng chừng hai ngàn đi, ta cũng không biết rõ bao nhiêu.”

Lạch cạch lạch cạch, thỏi bạc trong tay Đường Xuân Minh liền rơi thẳng xuống dưới bàn, hai con mắt của Đường Xuân Minh trợn tròn, không dám tin mà nhìn nam nhân mặt không đổi sắc này, âm điệu cũng biến cao hơn, “Hai ngàn mấy? Ngươi nói không sai đúng không?”

Lý Phong nhặt thỏi bạc đã rơi xuống lên, để tới trên bàn, sau đó đẩy tầng cao nhất trên tráp ra, Đường Xuân Minh cúi đầu nhìn, bên trong lại còn có mấy tờ ngân phiếu, nhìn độ dày liền biết cũng không ít, hắn hít vào một hơi lắc lắc đầu, giời ạ, thế này đâu  phải là đại tài chủ, rõ ràng là nhà giàu mới nổi a.

Nếu là có cái mấy chục mấy trăm lượng hắn còn có thể giả vờ từ chối một chút, hiện tại hai ngàn mấy? Không cửa đâu, tất cả đều thu hết! Đường Xuân Minh nhanh chóng thu hết tất cả bạc cùng vàng vào bên trong trác, ôm vào trong lồng ngực, còn suýt chút nữa thu vào trong không gian ngay trước mặt Lý Phong, tốt xấu gì hắn còn duy trì một chút lý trí, “Ha ha, nói ra liền không thể thu lại, sau này đều do ta quản, ta muốn mua núi, muốn trồng cây ăn quả khắp núi, còn muốn nuôi một đàn dê cùng gà, lại mở một quán toàn dê, ta làm đại tài chủ chỉ cần ngồi trong nhà đếm bạc mà thôi.”

“Được, ngươi nói cái gì đều được, đều nghe lời ngươi.” Lý Phong tốt tính đáp, khóe miệng, khóe mắt cũng đều giương lên, nếu như lúc này Dư Mộ có thể nhìn thấy vẻ mặt của lão đại nhà hắn, nhất định sẽ bị dọa sợ đi.

“Được rồi, ngày hôm nay làm tiệc lớn khen thưởng ngươi.” Đường Xuân Minh vung tay lên hào phóng nói.

“Được.” Vẫn như trước không có phản đối.

Ngày đó Đường Xuân Minh thực sự rất hào phòng, mua thịt lợn, còn sai Lý Phong lên núi săn bắn vài dã vật trở về, hơn nữa có rau trong nhà, làm một bàn đầy món ăn, gọi một nhà Trương Tú cùng Vương Mạc còn có nhà Lý Chính cùng phu phu Triệu lục thúc cũng đều gọi đến ăn cơm, nhưng mà hán tử nhà Vương Mạc lại ngại ngùng không đến, nhà Lý Chính cũng chỉ đến mỗi Trầm phu lang, Triệu lục thúc cũng dẫn  theo đại tôn tử đến đây tham gia trò vui, cùng nhau ăn  bữa cơm, chờ đến khi Trương Tú hỏi Đường Xuân Minh tại sao lại muốn mời mọi người đến ăn cơm, nhưng mà thế nào cũng không dụ ra được sự thật, Đường Xuân Minh sao có thể nói hắn mới thu vào không gian mấy ngàn lượng bạc nên muốn tìm người chia sẻ vui sướng a.

Cuối cùng vẫn là Trầm phu lang để lộ ra mấy câu nói, khiến cho mọi người tưởng là Đường Xuân Minh cùng Lý Phong chính thức xác định quan hệ, lúc này mới mời mọi người ăn cơm coi như là chứng kiến, kỳ thực cũng gần như vậy, nhận bạc của người ta rồi còn không mang người bồi cho người ta?

Ngày sau, Lý Phong liền mang ngựa nhà mình đến sân mới nhà Đường Xuân Minh, an cư lạc nghiệp ở bên kia, ở chỗ nuôi súc vật dựng một lều che mưa chắn gió, mà Đại Mao Nhị Mao thường ngày đi theo Lý Phong tập võ cùng triệt để trở lại nhà Đường Xuân Minh, buổi sáng thì tập viết, buổi chiều thì luyện võ cùng Lý Phong, một ngày hơn nửa thời gian đều ở chỗ này.

Lý Phong hình như cũng nhìn ra được tâm tư của Đường Xuân Minh, thời gian ở chung với A Lâm lại càng dài, tuy nói hiện tại Minh ca nhi chấp nhận hắn, nhưng nếu như A Lâm lại chịu nhận người cha này thì triệt để không còn nỗi lo sau này.

Lý Phong chải bờm ngựa trong sân mới, mấy đứa trẻ đều vây xem bên cạnh, còn có ba con chó, hai con ngan, tình cảnh này thực sự là náo nhiệt, Đường Xuân Minh cũng kiên trì vác cái bụng đi vây xem, nếu như không phải tình huống không cho phép, hắn cũng muốn đi lên cưỡi một vòng.

“Sao ngươi lại đến, ” Lý Phong vừa thấy Đường Xuân Minh người lên căng thẳng, mỗi lần nhìn thấy Đường Xuân Minh ôm bụng còn lẫm lẫm liệt liệt  bước đi hắn liền căng thẳng, không phải là hắn chưa từng thấy ca nhi khác mang thai, nhưng mà ai cũng không giống như Minh ca  nhi, nói thật, lấy trạng thái bây giờ của Đường Xuân Minh, ngoại trừ khuôn mặt càng ngày càng hồng hào của hắn có mấy phần đáng xem, những cái khác, thực sự là vô cùng thê thảm, đặc biệt là tướng đi hình chữ bát kia càng ngày càng lợi hại, muốn nói một tiếng đẹp đẽ thực sự là quá trái lương tâm, nhưng mà Lý Phong chỉ sợ hắn bước đi nếu mất thăng bằng đụng phải đồ khác liền không tốt, nhanh chóng rửa sạch tay tiến lại, lại sai mấy đứa bé bê cái ghế lại đây, để Đường Xuân Minh ngồi xuống mới cảm thấy an tâm, “Nếu như muốn tới đây nhìn thì nói với ta một tiếng, ta mang ngươi đi.”

Đường Xuân Minh liếc xéo hắn một cái, nói: “Ta có yếu ớt như vậy sao? Thời điểm ngươi chưa xuất hiện cũng sinh sống như vậy, một nhà lớn như vậy cũng đều do ta dọn dẹp.”

Được rồi, biết Minh ca nhi mạnh mẽ, Lý Phong nghĩ thầm sau này vẫn nên chú ý hơn một chút, trên miệng ít nói vẫn tốt hơn, cũng may không chờ Lý Phong giải thích gì, A Lâm liền chạy đến, hướng về phía Đường Xuân Minh khoe khoang: “A Mẫu, ngựa, ngựa gọi là Kinh Phong, A Lâm vừa mới tắm rửa cho ngựa.”

Nhìn thấy A Lâm chơi rất vui vẻ, khuôn mặt nhỏ phấn khởi, Đường Xuân Minh vừa cầm khăn lau mồi hôi cùng nước mưa trên trán nó vừa nói: “A Lâm nhà chúng ta thật lợi hại, hóa ra con ngựa này tên là Kinh Phong a, ta cũng không biết đâu.”

“Minh a sao, Kinh Phong thật là lợi hại, Phong thúc thúc nói Kinh Phong đã cứu tính mạng của hắn, chỉ cần một đá như vậy, ” Đại Mao vừa nói vừa khoa tay múa chân làm một động tác, “Liền đem man tử phương bắc đá cho ngã lăn.”

Chẳng trách mấy đứa trẻ đều yêu thích con ngựa này, hóa ra Kinh Phong còn có lịch sử như vậy,  Đường Xuân Minh  nghĩ như vậy mắt liền chuyển hướng về phía  Lý Phong: “Hóa ra con ngựa tên Kinh Phong này lại là công thần a, tên này  là ngươi đặt? Lại có thể có cái… Có cái tên phong cách như vậy.” Xem nhà bọn họ đi, cái gì mà Tiểu Hoa, Tiểu Hắc, còn có Tiểu Ngốc, quê mùa đến cỡ nào a, nếu cũng lấy tên giống như Kinh Phong có phải là có cảm giác hơn không.

Lý Phong bị nhìn cả người đều căng thẳng, nhanh chóng giải thích: “Kinh Phong là do đại phu lúc trước cứu ta gọi, người thô lỗ như ta sao có thể nghĩ ra được cái tên nho nhã như vậy, Kinh Phong là ngựa hoang được thu phục trên thảo nguyên, sau khi theo ta liền không chịu rời đi, đợt trước Dư Mộ liền mang nó đến phủ Định Châu.”

Nói tới đây, không nghĩ được tên có phong cách cũng không phải là do hắn quá kém? “Kinh Phong đúng không, tên không tồi, khẳng định chạy trốn rất nhanh đúng không, đúng rồi Kinh Phong là đực hay cái? Có thể sinh con hay không?” Đường Xuân Minh cảm thấy hứng thú quan sát Kinh Phong, cúi đầu nhìn nhìn, a, không cần Lý Phong giải thích liền  biết, tiếc hận nói: “Hóa ra là ngựa đực, không thể sinh tiểu mã câu.” Thấy A Lâm cùng Đại mao Nhị Mao đều yêu thích, nếu có thể sinh tiểu mã câu  sau này còn có thể cho A Lâm cưỡi cưỡi a, ngựa cao to như vậy hắn cũng không dám cho a.

“Không có chuyện gì, chờ sau này ta kiếm một tiểu mã câu cho bọn nhỏ chăm.” Lý Phong lập tức tỏ thái độ.

“Thật sự? Phong thúc thúc! Quá tốt rồi, lúc nào mua về a…” Đường Xuân Minh  còn chưa nói lời nào, mấy đứa trẻ liền nhào lên trước tiên, vây quanh bên người Lý Phong  líu ra líu ríu, hận không thể để Phong thúc thúc lập tức mang tiểu mã câu trở về, còn Kinh Phong, bọn họ cũng muốn cưỡi a, nhưng vóc dáng bọn họ còn chưa có cao bằng Kinh Phong, nghĩ cũng khỏi nghĩ, chỉ đành để Phong thúc thúc dẫn bọn nó tới xem cho đã nghiền.

“Chờ lần sau ta đi huyện.”

“Ừ! Quá tốt rồi!”

Sau này Trương Tú biết liền dùng ngón tay chọc chọc Đường Xuân Minh nói, “Ngươi quản bọn chúng đi, cũng không xem ngựa là gia súc quý đến mức nào, người nông thôn nào có thể nuôi nổi.”

Đường Xuân Minh  làm bộ vô tội: “Cũng không phải ta nói, là chính hắn đáp ứng mấy đứa trẻ, cũng không thể nói rồi lại không thực hiện đúng không.” Kỳ thực hắn thật sự muốn đứng ở cửa hô to một tiếng, bây giờ hắn chính là đại tài chủ trong tay có mấy ngàn lượng bạc a, có bạc còn muốn giả nghèo, những ngày tháng này thực sự là khó chịu a.

Minh ca nhi ngươi xác định không phải là do ngươi quá đắc ý sao?

“Vậy ngươi cũng không thể tất cả đều theo Phong tiểu tử a, trên phương diện tiền tài mình phải nắm chặt, ta đã nói với ngươi a…” Trương Tú liền bắt đầu truyền thụ kinh nghiệm quản lý gia đình cuo Đường Xuân Minh, hán tử nhất định phải thường xuyên báo cáo với hắn. Những lời nói này của Trương Tú cũng không phải là không có nguyên do, tuy rằng hiện tại Minh ca nhi thay đổi rất nhiều, nhưng hắn chỉ sợ lại làm ra thêm một Triệu Đại Hổ, như vậy thực sự là có nỗi khổ cũng không nói được.

“Yên tâm đi, ta rõ ràng, hiện tại tài sản nhà hắn đều do ta quản, vì vậy nếu như muốn dùng bạc còn cần phải đến chỗ ta lấy, lần này còn không phải là xem bọn trẻ sao, nếu không sao ta có thể để cho hắn vừa lòng đẹp ý.” Đường Xuân Minh liếc qua một bóng người vừa đi qua chỗ cửa bên trái, miệng nhếch lên hướng về phía Trương Tú, Trương Tú quay lưng về cửa nên cũng không chú ý đến tình cảnh bên ngoài.

“Thật sự?” Trương Tú không nghĩ tới Phong tiểu tử còn làm được như vậy, chẳng trách gần đây thái độ của Minh ca nhi đối với hắn có chuyển biến lớn, hóa ra đều là ở chỗ này, hán tử ít lời này đúng là khiến cho người ta nhìn với cặp mắt khác xưa.

“Đương nhiên.” Đường Xuân Minh cười híp mắt.

“Vậy ta cũng yên tâm, nhung mà ngươi cũng cẩn thận một chút, tiết kiệm một ít, tích góp  bạc nhanh chóng mua thêm vài mẫu, chỗ núi kia dù sao cũng không sản xuất được nhiều.” Trương Tú  cẩn thận dặn dò.

“Ta biết.” Đường Xuân Minh biết Trương Tú là vì suy nghĩ cho mình nên mới nói như vậy.

&&&

Đường Xuân Minh vẫn là có khả năng làm việc, để cho hắn hoàn toàn rảnh rỗi không làm gì là không được, Lý Phong chỉ đành run như cầy sấy nhìn hắn run run rẩy rẩy, thực sự là còn muốn mạng hơn so với ra chiến trường giết man tử, sao ca nhi này lại không biết điều như vậy.

Đường Xuân Minh hoàn toàn không biết tâm tình căng thẳng của Lý Phong, hài lòng nhìn mấy cây đào mới được trồng trong sân, tưới chút nước. Mấy cái cây này kì thực không phải mấy cái cây Lý Phong mang về, từ trước khi trồng xuống đã bị hắn tráo đổi, mấy cây ăn quả khác nếu như trong không gian có cũng bị hắn đổi qua, trong không gian đều là cây ăn quả chất lượng tốt, có như vậy lúc ta quả mới được ăn quả ngon.

Nho là loại cây được trồng sớm nhất, trên danh nghĩa là dây nho dại mang về từ trên núi, Đường Xuân Minh khoa tay múa chân quanh khu vực này nói, “Chỗ này dựng một cái giàn, trời ấm dây nho cũng bò nhanh, nói không chừng đến mùa hè liền có thể kết quả a.”

Đây là sai Lý Phong làm, Lý Phong không chút do dự mà gật đầu đáp lại, chỉ cần ca nhi này có thể ngồi yên, để hắn làm cái gì cũng được, còn một đôi mắt sắc bén rèn luyện từ trên chiến trường kia của hắn phát hiện ra chỗ dị thường, hắn cũng đều quên không nhắc đến.

“Này, ” Đường Xuân Minh được Lý Phong đỡ ngồi xuống, dùng chân đá đá chân Lý Phong  nói, “Ngươi nói xem đỉnh núi kia cần bao nhiêu bạc mới mua được? Bây giờ hẳn là đủ để mua đúng không?”

Lý Phong cũng không ngại ca nhi  làm vậy, thậm chí ở trong mắt hắn lại cảm thấy đây là một loại biểu hiện thân mật, nhưng mà vấn đề tên gọi này nên nói ra, liền nghiêm túc nói, “ A Phong, hoặc là Phong ca.”

“Cái gì?” Đường Xuân Minh nhất thời không phản ứng lại được, không phải đang nói chuyện mua đỉnh núi sao?

Lý Phong lấy dũng khí nắm tay ca nhi này, tai hơi ửng hồng, trước kia không phải là không tiếp xúc tứ chi, thậm chí cũng đã ôm, nhưng mà thời điểm đó đều lo lắng cho ca nhi này, làm gì còn có thể lĩnh hội được tâm tình như vậy, chỉ là nắm tay, lại có loại cảm giác tê giật như bị điện giật. Không nên hỏi làm sao hắn biết được cảm giác bị điện giật, ngày mưa gió cũng có thể bị sét đánh mà.

Đường Xuân Minh ngây ngốc nhìn người này liều mạng  cầm lấy tay của mình không tha, sau đó nhìn hắn giương mặt than cố gắng giải thích: “Ta lớn hơn ngươi, ngươi nên gọi ta một tiếng Phong ca.”

Đường Xuân Minh nhất thời bật cười thành tiếng, lần này thực sự là nhìn thấy người này đỏ mặt, ánh mắt cũng có chút dao động, thỉnh thoảng lại liếc nhìn hắn, giống như là muốn hắn kết luận vậy, Đường Xuân Minh há mồm, “Được rồi, Phong ca.” Kêu một tiếng ca cũng không mất một miếng thịt nào, hơn nữa, còn có thể nhìn thấy người này đỏ mặt, đáng giá.

“Ừm.” khóe miệng Lý Phong giương lên, độ cong vô cùng rõ ràng, thực sự yêu thích vẻ tinh ranh này của ca nhi, suy nghĩ một chút lại nói: “Minh ca nhi.”

A, đây là gọi mình a, thường ngày hai người cũng không cần xưng hô, nếu cần cũng chỉ gọi này ê như mình, bây giờ nghe hắn kêu to tên mình như vậy, tay lại rơi vào trong một bàn tay rộng lớn ấm áp, Đường Xuân Minh thực sự nếm trải tư vị luyến ái, tuy rằng thanh thanh thản thản, nhưng có khác một loại cảm giác an tâm thật sự.

Nghĩ như vậy, Đường Xuân Minh không khỏi dùng đầu ngón tay gãi gãi bàn tay của Lý Phong, Lý Phong suýt chứ nữa nhảy lên theo bản năng, bên tai lại càng đỏ, nhưng cũng không cam lòng buông tay ra. Trong lòng thầm nói, ca nhi này lá gan quá lớn, tuyệt đối không thể để cho người ngoài biết, chỉ có thể  để Lý Phong hắn biết cũng như đối mặt với người lớn mật như thế.

Hai người ngồi dưới giàn nho vẫn chưa được dựng  xong, một người nét mặt tươi như hoa, một người nghiêm mặt giả vờ trấn định, bên người còn có hai con ngỗng trắng vừa trưởng thành lắc lư cạc cạc đi tời, A Lâm chạy khắp sân đuổi theo Tiểu Hoa, thỉnh thoảng truyền ra tiếng cưới khanh khách, Tiểu Ngốc chạy phía sau thỉnh thoảng còn ngã sấp xuống, bây giờ đã học được cách tự đứng lên.

Khu nhà nhỏ ấm áp mà an nhàn.

&&&

Triệu Bình Xuyên trở về từ huyện An Bình, ngồi trên xe bò, thỉnh thoảng có người chào hỏi hắn, kêu Triệu tú tài, điều này làm cho hắn vô cùng thỏa mãn.

“A, Triệu tú tài đã về rồi, chúng ta đang chờ uống chén rượu mừng đây.”

“Sẽ có, không vội, đến lúc đó đương nhiên xin mời các vị hương thân trình diện.” Triệu Bình Xuyên ôm quyền mỉm cười nói.

“Đương nhiên, Triệu gia bây giờ cũng là gia đình giàu có, Trầm đại hộ lại càng sẽ không kém, tiệc của Triệu tú tài đương nhiên khiến cho chúng ta uống sảng khoái.”

“Làm gì có, làm gì có…” Triệu Bình Xuyên đang làm bộ khiên tốn đột nhiên nghe nhắc đến Trầm đại hộ, mặt liền cứng lại, thăm dò hỏi, “Trầm đại hộ?”

“Đúng đấy, đều định ra rồi còn muốn gạt những người nông thôn chúng ta sao? Triệu tú tài, không cần ngại ngùng, đây chính là việc hôn nhân hạng nhất của thôn Bình Sơn chúng ta  a, ha ha, Triệu tú tài nhanh chóng trở về đi thôi, Triệu a ma khẳng định không kịp đợi.”

Đoạn đường sau đó, người trong thôn phát hiện, Triệu tú tài không còn tươi cười đầy mặt, mà có vẻ âm trầm, không nói gì, ngồi bất động cụp mắt xuống, có chút giống như Triệu lão ma, nên nói không hổ là hai mẹ con sao? Nếu là trước đó, hắn nhất định sẽ đi ngang qua nhà trước đây của Triệu Đại Hổ một chút, bây giờ bị cắt mất con đường buôn bán với tửu lâu Cẩm Ký, ca sao kia nên thành thật một chút, nhưng mà hiện tại hắn không có tâm tư này.

Trước khi đi không phải đã nói với a mẫu không nên vội đính hôn sao? Hay là do người ngoài nghe nhầm hắn có ý định đính hôn?

Sớm có người nịnh nọt Triệu lão ta nói cho hắn biết con trai tú tài của hắn đã trở về, bởi vậy khi xe bò đến cửa Triệu gia ở thôn tây, Triệu lão ma đã đứng trước cửa nghênh đón con trai, “Tam nhi, mệt không, một chuyến lên huyện cũng không dễ dàng, nhanh chóng vào phòng nghỉ ngơi một chút, a mẫu đun canh gà cho ngươi.”

Vương Xuân Hoa cũng ở phía sau, cũng mang theo con trai của hắn theo, trước khi ra ngoài đã xách lỗ tai hắn lên dặn dò nhất định phải hống ma ma cùng thúc thúc nó, tiền đồ sau này của nó đang nằm trên người tam thúc, Triệu Đống vốn rất không tình nguyện, nó luôn luôn bị nuông chiều làm sao có thể cúi thấp người đi nịnh nọt người khác, nhưng mà Vương Xuân Hoa nói với nó, “Sau này ngươi có muốn trải qua những tháng ngày được người hầu hạ hay không? Có muốn có nhiều bạc mua thịt đến mức ăn không hết không? Muốn vào thành sinh sống sung sướng hay là muốn ở lại nông thôn làm ruộng?” Vừa nói như vậy Triệu Đống làm gì có chuyện phản đối nữa, lần này trẻ con trong thôn không còn bài xích nó nữa nó lại có thể giễu võ giương oai, đều là bởi vì có tam thúc, nhìn thấy một chuyến đi đến huyện của tam thúc nó thấy cũng thèm muốn ước ao, bây giờ biểu hiện của nó cũng chân thành hơn bình thường rất nhiều.

Triệu lão tam vừa xuống xe, sau khi thanh toán xong tiền xe liền lạnh  giọng nói với Triệu lão ma: “A Mẫu, ngươi đã chấp nhận việc nhân nhân với Trầm gia?” Âm thanh giương lên, ngầm có ý  tức giận, trong lòng Triệu lão ma lộp bộp một tiếng, trước đây tam thúc công đã mắng qua hắn, nhưng mà lão tam dù sao cũng là miếng thịt rớt xuống từ trên người hắn, hắn cũng không cảm thấy việc hôn nhân của Trầm gia quá kém.

Nghĩ như vậy  trong lòng trong lòng có chút sức mạnh, nhăn mặt nói: “Sao không thể đồng ý? Sau này cũng không cần ngươi phải bỏ tiền ra, Trầm gia đã đáp ứng của hồi môn hai cửa hàng năm mươi mẫu ruộng tốt, cái cũng cũng tốn đến gần ngàn lượng bạc, đến thời điểm gả tới còn không phải là của ngươi, ta đều là suy nghĩ cho ngươi, ngươi cũng giống như tam thúc công trách cứ a mẫu như vậy?”

“Đúng vậy a, tiểu thúc, không phải ca sao ta nói ngươi, a mẫu còn không phải là suy tính cho ngươi sao, chờ đến khi ca nhi nhà Trầm gia gả vào, không chỉ ngươi, ngay cả a mẫu cũng chỉ cần chờ hưởng phúc, ngươi thi đỗ tú tài không phải là do a mẫu chịu khổ sao.” Vương Xuân Hoa cũng ở một bên giúp đỡ nói chuyện, việc hôn nhân này thành cũng là do hắn đứng bên thúc đẩy, đống bạc trắng tinh kia, không nói cái khác, chỉ cần có Trầm đại hộ này làm thân gia, sau này chỉ cần sắp xếp cho Đại Ngưu một công việc khoái hoạt nhàn hạ ở trên trấn, vậy thì đương nhiên cũng không thiếu bạc, bàn tính này của Vương Xuân Hoa đúng là đánh đúng hướng, có môi ma ở, hơn nữa có hắn khuyên bảo, còn có môi ma bí mật đưa bạc cho Triệu lão ma, Triệu lão ma sao có thể từ chối.

Triệu lão tam tức giận đến thân thể run lên, trước đó hắn chính là sợ a mẫu hắn thấy tiền sáng mắt, vì vậy mới đặt biệt nhắc đến tiền đồ của mình, nghĩ thầm lại có tam thúc công ở bên cạnh nhìn chằm chằm, dù thế nào a mẫu cũng sẽ không lập tức đáp ứng việc hôn nhân của Trầm gia,. Giờ thì hay rồi, chính mình ở trên huyện làm công chuyện, a mẫu ở đây lại cản lại, quả thực,… Triệu lão tam đột nhiên quay đầu lại nhìn chằm chằm Vương Xuân Hoa, ánh mắt lạnh lùng, “A mẫu, có phải là đại ca sao khuyên ngươi đồng ý? Rõ ràng trước đó ta đã nói cho ngươi biết, sao ngươi có thể thay đổi chủ ý?” Nếu như nói cản trở, Vương Xuân Hoa cũng chạy không được, trước kia những mưu kế vặt vãnh của hắn chỉ cần không động đến trên đầu hắn, hắn cũng mắt nhắm mắt mở, nhưng mà hiện tại đem chủ ý  đánh tới trên đầu hắn, sao có thể!

“Tam đệ ngươi nói cái gì đó, sao ngươi có thể nói với đại ca sao của ngươi như vậy, thời điểm ngươi rời nhà còn không phải là do đại ca cũng đại ca sao ngươi chăm sóc a mẫu, còn phải cung ngươi ăn ngươi uống, không cần ngươi nói lời tri kỉ, chỉ cần ngươi nhớ chúng ta vẫn là đại ca đại ca sao của ngươi.” Không ngờ Triệu Đại Ngưu vẫn luôn luôn không lên tiếng bất ngờ chạy lại quát lớn.

Những người đi theo sau cho rằng Triệu gia có việc vui nên sẽ náo náo nhiệt nhiệt, nhưng mà náo nhiệt có nhìn thấy, nhưng lại khác với lường trước của bọn họ, không phải là việc vui a, hình như còn cãi nhau nữa.

Triệu lão tam càng tức giận, ngay cả đại ca Triệu Đại Ngưu ngu xuẩn nhất vô dụng nhất cũng dám trèo lên đầu hắn lớn tiếng phản bác, nhưng không muốn để cho chuyện nhà mình thành trò cươi cho người khác, chỉ đành kiềm chế lại tức giận đi vào trong sân, Triệu lão ma cùng Triệu Đại Ngưu đương  nhiên cũng đi sau, Vương Xuân Hoa bĩu môi đi sau cùng, quay người hướng về những người bên ngoài hô, “Tam đệ nhà chúng ta sắp làm tân lang, đây là thẹn thùng a, mấy hôm nữa nhất định sẽ mời các ngươi đến uống rượu.” Sau đó mới đóng cửa lại.

“Ngươi ——” Triệu lão tam tức giận đến vẻ mặt đều vặn vẹo, không có người ngoài, Triệu lão tam không kiêng dè nữa mà quát, “Lui, lập tức đem việc hôn nhân này lui cho ta. Đại ca, quản ca nhi nhà ngươi, việc hôn nhân của ra còn chưa đến đại ca sao như hắn định đoạt, chuyện của Triệu gia cũng không phải do hắn định đoạt!”

“Vậy ai định đoạt? A mẫu nói lẽ nào cũng không tính?” Vương Xuân Hoa âm thầm bĩu môi, sau đó nhỏ giọng thầm thì nói, đây là gây xích mích ly gián a.

“Đúng đấy, lẽ nào lời của ta nói cũng không tính? Ngươi để ta đi từ hôn? Vậy mặt mũi của lão ma ta thì để ở đâu a?” Triệu lão ma quả nhiên tức giận.

Triệu lão tam càng hận Vương Xuân Hoa  xú miệng, lúc tính đến trên đầu mình mới phát hiện ca sao này đáng ghét như vậy, tức giận sai khiến Triệu Đại Ngưu: “Đại ca, mời tam thúc công đến.” Thấy bộ dáng của Triệu Đại Ngưu hình như không muốn động đậy, không nhịn được lên giọng, “Làm sao? Ta  cũng không nói được? Tốt lắm, sau này đại ca có chuyện gì cũng không cần cầu đến trên đầu đệ đệ, nhà đại ca các ngươi tự trải qua những tháng ngày sau!” Triệu lão tam thực sự tức giận mới nói ra những lời không nể mặt mũi như vậy, thầm hận chính mình dốc sức làm việc ở bên ngoài, trong nhà ngoại trừ a mẫu thì không có ai thực sự suy nghĩ cho mình, còn khuyến khích a mẫu làm ngược lại với mình.

Triệu Đại Ngưu âm trầm, cuối cùng cũng không nói cái gì, mà mở ra cửa viện đi ra ngoài, đi mời tam thúc công lại đây. Vương Xuân Hoa thầm hận hán tử nhà mình không có dũng khí, hắn chính là ca ca a, sao có thể đệ đệ nói cái liền xì hơi.

Nhưng mà hắn cũng ngoan ngoãn đứng sau lưng Triệu lão ma, âm thầm trừng Triệu Đống một chút, để nó đừng có nói chuyện vào lúc này chọc giận người khác, sau đó cụp mắt không lên tiếng. Cũng âm thầm đắc ý trong lòng, việc hôn nhân này đã trao đổi ngày sinh làm gì có chuyện từ chối, bằng không Triệu gia còn biết xấu hổ hay không, Trầm đại hộ cũng không phải dễ chọc.

Triệu lão ma  sức lực cũng dùng hết, tuy tức giận tam nhi cái gì cũng tìm tam thúc công thương lượng mà không để ý đến a mẫu là hắn, nhưng đến cùng vẫn quen rồi, mang theo chút thấp thỏm hỏi: “Tam nhi a, tại sao phải để a mẫu lui việc hôn nhân? Chẳng lẽ ngươi tìm được nhà tốt hơn ở trên huyện?” Cuối cùng cũng coi như không ngu ngốc, nhớ tới câu nói Triệu lão tam nói trước khi đi, bằng không, những người khác hắn đúng là không nghe lọt.

“Đúng đấy, đó là ca nhi nhà chủ bộ của Huyện lão gia, chủ bộ đại nhân rất hài lòng với ta, chuyện làm thân vẫn còn chưa định, nếu như để cho bọn họ biết được bên ta đã định thân, không chỉ không kết thành thân gia trái lại lại kết thành thù, a mẫu ngươi nói xem việc hôn nhân này có nên lui hay không?” Triệu lão tam vốn đắc ý bây giờ hoàn toàn không có cảm giác nữa, vốn muốn dựa vào chủ bộ đại nhân, nhất định tương lai sẽ không tồi với hắn, hắn tiến vào trường trên huyện cũng có người giúp đỡ, sớm biết vậy trước đó hắn không nên có chút do dự như vậy mà trực tiếp từ chối, cũng không có phiền phức như bây giờ.

“Chủ bộ đại nhân trong huyện? Ai yêu này!” Triệu lão ma còn đang run rên, Vương Xuân Hoa lại hối hận vỗ đùi kêu to, “Tam đệ sao ngươi không nói sớm, ngươi nếu như ngươi nói sớm với chúng ta có thể leo được đến quan trong huyện, đại ca sao như ta dù có phải liều mạng cũng ngăn a mẫu lại, dù cho đắc tội Trầm đại hộ cũng phải từ chối a!”

Hắn thật sự hối hận rồi, nhưng đáng tiếc Tam đệ này vẫn thần thần bí bí, có chuyện đều không với bọn hắn thì sao bọn hắn biết được, sao Triệu lão ma có thể quyết định được? Triệu lão tam còn chưa nói gì, bên này hắn liền hối hận đến thối ruột, khiến Triệu lão tam tức điên lên, làm lỡ tiền đồ của Triệu lão tam  cũng không sao, nhưng lần này cũng làm trì hoãn tiền đồ của ba người nhà bọn họ a.

Tiểu ca nhi Triệu Mai này không được nằm trong cân nhắc của Vương Xuân Hoa, dù sao chính là hàng bồi tiền, đến tuổi thì nhanh chóng lập gia đình thôi.

“… Tam nhi… Đây là thật sự…” Triệu lão ma run cầm cập cả miệng cả tay đều run lên.

“Ta sẽ nói giỡn chuyện này sao?” Triệu lão tam tức giận nói, không để ý đến vẻ mặt của a mẫu mình.

Triệu lão ma vẫn duy trì bộ dáng như vậy trong khoảng một hút, không có một chút  âm thanh nào phát ra, sau đó đột nhiên bạo phát, quát to một tiếng: “Là ta hại Tam nhi a ——” tiếp theo  liền nhảy lên quạt Vương Xuân Hoa một bàn tay, “Đều là ngươi cái sao chổi nói Trầm gia là gia đình giàu có một mực khuyên ta đáp ứng, bằng không sao ta có thể suy nghĩ hạn hẹp như vậy, đều là là tên ngu ngốc nhà ngươi hại tiền đồ của Tam nhi  a ——” nện ngực kêu khóc, lần này thật sự là thương tâm, mà không phải diễn trò, nước mắt chảy xuống.